Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 27: Cảm giác hấp dẫn của luỹ tiến và mỹ thực. (2)

Chương 27: Cảm giác hấp dẫn của luỹ tiến và mỹ thực. (2)


Mọi người đều nhìn thấy Triệu Tiến và Trần Thăng xuất hiện. Nếu là ngày hôm qua, còn sẽ có một đám người vây xung quanh, nhưng sau trận ẩu đả ngày hôm qua, nhìn Lưu Dũng cả mặt đều là máu, còn có tên nhỏ con lăn lộn trên mặt đất, tất cả đều sợ hãi. Hơn nữa Trần Thăng uy phong lừng lững ở nơi này, bây giờ ai cũng không dám đến gần phía trước.

Gã nô tài Trần gia đi theo đến rất hiểu chuyện, đặt đồ vật cầm trong tay xuống, sau khi chào hỏi, bản thân gã liền quay người rời khỏi.

- Cậu đứng ở bên cạnh nhìn là được rồi, để tôi làm!

Triệu Tiến nói với Trần Thăng một câu. Trần Thăng gật đầu lia lịa.

- Đặt thứ đó qua bên kia, bên kia cao hơn.

Triệu Tiến dẫn đầu mầy người bọn họ đi về chỗ cái đài bằng đất ở phía tây bãi chứa hàng, mấy đứa con nít chơi đùa trên chỗ đó chớp mắt không thấy đâu nữa.

Tuy nhiên lòng hiếu kỳ của mấy thiếu niên nhỏ tuổi trên bãi chứa hàng toàn bộ đều bị Triệu Tiến và Trần Thăng hấp dẫn, rất nhiều thiếu niên đã vây xung quanh, mà ngay cả đám người Lưu Dũng chịu thiệt hôm qua cũng quan sát từ chỗ xa bên kia.

- Mở chỗ điểm tâm ra.

Triệu Tiến và Trần Thăng nói. Trong bất giác, Trần Thăng theo phản xạ làm theo lời Triệu Tiến.

Hai người mở gánh đồ ra, bánh bơ sữa, bánh đậu đỏ, bánh nướng vừng, kẹo đường hoa quế đều hiện ra trước mắt mọi người.

Trần Thăng mỗi ngày đều mang một ít thức ăn ngon sang đây, nhưng những thức ăn vặt kia vô cùng bình thường, nhưng bây giờ Triệu Tiên và Trần Thăng cộng lại chừng hơn ba mươi cái, thành một đống rất lớn.

Những thiếu niên vây xung quanh quan sát kia vô ý tiến một bước về phía trước, Triệu Tiến thấy rất rõ ràng rất nhiều người cổ họng di động lên xuống, đều đang nuốt nước miếng.

Sau khi làm những điều đó, không chỉ bọn thiếu niên trong bãi nhìn Triệu Tiến, ngay cả huynh đệ Trần Thăng và Mộc Thục Lan đều đang ngó chừng Triệu Tiến, đợi chờ hành động kế tiếp của hắn, bọn họ đều không biết Triệu Tiến muốn làm gì.

Triệu Tiến cầm qua cái hũ bằng đất kia, mở gánh đồ chứa những tấm thẻ gỗ nhỏ ra, có hơn ba mươi hai cái đen trắng, lớn nhỏ tương đương nhau, khoảng chừng nửa tấc. Cũng may Trần gia giàu có, bằng không trong một đêm cũng lấy không ra được nhiều thẻ bài như vậy. Triệu Tiến bỏ những thẻ bài bằng gỗ này vào trong hũ bằng đất, sau đó cầm hũ xóc lên.

Mỗi người đều nhìn mắt không dám di chuyển sang chỗ khác, sợ là bỏ lỡ một bước nào, thật giống như nhìn người khác làm ảo thuật.

Làm xong hết những điều này, Triệu Tiến đứng lên, lấy hơi lớn tiếng nói:

- Tôi và Trần Thăng ở nơi này chuẩn bị làm một cuộc tỉ võ.

Nghe được hai chữ "tỉ võ", bọn thiếu niên phía đước lập tức mất đi hứng thú, rất nhiều người lập tức xoay người đi, đều cùng muốn giải tán đi hết.

- Từ hạng thứ tám trở lên mỗi người một món điểm tâm, từ hạng thứ tư trở lên mỗi người có thể cầm lấy một món điểm tâm. Từ hạng thứ hai trở lên mỗi người hai món. Xếp đầu tiên lấy được mười sáu món!

Triệu Tiến la lớn.

Rất nhiều thiếu niên trẻ tuổi vẫn xoay người rời đi như trước, Trần Thăng ở bên có chút sốt ruột, vừa muốn nói, những đứa con trai trên bãi chứa hàng lúc này đều có phản ứng, từng người xoay đầu lại, chạy hết sang đài đất ở phía bên này.

Một người có thể lấy mười sáu cái! Đây cũng đủ ăn hai ba ngày, hơn nữa bánh kẹo kia còn là bánh kẹo tinh tế có đường chiên dầu, rất nhiều đứa bé có là năm mới cũng ăn không được. Nếu như có thể đạt được vị trí đầu tiên, đây chính là một phần rất lớn, mấy đứa bé khoẻ mạnh càng nóng lòng muốn thử điều đó.

- Triệu Tiến, tôi đã vào hạng thứ tám lấy một món, tôi vẫn còn có thể sau đó vào hạng bốn, vậy có phải có thể lấy thêm được một món, chính là hai món phải không hả?

Có người ở dưới hô hoán.

Triệu Tiến nhìn xuống phía dưới, nhận ra là một tên mập mặc áo bông, cả người trông giống như một cái bánh bao lớn, vóc dáng còn phải cao hơn so với Trần Thăng. Mường tượng nhớ ra trong đầu tên mập này họ Tôn, trong nhà mở tiệm vải. Nghe thấy câu hỏi này, trong lòng Triệu Tiến vui vẻ, mình muốn nói lại được người khác hỏi đến, như vậy hiệu quả càng tốt hơn. Triệu Tiến cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới thật sự có người có thể tính được khoản chi tiết này.

- Đúng vậy, điều anh lấy được đến hạng tám và điều anh lấy được đến hạng bốn là hai chuyện khác nhau. Anh có thể vào được hạng bốn, ít nhất có thể lấy được hai món.

Triệu Tiến lớn tiếng trả lời.

Tên mập trẻ tuổi họ Tôn kia con mắt đảo vòng, vẻ mặt kinh ngạc hô hoán:

- Vậy… vậy… Nếu như có thể lấy được hạng nhất, tổng cộng có thể lấy đến hai mươi món!

Cậu ta nói chuyện có chút lắp bắp. Thiếu niên xung quanh đầu tiên là cười vang, lập tức thần sắc càng cháy bỏng.

Trần Thăng lấy ra bánh nướng vừng còn bốc hơi nóng, bị gió thổi qua, mùi vị kia tản mát ra xung quanh, có mấy đứa con nít tuổi còn nhỏ cũng nhịn không được chảy nước miếng ra.

Đến lúc này, Lưu Dũng chen lấn trong đám thiếu niên kia bước tới, ánh mắt hung tợn trợn trừng những người không nhường đường, rất nhiều đứa nhỏ đều sợ hãi né tránh, ngoại trừ một đám người này của Nam Quan, cũng có một số đứa khoẻ mạnh khác, kéo bè kết cánh vây xung quanh.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch