WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Đại Quan Nhân

Chương 46: Đường ở nơi nào? (2)

Chương 46: Đường ở nơi nào? (2)


"Còn có đường khác không?" Vương Hiền hỏi.

"Cung có."

Lâm Thanh Nhi bây giờ cũng coi như kiến thức rộng rãi, vì hắn bày mưu tính kế nói:

"Quốc triệu đồng thời có ba con đường chọn quan, ngoại trừ đường chính, còn hai con đường là tiến cử và lại viên. Trủng dịp khi hoàng đế hạ chỉ địa phương tiên cử nhân tài, huyện chúng ta sẽ có một danh sách, đề cử vào trong kinh kiểm tra hợp lệ, có thể được trao chức quan. Có điều đương kim Vĩnh Lạc hoàng đế đãng cơ chín năm, tổng cộng hạ chỉ lệnh địa phương châu phủ tiến cử hơn hai lần, kém xa thời kì Hồng Vũ nhiều."

"Thêm lại viện thăng chức, lại viện ba năm thử một lần, sau khi thi xong ba lần, có thể đạt được xuất thân, có tư cách tham gia thuyên tuyên

Lại bộ."

"ồ..." Nghe Lâm Thanh Nhi giảng giải xong, Vương Hiền mới biết, hóa ra triều Minh ở thời đại này, chọn quan nhậm chức đồng thời có ba con đường, tuy rằng đã có đầu mối là từ khóa cử, nhưng quan chức tiên cử và xuất thân lại viên, vẫn có thể có được thăng chức bình thường.

Điều này khiến hắn thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Tiến cử rất khó sao?"

"Phàm là người được tiến cử, không khỏi là hạng người tài học đa tài, bởi vì là thiên tử đích thân kiểm tra. Vĩnh Lạc hoàng đế bây giờ anh minh thần võ, không có mười năm học khổ công đèn sách, người qua không được ai này.”



Lâm Thanh Nhi nhìn hắn nói: "Có thời gian này đi thi khoa cử tốt hơn, cần gì phải gánh cái danh may mắn???

Ngẫm lại kiếp trước sinh viên cử đi học, Vương Hiền đối với tiến cử cung không hi vọng bao nhiêu, thở dài nói:

"Xem ra ta chỉ có thể đi con đường viên lại.”

"Ngươi tại sao lại xem thường lại viên?"

Lâm Thanh Nhi không hiểu nhìn Vương Hiền nói: "Vương đại thúc chính là lại viên?"

"Không xem thường, chỉ là thường nghe người ta nói, tiểu quan lại tiêu quan lại ..."

Vương Hiền chịu ảnh hưởng của kiếp trước, luôn cảm thấy làm tiểu quan lại không có thể diện lắm.

"Chỉ có làm quan mới xưng hô như vậy, thật không biết người vì sao cung nghĩ như vậy."

Lâm Thanh Nhi lại cảm thấy khó tin nói:

"Lại nói dân chủng ở quan gia. Vào Triều Nguyên và thời đầu của nước ta, quan lớn trong triều đa số xuất thân lại viên, dù cho bây giờ không còn rấm rộ như lúc trước nữa, nhưng nhậm chức thị lang, bổ chính sử thì chỗ nào cũng có!" .

Nói xong nang nhin Vương Hiền, khẽ cắn môi dưới nói:

"Huống hồ ngươi muốn làm vẫn không làm được."

Cung không biết nghe nhầm hay thể nào, Vương Hiền cảm giác như nàng đang làm nũng, không khỏi buồn nôn một trận, lão tử cũng quá tự mình đa tình, người ta sao có thể làm cùng với tên vô lại như hắn chứ?

Hắn có chút không phục hoi: "Tại sao không làm được?”

"Bình thường toàn bộ đảm nhiệm lại dịch, theo lệ với nông dân xuất thân trong sạch không hơn, dưới ba mươi tuổi, có thể chọn người đọc

sách.”

Lâm Thanh Nhi nhìn hắn nói: "Hai điều trước không cần nói, chỉ nói riêng điều thứ ba này...”

Vương Hiền đầu đầy mồ hôi, thứ nhất hắn không viết được bút lông, thứ hai hắn không viết được chừ phồn thể... Mặt dày không khỏi đó



“Ta luyện chừ là được chứ gì!”

"Hừm, phải luyện chữ. Dù cho lại viên, tiến cử, hay là đường chính, cũng phải biết viết chữ mới được."

Lâm Thanh Nhi nói, tràn dần dần cúi xuống, thanh âm nhỏ dần nói:

trigon





"Kỳ thực, ta có thể dạy ngươi..."

"Là nên luyện chừ."

Vương Hiền gật gù. Ngay cả một chữ cũng không biết viết, nói gì cũng đều phi công:

"Lát nữa mua chút giấy mua một cây viết, trước mắt phải luyện chữ cái đã, những chuyện khác nói sau.”

"Ngươi không cần đi mua..."

Lâm Thanh Nhi nhìn hắn, ôn nhu nói:

"Trong nhà ta tồn trữ rất nhiều, dùng không được cũng lãng phí, ngày mai mang vài cái đến cho ngươi.”

"Vậy thì cảm ơn nhé."

Vương Hiền cười nói: "Thực ra ta cũng không có tiền."

"..." Lâm Thanh Nhi đối với sự vô lại của Vương Hiền đã chết lặng, vừa muốn nói thêm gì đó, đột nhiên nghe thấy bên ngoài cửa vang lên, hóa ra lão nương Vương Hiền trở về. ?

Lâm Thanh Nhi nhất thời ngồi không yên, nóng lòng bất an đứng dậy đi ra ngoài, vấn an lão nương Vương Hiền.

Lão nương tâm tình không tệ, nhìn nang, cười nói:

"Lâm cô nương đến thăm con trai ta à?"

Lâm Thanh Nhi mặt phấn nhất thời thành vải đỏ, nhỏ giọng nói:

"Không phải, chất nữ đến tặng bánh Trùng Dương cho đại cương.”

"Thật sao?"

Lão nương Vương Hiền là người từng trải, thấy Lâm Thanh Nhi mặt đó thành như vậy, lập tức mập mờ cười bảo:

"Không quấy rầy các ngươi, các ngươi tiếp tục nói chuyện đi...”

"Chất nữ đi trước, hôm nào quay lại thăm đại cương."

Lâm Thanh Nhi mặt đỏ ửng đến mang tai, cũng không chào hỏi Vương Hiền, vội vã tháo chạy.

Đợi Lâm Thanh Nhi đi rồi, lão nương cười bảo Vương Hiền:

"Khuê nữ này không tồi, mấu chốt là khi người gặp rủi ro, người ta cũng không ghét bỏ ngươi.”

"Mẹ..."

Vương Hiền ho khan hai tiếng. Đổi đề tài nói: "Cha ta làm thế nào để từng bước làm đến tư lại Hình Phòng?”

"Cái này..."

Lão nương suy nghĩ một hồi nói: "Cha ngươi lúc còn trẻ, cũng là người đọc sách, chỉ là gia cảnh không tốt, học chưa được hai năm thì phải đi làm việc, ở tiệm cầm đồ làm người giúp việc vài năm, lại học được tính sổ sách. Sau đó may mắn gặp dịp, quen biết y quán điển huấn Huyện phủ, cũng chính là Ngô đại phu. Ngô đại phu dựa vào thân phận, giới thiệu giúp hắn một phần việc trong nha môn.”

"Cha ngươi từ đại thư thay người ta ghi mẫu đơn kiện, từng bước tiến vào Hình Phòng làm thiếp thư, sau đó rốt cục chịu được đến khi chuyển chính thức, trở thành thư lại Hình Phòng có các thần trong triều đình, lại làm thêm mấy năm, mới lên làm tư lại kia..."

"Tổng cộng mất bao nhiêu năm?" Trong trí nhớ của Vương Hiền, lão cha dường như rất lợi hại.

"Hai mươi năm "

Lão nương suy nghĩ một chút nói: "Có điều cha ngươi ở nha môn lẫn lộn mấy năm, trong nhà đà dư da, ta ngược lại thà rằng hắn không làm đến chức tư lại kia.”

"..." Vương Hiền hết lời rối, xem ra mình thực sự nhận thức lại một lần nữa, cái gọi là "Tiểu quan lại" này.

Thực ra chỉ cần thay vào đời sau, một điểm cũng không khó hiểu. Sáu phòng tương đương toàn bộ huyệu cục, có ai có thể một bước lên trời làm cục trưởng? Còn không phải đều phấn đấu mười mấy hai mươi năm?

Xem ra lão cha, đúng là rất giỏi...




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.