Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 85: (1)

Chương 85: (1)





Nhìn vẻ mặt kiên định của Triệu Tiến, Triệu Chấn Hưng sửng sốt chốc lát, thần sắc nghiêm túc ôn hoà trở lại. Khó khăn xoay người muốn nằm ngửa, lúc này cơ thể ông muốn làm được việc này đã không dễ dàng, Triệu Tiến vội vàng đi tới đỡ lấy.

Nằm thẳng ở trên giường thở hổn hển mấy hơi, Triệu Chấn Hưng lại mở miệng hỏi:

- Tiểu Tiến, năm năm trước con đột nhiên muốn học võ, con có chí hướng gì không?

- Cháu…cháu muốn để cho những người đời sau biết tên của cháu, đó gọi là “lưu danh sử xanh”.

Nếu như không phải là Vương Triệu Tĩnh nói cái từ này ra, Triệu Tiến thật đúng là chưa chắc nhớ rõ.

- Để người đời sau biết tên của ngươi…

Triệu Chấn Hưng thấp giọng lặp lại một lần, yên tĩnh nhìn lên trên trần nhà. Triệu Tiến ở một bên cho rằng thúc phụ của mình cần nghỉ ngơi. Vừa định ra ngoài lại nhìn thấy trên mặt Triệu Chấn Hưng mang nét cười khó hiểu, khàn khàn nói âm thanh rất nhỏ:

- Về sau nhà cửa của chú chính là của cháu rồi, những đồ vật ở dưới chân quầy hàng ngươi phải cất kỹ, đừng để cho người khác nhìn thấy lấy mất.

Triệu Tiến theo đó đồng ý, lập tức thân mình chấn động, nhìn Triệu Chấn Hưng không thể tin được. Hắn cho rằng mình đã giấu tốt, chưa từng nghĩ thúc phụ đã sớm biết.

- …Cháu cả ngày ở đó lén lén lút lút, có thể giấu diếm cái gì…

Triệu Chấn Hưng nhìn thấy phản ứng của Triệu Tiến, không kìm được mỉm cười, vừa mới cười đã bắt đầu ho dữ dội.

Triệu Tiến không chịu được nhiều như vậy, nâng ông dậy uống hụm nước, lúc này mới đỡ ho khan, Triệu Chấn Hưng thở hổn hển nói:

- Những vật cổ quái hiếm có kia, làm sao cháu lại có được?

Vấn đề này đúng thật là khó trả lời, Triệu Tiến nhất thời do dự, Triệu Chấn Hưng không có hỏi tới, chỉ tiếp tục nói:

- Không muốn nói thì không cần nói, chú cũng không muốn dò la. Những thứ đó của con, chú xem nhiều lần cũng biết là gì. Có một số có thể đoán ra được, nói chung chính là những điều sách binh thư của Thích đại soái đã từng nói đến. Đáng tiếc thúc thúc kiến thức, trước tiên chỉ có thức kém cỏi, chỉ có thể chọn những thứ ta hiểu để dạy con, sau này con phải tự mình hiểu lấy.

Triệu Tiến hiểu rõ, thúc phụ của mình tại sao phải giảng nhiều giả dụ trên chiến trường như vậy, nếu nói những điều đó còn có thể còn liên quan đến những nguyên nhân khác, như vậy truyền thụ kích pháp chắc chắn là xem bản ghi chép cách chiến đấu kích Thuỵ Sĩ kia của mình, cái này mình còn đặc biệt tự vẽ ra hình ảnh giản lược.

Thúc phụ truyền thụ những điều học được cả đời giúp mình giấu diếm, đây là thân tình, Triệu Tiến chỉ thấy tim co thắt dữ dội, cũng không khống chế được nước mắt chảy xuống.

- Khóc cái gì, chú dặn dò con một lần nữa, con không được nói những đồ vật kỳ lạ kia của con cho người khác biết. Chính con cũng không muốn để người ngoài biết biết chuyện này. Đó là đồ của con, con hiểu không?

Nhìn Triệu Tiến khóc thút thít không ngừng, giọng điệu của Triệu Chấn Hưng lập tức nghiêm nghị hẳn lên.

Triệu Tiến lấy tay gạt nước mắt ra sức gật đầu, hắn cho rằng mình đã trải qua nhiều việc như vậy, đã không thể khóc nữa, nhưng bây giờ lại ngăn không được dòng nước mắt chảy xuống.

Sau hôm đó, Triệu Chấn Hưng liền không đề cập đến những thứ kia với Triệu Tiến nữa, chỉ là mỗi ngày dốc thúc hắn luyện võ, giảng giải như năm đó.

Lúc hấp hối, miệng Triệu Chấn Hưng chỉ có thể nói ra vài âm không rõ ràng, cầm tay huynh trưởng Triệu Chấn Đường không buông, sau đó đôi mắt từ từ nhắm lại.

Việc tang lễ trong nhà kết thúc, một ngày trước khi đưa linh cữu đi, Triệu Chấn Đường cuối cùng không chịu được, ở bên ngoài gào khóc, chỉ ở đó nói đệ đệ của mình khổ cả một đời, Triệu Tiến chết lặng ở trước linh cữu cũng không nhịn được mà khóc.

Triệu Chấn Hưng được an táng trong nghĩa địa Từ Châu quê nhà của mình, Triệu Tiến chỉ nhớ rõ mình đã ở đây khi còn rất nhỏ, đã không còn ấn tượng gì, Bách hộ của Triệu gia kia không có gì khác với thôn xóm bình thường.

Quân hộ của Bách hộ có ra giúp đỡ, có sự lạnh lùng thờ ơ, Triệu Tiến có thể nhìn ra tình cảm của mọi người không tốt. Người anh họ hàng gần của Triệu Chấn Hưng là Triệu Chấn Sơn hiện tại đang trồng trọt ở ruộng quân hộ của Triệu gia, thay Triệu Chấn Đường thu và giao lương thực cho các hộ, nói trắng ra là thay Triệu Chấn Đường làm chỉ huy và làm người đứng đầu tá điền của các hộ.

Mặc dù sản nghiệp của bách hộ sẽ không rơi vào tay mình, nhưng thu hoạch miếng đất của nhà mình kia tối thiểu có thể còn lại bảy phần, vấn đề ấm no của cả nhà không lớn, bình thường một người xuất thân quân hộ như Triệu Chấn Sơn làm rất cao hứng, vì thế lần này y hết sức ân cần chạy tới chạy lui.

Điều khiến Triệu Tiến không ngờ đó là thái độ của Triệu Chấn Đường và hà Thuý Hoa rất lạnh lùng, đối với vị “cố hương” này không những không có lưu luyến hỏi han, ngược lại rất chán ghét.

Biết được nguyên nhân cũng rất nhanh, lúc ăn cơm ở bên nhà Đường bá, nghe thấy Triệu Chấn Đường nói, mọi người nhớ một vị lão bối năm đó.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch