Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 265: Hôm qua tái hiện

Chương 265: Hôm qua tái hiện


"Không hay rồi, viên ngoại rơi xuống nước rồi, mau cửu người..."

Người trên thuyền thấy thể gọi to...

Hai gia đình canh ngoài trên bờ, vội nhảy xuống cứu Người, Người còn lại đứng ở bên cạnh bờ không chịu đi, đà tighe có Người ở

"Ngươi không xuống ả?"

"Ta, ta sợ nước..."

Gia đình xấu hổ nói.

"Không cần sợ, ta giúp người..."

Người nọ tiếng nói vừa dứt, đã nghe tiếng xé gió vang lên, sau ót gia định liệu chịu một kích nặng nề, ngã âm xuống nước.

"Thu lưới".

Hồ Bất Lưu thu hồi Thiết cồn, khẽ quát một tiếng.

Hai người thủ hạ liền hợp lực quay bánh xe, đem một tấm lưới đánh cả đã sớm bỏ tr trong nước, kéo lên từng chút một.

Trong lưới đánh cá, năm người tay chân dây dưa với nhau, tất cả đều khuông nhúc nhích, uống nước quá nhiều, đã ngất đi.

Thủ hạ của Hồ Bất Lu buộc Dương phẩm ngoại ném vào khoang trước, lại cột chặe bốn gia đình, ném lên trên con thuyền khác.

"Lái thuyền".



Hồ Bất Lưu trầm giọng hạ lệnh.

Du thuyền chậm rãi chạy ra bến thuyền, lái tới sống Phủ Xuân, ngược dòng chạy mấy dặm, đã bỏ neo xuống ở ao cỏ lau gần khúc rẽ.

"Giội tỉnh bọn họ".

Trên thuyền, Hồ Bất Lưu nhìn bốn người trên ghế, hạ lệnh.

Thủ hạ vội dội bốn người mỗi người một thùng nước sông lạnh buốt, buồn bực nhất chính là Điều chủ bó, hắn vốn đã tỉnh, cùng chung cần thùng nước kia.

Trừ bỏ bị Hà Thường ngoại bị thiết côn đánh xíu kia, học thân cùng Dương phẩm t1goại đều tử tử tỉnh lại. Đợi thần trí bọn họ dần dần khỏi phục, đã nhìn thấy khuôn mặt âm lãnh của Hồ Bất Lu,

Hai người không khỏi đồng loạt rùng mình, cũng không biết là do lạnh, hay là do sợ.

“Các ngươi hôm nay tới định làm gi, ông đây rất rõ". Hồ Bất Lưu lạnh lùng quét qua bọn họ, tóm đầu của Hà Thường:

"Bởi vì kẻ đã chết lại sống dậy này, còn trở thành Cẩm Y Vệ, các ngươi lại thấy hi vọng đối phó chúng ta".

Ba người đều sợ muốn chết, nhưng cảm giác được, màn này không phải muốn mạng bọn họ, nếu không họ Hồ cần gì nói nhảm với bọn họ?

“Cho nên chở có trách ta lòng dạ ác độc, đây đều là các ngươi đáng bị. Nhưng dù sao cũng là hương thân nhiều năm, ông đây cũng không

muốn đuôi tận giết tuyệt, bây giờ các ngươi có hai lựa chọn, một là lát cả các ngươi đều toi mạng, hai là chi chết một người".

Trong lòng Hồ Bất Lưu tự nhi, Vương Hiền vẫn quá nhân từ tươ11g tay đó, cứ giết toàn bộ sẽ bớt lo, sao phải tốn nhiều tâm tư chứ?

"Chọn về trước thì lắc đầu, chọn về sau thì gật đầu".

Ngoại trừ Hà Thường đan đo ra, ba người còn lại đều dùng sức gật dau.

“Các ngươi muốn ai chết?"

Hồ Bất Lưu lại nói khẽ.

Ba người không chút do dự nhin về phía người do dự kia,

"Được".

Hồ Bất Lưu nói:

“Nhưng các ngươi làm sao bảo đảm, sẽ không quay đầu lại cắn ngược một cái chứ?"

Ba người lúc này bất đắc dĩ, ngươi bịt miệng bọn ta, bảo chúng ta làm sao trả lời vấn đề phức tạp như vậy chứ?

Nhưng Hồ Bất Lưu chi tùy tiện nói vậy, căn bản không cần bọn họ suy tư, liền nói tiếp:

"Ta có mấy câu, các người viết xuống, chịu theo đó mà viết, cũng không cần chết. Không chịu theo đó mà viết, thi công làm bạn trên đường hoàng tuyên của họ đã đi".

Trong lòng ba người tự nhủ viết thứ gì có tác dụng như vậy? Chẳng lẽ là chú phù? Quản nó là cái gì, mạng sống quan trọng trước, liền gật đầu cuống quít.

Hồ Bất Lưu phóng mở tay của Dương viên ngoại trước, nhét bút vào tay hắn, lại đưa ra một tờ giấy đã ép sân, thấp giọng nói:

“Kiến Văn chính thống, dân tâm hướng.."

Dương phản ngoại cả kinh không giữ bút thổi, rơi xuống đất, họ Hồ đúng là điên rồi, không ngờ miệng ra lời đại nghịch bất đạo như vậy, nếu mình viết, vậy chính là bắt cửu tộc".

“Đây chỉ là phòng bị mà thôi, ngươi không bử ông đây tới con đường chết, ông đây tất sẽ không lộ ra ngoài. Huống chi cũng không ép buộc người việt, giết một người cùng giết một đôi, với ta mà nói, không có gì khác nhau".

Hồ Bất Lưu lạnh lùng nói:




"Việt không?"

Người không thể nói, đành phải theo lời viết xuống.

"... Nghịch tạc Chu Lệ soán vị lập quốc, tàn bạo bất nhân, đuổi tận giết tuyệt, hành hạ lệ dân, trời cao khó lần, không phải không báo, là thời điểm chưa tới, thời điểm vừa tới, Yến tặc tất tử".

Sau đó lạc khoản ký tên.

Thổi khô mực mấy tờ giấy đòi mạng, cất vào trong lồng ngực, vội nói:

"Ta tha cho các người, nhưng lão mỗi gia có tha không còn chưa biết, sống chết có số, chư vị cầu Phật tử phù hộ đi".

Ban đêm, trăng mờ gió cao, chính là thời điểm tốt để giết người phóng hỏa.

Trong bụi cỏ Lâm An gần Phú Dương

Mấy nam tử mặc áo vải, đầu đội chiến mạo, đeo đụ liên, xách gây lớn, đang bước nhanh trên đường nhỏ rời khỏi Phủ Dương

Đi vào trong khe suối nhỏ, người ở phía trước đột nhiên bị trượt chân, người phía sau kích động đi đở, một tấm lưới lớn tử trên trời giáng Nuông, chụp bọn họ vào nó :

Hơn mười người mặc áo đen xuất hiện, thay người trong lưới giây dụa lung tung, nhiều cái mũ bung ra, lộ ra cái đầu trọc sáng bóng,

Hắc y nhân mừng rỡ, đang tỉnh nhin ki, đột nhiên nghe canh gác thấp giọng cảnh báo, chim hót ba dải hai ngăn, ý là có nhóm lợi quan 810i đến gần.

Mặc dù Hắc y nhân không sợ quan sai, nhưng để khâm sai biết bọn họ hành động một mình, vẫn sẽ dẫn tới phiền toái cho Thiên hộ đại nhân. Vì vậy khiêng mây hòa thượng ném xuống sông

Vì vậy Hắc y nhân chay mau ở phía trước, quan sai đuổi vội ở phía , hai bên vừa chạy vừa nói thầm, màu này thật quen.

Cứ như vậy một trốn một đuổi tới bờ sông. Hắc y nhân ném mấy hòa thượng giống ném bao bố, ném xuống sông, ngay sau đó cũng nhảy lên

thuyền..., còn là chiếc thuyền ngày hôm trước,

Hết thảy tái hiện như hôm trước, thuyền chưa chạy được bao xa, trong ao cỏ lau đã xông ra mây chiếc khoái thuyền, bọc đánh về phía thuyên kia.

Trên thuyền kia, thủ lĩnh Hắc y nhân âm thầm lắc đầu, thật không biết nên nói quan phủ Phú Dương là cố chấp. hay là ngu xuân, lần trước nhục nhã mà vẻ, lần này vẫn không nhớ, kéo nhau trở lại.

Thủ lĩnh Hắc y nhân liên từ trong lồng ngực, lấy ra một quả pháo hoa do xảo tượng hoàng cung đặc chế châm lên...

Lửa khói màu đỏ chói mắt lần nữa nổ tung ở trên bầu trời đêm, lần này quan sai học thông minh, lập tức nằm sấp trên bong thuyền,

Quả nhiên, một quả đạn pháo đúng hạn mà tới, nện ra cột thước cho hơn một trường, khiến binh sĩ trên một chiếc khoải thuyền, lướt sũng,

Thuyền của Hắc y nhân thì nhân cơ hội chạy về phía chiến hạm thủy su kia

Còn khoải thuyền huyện Phủ Dương, ở dưới sự đốc xúc của Vương điện tử, lại khoa lên dũng khi, phóng về phía chiến hạm thuy sứ

Tầng cao nhất của chiến hạm, hơn mười Hắc y nhân bảo vệ xung quanh Cửu gia ánh mắt lạnh lùng, khuôn mặt thâm đen kia, trên mặt của mỗi người đều tràn đầy tức giận, quan sai Phú Dương không biết sống chết, cũng quá không để bọn họ vào mắt rồi

"Cửu gia! Nã pháo đi!" Tên Tổng Kỳ kia cả giận nói:

"Không khiến bọn rắn độc này đẹp mặt, bọn họ cũng không biết, không phải mãnh long không qua sông".

"ừm".

Cửu gia khẽ gật đầu, lạnh lùng nói:

"Nã pháo".

Tôn nghiệm của Cẩm Yvệ không thể xâm phạm, người khiêu khích phải trả giá thật nhiều.

Đại pháo nổ vang, đạn pháo gào thét rơi xuống bên cạnh một chiếc khoái thuyền, suýt nữa hất văng nó.

Quan sai trên khoái thuyền bị dọa bể mật, đều quay mùi thuyền lại, xuôi dòng chạy trốn.

Trường Cao Cẩm Y Vệ ra khỏi vỏ, tất uống máu mà về, chiến hạm toàn lực thúc đẩy, vừa truy kích vừa nã pháo.

Hai khẩu đại pháo Hồng Vũ lắp ở mũi chiến hạm thay nhau tả pháo, kich khởi từng cột nước bắn lên trời, khoái thuyền mỏng manh yêu nhược, tốc độ lại nhanh, mặc dù không dễ trực tiếp bắn trúng, lại bị đầu Sỏng làm cho chao đảo, tất cả cùng thì trên thuyền đều nằm sấp ở đây khoang thuyền, kinh hãi gần chết. Nhin Cẩm Y vệ trên chiến hạm cười ha là không ngừng

Hai bên một đuổi một chạy, tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã chạy đến chỗ rẽ vào sông Phú Xuân, mặt sông này chỉ rộng mấy trượng, dòng nước chảy xiết, còn có một chiếc du thuyền ngu ngốc đâm đầu lái tới...

Mắt thấy hai bên sắp đụng vào, khoai thuyền quan phu cuối cùng dễ dàng lách qua, vượt qua đu tuyên kia.

Nuen Những chiến hạm Cẩm Y vệ này quá cồng kềnh, bản thân đã điều khiến không tiện, lại vào dòng nước chảy xiết, càng khó có thể xê dịch, chỉ có thể bị dòng chảy xiết lôi cuốn, trơ mắt nhìn mình đâm thẳng tới du thuyền kia!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch