Đại sư đúc kiếm u Dã Tử nhận mệnh trời, dốc hết tâm huyết đúc mài mười năm với chúng thần thì kiếm này mới thành. Sau khi kiếm thành, chúng thần quy thiên, Xích Cận Sơn khép kín như lúc ban đầu, sóng sông Như A tái khởi, u Dã Tử cũng lực tẫn thần kiệt mà chết.
Có thể thấy được kiếm này có lai lịch lớn đến bao nhiêu.
Hiện trên người Hạ Hâm đã có hai thanh danh kiếm, bình thường sử dụng Xích Tiêu Kiếm là được, về phần Thuần Quân Kiếm thì vừa khéo dùng Thần cấp Dưỡng Kiếm Thuật dưỡng kiếm, nuôi một năm nửa năm, chỉ sợ với tu vi của hắn bây giờ, khi rút kiếm thì chém giết một hai lão cổ đổng cũng không thành vấn đề.
Trong nửa tháng này, Lâm Hỏa Nhi cũng có tiến bộ lớn, bởi vì nàng đã tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Quyết Hạ Hâm truyền thụ cho nàng đến đệ nhất trọng, hoàn thành thức tỉnh huyết mạch một lần, thành công niết bàn một lần.
Niết bàn một lần, trực tiếp khiến cho tu vi của nàng từ Thối Thể Cảnh tăng lên tới Tụ Khí Cảnh cửu trọng, cách Thần Lực Cảnh chỉ thiếu một chút.
Mười lăm tuổi, đạt đến Tụ Khí Cảnh cửu trọng, nếu ở Thần Châu đại địa thì đã thuộc về yêu nghiệt đỉnh tiêm.
Lâm Hỏa Nhi đi tới trước mặt Hạ Hâm, có chút khẩn trương nói: "Sư tôn, đệ tử đã tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Quyết tới đệ nhất trọng, đệ tử muốn cầu sư tôn một chuyện."
"Ừm, chuyện gì." Hạ Hâm quay qua nhìn nàng, nói, trải qua nửa tháng bí mật quan sát, tên đồ đệ này của mình làm người vẫn ổn, tôn sư trọng đạo, phẩm hạnh đoan chính, đáng giá hắn dùng nhiều tâm tư dạy bảo một chút.
"Đệ tử muốn xin sư tôn nghỉ một thời gian, xuống núi một chuyến, về Hỗn Loạn Chi Vực giải quyết nguy cơ gia tộc." Lâm Hỏa Nhi nói: "Đệ tử chính là nữ nhi của gia chủ gia tộc nhị lưu Lâm gia ở Hỗn Loạn Chi Vực, bởi vì huyết mạch trong người Lâm gia đặc thù, bị thế lực tà đạo Huyết Minh Tông để mắt tới, thời gian trước Lâm gia đã có không ít tộc nhân bị tà tu Huyết Minh Tông âm thầm bắt đi, bị rút lấy tinh huyết tu luyện tà công."
"May mắn tổ tiên Lâm gia có người có chút quan hệ với Thiên Hỏa Thành, thành chủ Thiên Hỏa Thành mới đồng ý che chở Lâm gia ta nửa năm, để Lâm gia nghĩ cách tìm đường sống, dù sao Huyết Minh Tông thế lớn, Thiên Hỏa Thành cũng không dám vì Lâm gia mà đoạn tuyệt với Huyết Minh Tông."
"Cho nên Lâm gia mới cho thế hệ trẻ tuổi tiến về thế lực lớn nổi danh các nơi tham gia khảo hạch, hi vọng có thể được những thế lực lớn này nhìn trúng, để Lâm gia có được chỗ dựa mới, nếu không thời hạn nửa năm vừa đến, chỉ sợ Lâm gia phải đối mặt với vận mệnh bị hủy diệt."
"Tính toán thời gian, thành chủ Thiên Hỏa Thành đồng ý che chở Lâm gia nửa năm giờ cũng sắp hết, đệ tử lại thành công tiến vào Đạo Tông, bái sư tôn, nên tự mình xuống núi một chuyến, báo tin tức này về gia tộc, đồng thời cảnh cáo Huyết Minh Tông đó, muốn động Lâm gia ta thì phải suy tính đến thực lực của bản thân mình một chút!”
"Thì ra là thế." Hạ Hâm gật gật đầu, nói: "Huyết Minh Tông đó là thế lực như thế nào, người mạnh nhất trong tông là cấp bậc gì, nếu đã là tông môn tà đạo, lại lấy tu luyện tà công làm chủ, vừa khéo vi sư cũng phải xuống núi một chuyến, vậy thì tiện tay giải quyết cho gia tộc của ngươi luôn."
Mà khi Hạ Hâm vừa mới dứt lời.
“Đinh, tuyên bố nhiệm vụ hệ thống, tiến về Huyết Minh Tông đánh dấu.”
Hệ thống lại phát nhiệm vụ, xem ra cho dù như thế nào đi nữa thì cũng phải đi Huyết Minh Tông một chuyến, hệ thống ban bố nhiệm vụ, đoán chừng sẽ có ban thưởng tăng cao tu vi, đúng lúc là thứ hắn muốn nhất bây giờ.
"Sư, sư tôn muốn xuống núi với đệ tử!" Lâm Hỏa Nhi có chút được thương mà kinh sợ, nàng nói với sư tôn chuyện này chỉ là muốn xin sư tôn để xuống núi một chuyến mà thôi.
Nàng cũng không dám yêu cầu xa vời rằng sư tôn tự mình xuống núi ra mặt thay cho gia tộc của nàng, dù sao sư tôn thân phận trân quý, há lại là tiểu gia tộc như Lâm gia nàng có thể mời được chứ.
"Ừm, vừa khéo vi sư phải xuống núi một chuyến, đi xử lý một chút việc vặt, như vậy thì thuận tiện giải quyết luôn nguy cơ này cho gia tộc của ngươi luôn." Hạ Hâm nói.
Dù sao sư tôn tự mình xuống núi, chuyện này có ý nghĩa quá mức trọng đại, một vị cường giả siêu cấp Bất Hủ Cảnh tự mình xuống núi, thay Lâm gia nàng giải quyết nguy cơ, chuyện này so với chính nàng xuống núi, mượn tên tuổi sư tôn chấn nhiếp Huyết Minh Tông là hai khái niệm hoàn toàn không giống.
"Mau dậy đi, về sau làm đệ tử vi sư thì đừng có động một chút là quỳ xuống với người khác." Hạ Hâm nói.
Nhìn Lâm Hỏa Nhi lại dập đầu với mình, hắn có chút dở khóc dở cười, đồ đệ này tốt thì tốt, chỉ là có chút cứng nhắc, quá để ý những lễ nghi này.
"Ừm." Lâm Hỏa Nhi đứng dậy, trên môi nở nụ cười, nói: "Đệ tử biết, sau này đệ tử chỉ quỳ một mình sư tôn."
"Huyết Minh Tông đó là thế lực bên ngoài Hỗn Loạn Chi Vực, mặt ngoaif thì mạnh nhất là tông chủ, là một vị Phách Phủ Cảnh cửu trọng, về phần có cao thủ mạnh hơn Phách Phủ Cảnh ẩn giấu hay không thì không biết được." Lâm Hỏa Nhi nói, nàng không dám khẳng định, dù sao rất nhiều thế lực đều sẽ âm thầm giấu một ít thủ đoạn, thế lực biểu hiện ra bên ngoài chưa chắc đã là thế lực chân chính.
"Tông chủ là người mạnh nhất, cũng chỉ là Phách Phủ Cảnh, biết rồi." Hạ Hâm gật đầu nói: "Hôm nay ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta xuống núi thôi, vi sư giải quyết Huyết Minh Tông này cho gia tộc ngươi."
Mặt ngoài, tông chủ là người mạnh nhất, chỉ có Phách Phủ Cảnh cửu trọng, vậy thì hẳn là thế lực ẩn giấu cũng sẽ không vượt qua Hóa Hải Cảnh.
Với tu vi của hắn bây giờ thì Hóa Hải Cảnh, một tay hắn có thể bóp chết một nắm lớn, hoàn toàn không cần lo lắng.
Còn có năm ngày nữa là đến ngày hẹn gặp mặt nương tử, có thời gian đi Hỗn Loạn Chi Vực một chuyến giải quyết Huyết Minh Tông trước, sau đó lại về vương triều Đại Hạ gặp gỡ nương tử.
"Vâng, sư tôn." Lâm Hỏa Nhi tuân lệnh, sau đó trực tiếp xuống núi chuẩn bị với những người trước đó theo nàng từ Lâm gia tới đây.