Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 17: Tay rất đen (1)

Chương 17: Tay rất đen (1)


"Nhưng mà, cho dù Triệu gia biết chị dâu ta không chết, bọn họ cũng nên im lặng chứ."

Lâm cô nương suy nghĩ trong chốc lát mỏi:

"Làm sao lại một lòng muốn đem vụ án làm lớn?"

"Hoặc là cùng Lâm gia người có thâm cừu đại hận." Vương Hiền trầm giọng nói:

"Hoặc là bọn họ muốn giúp người nào đó chạy tội!"

"Nói thế nào trước kia cũng là thông gia, nhiều nhất cũng chỉ là gây khó khăn cho nhau, không đến nỗi muốn chết muốn sống như thế chứ."

Lâm Thanh Nhi suy nghĩ một chút, chợt nói:

"Ngươi là nói, bọn họ muốn thay hung thủ sát hại xác nữ đó chạy

tội?".

"Ừm."

Vương Hiền gật gật đầu nói:

"Vụ án này ta trước kia đã có ấn tượng, bây giờ nhìn một lần, chung quy phát hiện là lạ ở chỗ nào – hành vi của Triệu gia quá mức khác thường, hoàn toàn là hai người không lợi mình. Hắn là còn có người đứng đằng sau, sai khiến thậm chí là cưỡng bức bọn họ, sống chết cắn chặt Lâm gia không tha!"

"Người này, rất có thể chính là hung thủ sát hại cái xác nữ kia!"

Vương Hiền đem hồ sơ khép lại, trầm giọng nói:

"Ta nhớ trước khi Hà Quan đến Phú Dương, cha ta đã đem vụ án mất tích của chị dâu người để qua một bên, đang toàn lực điều tra vụ án của xác nữ vô danh!"


Ở trong trí nhớ của Vương Nhị, Trần tri huyện thực hi vọng có thể đem án này phá xong trước khi quan thanh tra tới, để tránh khỏi tìm được chỗ sai sót mà bị xử lý. Thế nên lệnh cho cha mang theo Hồ bộ đầu, dọc theo bờ sông phát hiện ra xác chết, điều tra từng thôn trang một từ trên xuống dưới. Lúc đó Tri Huyện đại nhân thúc ép rất gấp, gần như ba ngày một trận nhỏ năm ngày một trận lớn đem phiến bài thúc tới tận

mông, chuyện này Vương Nhị vẫn còn nhớ rõ.

"Ý của ngươi là, hung thủ kia mắt thấy sắp bị phát hiện, mới xúi giục Triệu gia, đem Trần tri huyện cùng nhau tố cáo?"

Lâm cô nương khó mà tin nổi nói:

"Triệu gia sẻ ngu như vậy sao?"

Tuy rằng dân kiện quan lúc đầu cũng không bị đánh phạt gì, chẳng qua nếu như kiện không được, ngày sau người còn có thể ở trong huyện sinh sống được sao? Dù cho kiện được, các quan lại còn lại sẽ đối xử với người ra sao? Huyện lệnh kế nhiệm sẽ nhìn người như thế nào?

Trên thực tế, Triệu gia tuy rằng thẳng án, hai năm nay cung sống không dễ chịu, liên tục không được Huyện thái gia mới chào đón, thuộc hạ phía dưới cùng thường xuyên gây khó dễ cho gia đình hắn. Bây giờ Triệu gia sống đều là mặt mày xám xịt, sống dở chết dở ...

"Đây không phải vấn đề, người giật dây kia khẳng định có biện pháp cưỡng bức Triệu gia, để bọn họ không thể không làm."

Vương Hiền suy nghĩ một chút, lạnh lùng nói:

"Hắn cho là mình nấp ở phía sau, có thể thần không biết quỷ không hay, mà không biết rằng gây sóng gió lâu, sẽ luôn phải lộ ra sơ sót!"

Nghe xong Vương Hiền suy luận chặt chẽ, Lâm cô nương giật giật môi, nhưng nhẫn nhịn chưa nói.

Không ngờ Vương Hiền dường như có thể hiểu rõ tâm sự của nàng, cười lạnh nói:

"Ngươi hiện tại đừng có đi tố giác, nói chị dâu mình chưa chết, vụ án này liên hoàn toàn khỏi lật lại được nữa."

"Vì sao?"

Lâm cô nương cả kinh, năng hiển nhiên là nghĩ như vậy.

"Nhìn người giật dây đó, lòng dạ ác độc, nham hiểm giả dối, mà lại quen thuộc quan trường Chiết Giang, hãn năng lực to lớn, vượt quá sức tưởng tượng!"





Vương Hiền trầm giọng nói:

"Vì thể người một khi nói cho quan phủ, hắn chẳng mấy chốc sẽ biết, tất nhiên muốn giết người diệt khẩu, hủy thi diệt tích! Đến thời điểm không có chứng cứ, mọi sự đều xong!

"Làm sao người biết hắn quen thuộc quan trường?"

Lâm cô nương đầu óc rối loạn, nang khó có thể tin tưởng được Vương Hiền dựa vào một phần hồ sơ mà tựa như mình đã chính mặt nhìn thấy, suy đoán ra nhiều chuyện như vậy.

"Có câu “Làm người phải chừa lại một đường, ngày sau còn dễ gặp mặt nhau”, quan trường lại càng phải như vậy. Hà Quan kia đến huyện Phú Dương, tay cầm châm, mũi làm chày gỗ, động một tí là ba trượng giáng xuống, bức cung tra tấn bắt phải nhận tội. Đặc biệt là tra tấn với cha ta, nhất định phải đem Trấn tri huyện lội xuống nước! Nếu nói không có thù oán, ai tin?"

Vương Hiền lại lạnh nhạt như hoa cúc nói:

"Nếu như không phải chắc chắn điểm ấy, Triệu gia nào dám mạo hiểm dính đến chuyện này?"

"ừm."

Lâm Thanh Nhi gật gù, xác nhận suy đoán của hắn. Lúc nhà nông vẫn còn quan hệ thân thuộc với tỉnh thành, nghe mấy người viên lại nói tới, phụ thân Trần tri huyện, chính là Vĩnh Lạc quyền thần Trần Anh đỉnh đỉnh đại danh, thế nên vụ án này mới kéo dài được lâu vậy mà chưa xử quyết. Đầu năm nay, Trần Anh bị hạ ngục ban cho cái chết, phán quyết mới có thể truyền xuông.

Mà Hà Quan sở dĩ hai năm trước, lúc Trần Anh quyền thế đang lên cao, lại dám ra tay với nhi tử Trần Anh Là vì năm đó Trần Anh nghe theo bọn phản nghịch án Kiến Văn tru sát phụ mẫu Hà Quan, ngay cả Hà Quan suýt chút nữa cũng mất mạng. Sau đó phải chứng minh được là mình oan uổng, hắn mới phục hồi nguyên chức, nhưng Hà Quan từ đó hận Trần Anh thấu xương, dù cho lúc đó Trần Anh quyền thế ngập trời, hắn cũng phải nhân cơ hội đem nhi tử của hắn giết sạch!

Cứ như vậy, có thể giải thích, vì sao cha liều chết bảo vệ Trần tri huyện. Ông khẳng định biết Trần tri huyện có phụ thân là ai, nếu như chính mình dám đem nhi tử Trần Anh lôi xuống nước, tất nhiên khó thoát tội chết. Còn không băng trông cậy vào Trần tri huyện sau khi vượt qua cửa ải khó khăn này, lại cứu vớt chính mình.

Nếu như đổi lại là mình, Vương Hiền cũng sẽ lựa chọn làm như vậy. Chỉ là làm người không thể đoán trước được tương lai, lúc đó ai có thể biết được, Trần lão đại như mặt trời ban trưa, chưa tới hai năm liền bị hạ ngục ban cho cái chết cơ chứ?

"Vì thế... Nên làm thế nào cho phải đây?"

Bản thân Lâm cô nương cũng phát hiện, bản thân sao chỉ biết nói mỗi câu này?

"Thần không biết quỷ không hay tìm cho ra chị dâu ngươi."

Vương Hiền buông rũ mí mắt xuống nói:

"Ngoài ra, không còn phương pháp nào khác."

"Điều này...".

Lâm cô nương nghe hắn phân tích rất mạch lạc rõ ràng, cho rằng hắn đã có chủ ý gì tốt đây, nghe vậy không khỏi lắc đầu nói:

"Nhà ta cùng tìm nang hai năm, hiện tại cũng đang tìm nàng, nhưng một chút tin tức cũng không có. Trước mắt thu quyết sắp tới, Triệu gia càng phải hành sự cẩn thận."

"Nếu như chị dâu người còn sống, hẳn sẽ không ở Triệu gia."

Vương Hiền trầm giọng nói:

"Triệu gia nếu biết rõ là vu cáo, vụ án càng làm càng lớn, ở trong nhà lại bí mật khó giữ dễ khiến nhiều người biết, khẳng định không dám đem nàng giấu ở nhà."

Dùng một lát, không khẳng định lắm nói:

"Nang rất có thể, ở trong tay người giật dây kia..."

"Vì thế, hiện tại hẳn là, trước tiên tìm ra ai là kẻ giật dây?"

Lâm Thanh Nhi mắt sáng lên nói.

"ừm."




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch