Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 44: Hồ dán (2)

Chương 44: Hồ dán (2)


Cùng ngày ngóng đêm trông như vậy còn có Vương Hiền.

Tử trấn Tam Sơn trở về, hắn an an ổn ổn ở trong nhà chờ đợi, môi ngày đọc sách phục hồi thân thể sinh hoạt lại khôi phục như bình thường.

Duy nhất có thay đổi, là thái độ của Ngân Linh. Nang hiện tại biết, Nhị ca là vì lật lại bản án cho phụ thân, mới bị đả thương. Một trái tim nhỏ bé trực tiếp bị hổ thẹn va hối hận bao phủ, tiểu nha đầu khóc lóc nước mắt đầm đìa, muốn Vợng Hiền đánh nàng một trận, dùng trừng phạt bản thân để chuộc lại lỗi lầm đã vu oan cho người tốt.

Lại từ chỗ Lâm Thanh Nhi, nghe nói Nhị ca khăng khăng cho rằng, đại tu nang còn sống. Vừa khéo thi hành diệu kế, từ trong nhà Hà viên ngoại, đào Triệu thị ra... Được rồi, để Lâm Thanh Nhi nói, đều thành công lao của Vương Hiền. Chẳng qua cùng khó trách, bởi vì nàng không biết sự tồn tại của lá thư của Vương lão cha kia.

Dù thể nào chăng nữa, cảm giác của Ngân Linh đối với Nhị ca nàng, hoàn toàn là bước ngoặt lớn, từ xem thường trước kia, đến hiện tại rửa mắt mà nhìn, thậm chí có chút sùng bái. Ánh mắt nhìn Vương Hiền đều lấp lánh lóe sáng...

Chính là có một điểm, nàng gần đây luôn cầm then cửa, ước lượng đầu mình, suy nghĩ làm như vậy, cũng có thể khai thông trí não cho

mình hay không?

"Ai..." Nang đang do dự có nên nhân tâm chút không, đột nhiên nghe thấy Nhị ca thở dài một tiếng, vội vàng ném then cửa, như con tho nho nhảy đến Tây Sương phòng, vội vàng nói:

"Nhị ca, ngươi khát sao? Có phải buồn chán, muội muội hát một tiểu khúc cho người nghe ha?”

"Khụ khụ..." Vương Hiền mồ hôi tuôn trào, cười khổ nói:

"Ngân Linh, người thay đổi lớn như vậy, ta thực sự có chút không

quen."

"Trước kia là muội muội không hiểu chuyện, để ca ca chịu thiệt thòi."

Ngân Linh chớp chớp đôi mắt to đen láy nói: "Ngươi để ta tốt với ngươi một chút đi, nếu không sẽ áy náy chết mất.”

"Ta bị người làm cho buồn nôn chết mất trước rồi."

Vương Hiền vùi đầu trên bàn, bất đắc dĩ nói: "Ra ngoài đi, ta cần yên tình."

"Tuần lệnh."

Ngân Linh mau chóng vọt ra, Vương Hiền mới vừa ngẩng đầu, lại thấy nàng ló đầu ra nhìn. Hai người ánh mắt chạm nhau, Ngân Linh híp

mắt cười nói:

"Một chuyện cuối cùng, buổi trưa muốn ăn gì?"

"Được chọn sao?"

Vương Hiền trợn mắt nói. Trong nhà một ngày ba bữa đều là cơm gạo lức, canh rau xanh, hắn hiện tại cũng chẳng có ưu đãi, ăn đến bụng cũng hóp đi.

"Đương nhiên, ngươi có thể chọn cơm nhào một chút, hay là khô một chút...” Tiểu muội muội tha thiết nói.

"Đi ra!" Vương Hiền trực tiếp ném sách đến cửa, Ngân Linh mới hoàn toàn biến mất, chỉ để lại một chuỗi âm thanh lanh lảnh:

"Vậy thì không khô không nhào vậy.”



Gặp phải muội muội ồn ào như thế, bảo người ta làm sao sống nổi đây? Vương Hiền lắc đầu cười khổ, đờ bàn đứng dậy, chậm rãi đi đến bên cửa, chậm rãi cúi người nhặt quyển sách trên đất lên, nhất thời một trận đau đầu.

Thật ra Ngân Linh đáng thương đụng vào họng súng, Vương Hiền vừa rồi đang phiền não. Mà nguyên nhân hắn buồn bực, chính là quyển Luận Ngữ trong tay này, đây là hắn hỏi xin Lâm Thanh Nhi.

Niềm phấn khởi tìm thấy Triệu thị sau khi đi qua, Vương Hiền bỗng cảm thấy mờ mịt. Là một người quen tiết tấu nhanh, có mục đích sống rõ ràng, Vương Hiền đặc biệt không chịu nổi những ngày tháng chậm rãi không mục đích, không việc gì làm.

Trước kia toàn bộ chú ý của hắn, đều đặt vào lật bản án của phụ thân, hiện tại Triệu thị tìm được, lật án đã thành chắc chắn, Vương Hiền phát hiện không biết bước tiếp theo nên đi như thế nào...

Chính mình bước tiếp theo nên làm gì? Đọc sách đương nhiên là tốt nhất, tuy rằng hiện tại hơi lớn tuổi, nhưng dù cho dùng thời gian mười năm, vừa học vừa làm, thi được tú tài, cũng rất tốt.

Vương Hiền đã bước đầu cảm nhận được, cái gì gọi là đẳng cấp xã hội, triều Đại Minh này chính là Kim tự tháp từng bậc từng bậc. Ngươi đứng cao hơn một tầng, sẽ được hưởng thụ đặc quyền một tầng lên trên một tầng nữa, địa vị liền tăng lên thêm một tầng, gia tăng đặc quyền cũng như toàn phương vị. Còn người ở tầng dưới, càng bị tầng trên giấm đạp dưới chân, coi là chuyện hiển nhiên, đương nhiên các loại bóc lột áp bức cũng là chuyện bình thường.

Vương Hiền không muốn ức hiếp ai, nhưng hắn càng không muốn bị ai giẫm đạp dưới chân. Hiện tại gia đình hắn, có thể từ tội dân tầng thấp nhất vùng vẫy bước ra, khôi phục thân phận bình dân. Tuy rằng bách tính bình dân vẫn là đối tượng bị chà đạp, nhưng ít ra có quyền theo đuổi quyền lực tầng cao hơn!

Triêu vi điền xá lang, mộ đăng thiên từ đường (Buổi sáng vẫn còn là hương thôn dã phu, bởi vì đọc sách, bởi vì cơ duyên, đến tối có thể vào triều nhập tướng bái tướng. ăn bổng lộc của vua, ý bảo khích lệ mọi người phải quyết chí tự cường, thông qua cố găng bản thân thay đổi vận mệnh, cuối cùng có được danh dự). Cảm tạ Tùy Dạng Đế, mở ra một con đường tiến cấp cho con cháu bình dân. Thực hiện con đường đó, chính là đọc sách thi khoa cử!

Tuy rằng triều Vĩnh Lạc địa vị võ tướng cao hơn quan văn, nhưng đi lính là đặc quyền của quân hộ, cho dù hắn có muốn đi “đoạt quan ải năm mươi châu” người nhà cũng không cho hắn cơ hội “nam nhi sao không mang Ngô Câu”, vậy thì làm sao đi chứ?

Đối với con cháu bình dân mà nói, khoa cử là đường lớn sáng lạn chí cao vô thượng. Hơn nữa Vương Hiền biết, sau này địa vị của người đọc sách sẽ càng ngày càng cao, qua thêm mấy chục năm nữa, thậm chí sẽ cười trên đấu võ tướng!

Có con đường này, Vương Hiền dĩ nhiên sẽ suy nghĩ đọc sách trước. Dựa theo suy nghĩ của hắn, Vương Nhị tuy rằng vô học, nhưng các tiền bối trên mình tốt xấu gì cũng đọc sách mười mấy năm. Cho dù không phải một chuyện, học lại từ đầu cũng không đến mức quá vất vả.

Cho nên hắn tràn đầy phấn khởi chuẩn bị một quyển Luận Ngữ, chuẩn bị vấn tóc đọc sách, lội ngược dòng một cách ngoạn mục.

Nào ngờ vừa xem... Ách, sách ướt một mảng, hở, ta tại sao lại ngủ rồi? Vừa rồi mới xem vài trang? Không được không được, mau chóng xem tiếp, "Từ Vân: Ta không thư, cổ nghệ."Ach, lời này nghĩa là gì? "Từ Vân, ta không phải cố ý? chẳng lẽ ta đang xem tiểu thuyết ngôn tình hay sao?



Rốt cục thời điểm nào đó hắn mới nhớ tới mình năm đó thi đại học, ngữ văn mới thị 105 điểm điểm cao nhất là bao nhiêu? Hình như 150 điểm.

Cái này, trên căn bản, rất khó...




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch