Cô suy tư một chút, ra vẻ nghiêm trang mở miệng: “Không sao, tôi có thời gian mà, tôi đồng ý nói chuyện với anh một chút. Nếu như tôi định giá cao hơn người khác, như vậy cũng không tốt lắm...”
Nguyên Cảnh cố nín cười, lúc này mới không cười ra tiếng.
Anh phối hợp nói: “Tô tiểu thư nói cũng có lý.”
Tô Cẩm thấy anh dễ nói chuyện như vậy, hào phóng nói: “Anh cũng không cần cứ gọi Tô tiểu thư Tô tiểu thư liên tục như vậy đâu, nghe rất khó chịu, anh cứ gọi thẳng tên tôi là được rồi.”
Nguyên Cảnh thử gọi một tiếng: “A Cẩm?”
Tô Cẩm: “...” Cũng được đi, dù sao thì cái tên cũng không quan trọng lắm.
Con người cô, ngoại trừ tiền ra thì những thứ khác đều thấy không quan trọng lắm, chỉ cần không làm ảnh hưởng đến tiền của cô thì còn lại cô chẳng quan tâm.
Nguyên Cảnh tự cho là đã kéo gần khoảng cách: “... Sau này A Cẩm cũng có thể gọi thẳng tên tôi.”
“Được.” Tô Cẩm thống khoái nói.
Sau đó hai người thảo luận một lúc về giá cả trong giới.
Tô Cẩm lúc này mới biết được, thì ra làm đại sư lại có thể kiếm được nhiều tiền như thế?!
Nếu như dựa theo phí như vậy, vậy chẳng phải mình sẽ sớm trở thành tỷ phú sao?
Tô Cẩm tràn đầy tự tin, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tràn đầy vẻ tự tin cùng sung sướng!
Tổ sư gia, chờ con nhé!
Con sẽ nhanh chóng có thể kiếm được một khoản tiền lớn, sau đó phát dương quang đại Huyền Thanh quán!
Ồ không, cô đã kiếm được rất nhiều tiền!
Tên quỷ xui xẻo Sở Lâm kia phải trả cho cô mười hai triệu! Cô đã trở thành một triệu phú rồi!
Chỉ là việc này, ngẫm lại luôn cảm thấy có chút gì đó không chính thống…
“Hay là tôi tính toán giảm giá cho Sở Lâm nhỉ?” Là quỷ xui xẻo số hai, đã chuyển cho cô hai triệu rồi.
Cô đã rất hài lòng rồi.
Cái giá tiền mười hai triệu này, bản thân cô cảm thấy hơi đắt.
Nguyên Cảnh nhắc nhở: “A Cẩm yên tâm, nhà họ Sở bỏ ra số tiền này được. Mười hai triệu đối với Sở thiếu gia mà nói chẳng qua cũng chỉ là một khoản tiền tiêu vặt thôi. Huống chi cô đã cứu mạng anh ta, mạng của anh ta đáng cái giá này.” Cho dù trong tay Sở Lâm không có tiền, tùy tiện bán một chiếc xe thôi cũng đủ rồi.
Ở trong giới, Sở thiếu gia nổi danh là một kẻ ăn chơi trác táng mà.
Hơn nữa nhà họ Sở chỉ có một đứa con trai là Sở Lâm, mà mẹ của Sở Lâm mất sớm, Sở Lâm ở nhà họ Sở quả thật chính là muốn gì được nấy.
Thấy Nguyên Cảnh nghiêm túc như thế, Tô Cẩm liền yên tâm.
“Vậy tôi sẽ không giảm giá cho anh ta nữa!” Kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, Tô Cẩm cũng có chút lâng lâng.
Vốn dĩ dựa theo giá cả một tấm bùa hai trăm tệ, Tô Cẩm còn cảm thấy mình muốn kiếm mười ngàn tệ cũng phải lâu thật là lâu, không nghĩ tới, giá trị của cô lại tăng nhanh như vậy!
Nghiêm túc cảm tạ Nguyên Cảnh một phen xong, Tô Cẩm định rời đi.
Cô còn muốn chạy về nhà báo cáo tình huống với tổ sư gia một chút.
Nguyên Cảnh lại gọi cô lại: “A Cẩm, có một vấn đề tôi vẫn muốn hỏi cô. Chuyện của Sở Lâm cô có thể giải quyết nhanh như vậy, vậy chuyện của tôi...”
Thần sắc Tô Cẩm hơi nặng nề.
“Tình huống trên người anh khó giải quyết hơn nhiều so với anh ta.” Dứt lời, Tô Cẩm lại bổ sung: “Đương nhiên, không phải là tôi có ý tăng giá. Tôi đã thu tiền của anh rồi, đã nhận tiền thì tôi phải giúp anh giải quyết chuyện này. Nhưng có một số việc còn phải chờ đợi thời cơ.
Tình huống trên người anh liên lụy tới rất nhiều thứ, trước đó tôi cũng đã nói rồi, nghịch thiên cải biến mệnh cách thì phải trả một cái giá rất lớn, nhất là tử vi chi mệnh như anh.
Người bày trận làm thay đổi mệnh cách của anh kia đã chết từ nhiều năm trước rồi, nhưng người nọ làm ra loại chuyện này, nhất định không thể đem mệnh cách chuyển qua trên thân người đó. Cho nên phía sau vẫn còn một người đứng nấp sau màn.
Tôi đã giúp anh áp chế tử khí trong thân thể, sau một thời gian nữa, người đứng sau màn mưu hại anh đương nhiên sẽ phát hiện được tình huống của anh, nhất định sẽ còn ra tay với anh. Đến lúc đó, chính là thời cơ tốt nhất để bắt được hung thủ.
Về phần tính mạng của anh thì anh có thể yên tâm. Chỉ cần tôi vẫn còn ở đây, anh sẽ không xảy ra vấn đề gì nghiêm trọng cả.
Còn nữa, trước khi tìm ra kẻ đứng sau màn kia, tôi đề nghị anh không nên ở cách tôi quá xa.”