Hơn nữa ngay cả cửa cũng không có đi vào, hắn sau khi báo thân phận đệ tử Hỏa Linh Quan của mình, cũng không được mời vào trong phủ các, mà vẫn đứng ở trên đường cái, sau đó, một người bộ dáng quản gia nói cho hắn biết Thương lão gia đã đi khỏi nhà, tới huyện khác xử lý công việc.
Đừng nói là muốn kiếm bữa cơm ăn, ngay cả miếng nước trà cũng không có.
Nhìn Lâu Cận Thần rời đi, Quản gia kia khẽ phì một cái, nói nhỏ với người bên cạnh: "Ăn xin giang hồ, người như vậy Hỏa Linh Quan cũng thu, thật đúng là chẳng ra sao."
Lâu Cận Thần có chút khát, bụng cũng có chút kêu rột rột, lại đi tìm Đặng gia, nghĩ thầm, nếu như đi quý phủ Đặng gia, vẫn không có được một ngụm nước mà nói, vậy mình cũng quá xui xẻo đi.
Lúc xuất hiện ở đầu phố, chứng kiến trên cửa một tòa nhà lớn trong đó treo vải trắng, đây là trong nhà có người qua đời.
Lại tiếp tục đi tới phía trước, chuyển qua một con phố, hắn đã tìm được Đặng phủ, Đặng phủ cách huyện nha khá gần, toàn bộ gia tộc mặc dù không lớn giống như Thương gia, nhưng cũng đều có một cỗ khí tức trang trọng.
Sau khi gõ mở cửa, cũng là người gác cổng hỏi lai lịch của hắn, sau khi hắn báo thân phận đệ tử Hỏa Linh Quan của mình, đối phương lập tức đem dẫn vào phòng khách, sau khi quản gia xuất hiện, người gác cổng lui ra, quản gia cho người đi báo phu nhân, hắn thì lập tức bảo hạ nhân dâng trà, đồng thời ở bên cạnh.
Quản gia là một người hơn bốn mươi tuổi, đội mũ đen, mặc trên người cũng là áo đen giày đen, có một chòm râu đen, người nhìn qua gầy gò nhưng rắn chắc, ánh mắt lộ ra khôn khéo.
Hắn đánh giá Lâu Cận Thần trước mặt, trong lòng kinh ngạc vị đệ tử Hỏa Linh Quan này ăn mặc lại có thể nghèo nàn như thế.
Nhưng hắn nghe được ngày hôm qua lão gia nói với phu nhân, đệ tử Hỏa Linh Quan đã thanh trừ quỷ vật ở Mã Đầu Pha, có nhiều người cùng nhau đi như vậy, chỉ có đệ tử Hỏa Linh Quan còn sống đi ra.
Thảm án diệt thôn Mã Đầu Pha năm đó đã oanh động thành Tù Thủy, sau khi bị trấn áp mười mấy năm qua một mực bình tĩnh, cũng ở trong khoảng thời gian này lại náo loạn lên, ngay cả Lỗ gia thế gia xây miếu trong thành cũng thất thủ, Lỗ đại tiên sinh hay Lỗ nhị tiên sinh cũng không có vào trong đó, có thể thấy được đây là một nơi cực kỳ hung hiểm, khiến trong thành Tù Thủy thêm nhiều nhà treo vải trắng.
Quản gia sau đó đi nghe ngóng, thực sự không có nghe ra thêm nhiều chi tiết, chỉ biết đệ tử Hỏa Linh Quan phụng mệnh đi cứu tiêu sư Đỗ Đức Thắng, nhưng mọi người cùng một chỗ đi vào đều chết, chỉ có một mình hắn mang theo thi thể Đỗ Đức Thắng tiêu sư đi ra.
Lâu Cận Thần cũng không quan tâm người khác dò xét, nâng chung trà lên liền uống, có chút bị phỏng miệng, nhưng có thể chịu được, rất nhanh uống cạn một ly, nha hoàn đứng ở một bên phục vụ lập tức thêm vào, sau khi uống liên tiếp ba chén lớn Lâu Cận Thần lúc này mới dừng lại, cười cười nói: "Lại để cho trưởng lão chê cười, buổi sáng đi ra ngoài không mang nước, vừa rồi đi Thương phủ, ngay cả nước cũng không có uống được một ngụm."
Quản gia ngược lại không ngờ Lâu Cận Thần nói chuyện thẳng thắn như vậy, mang nguyên nhân mình khát cùng đói đều nói ra.
"Tiểu Hà, đi lấy chút bánh ngọt đến đây, để cho Lâu đạo trưởng lấp bụng!" Quản gia lập tức phân phó nha hoàn đứng hầu bên cạnh.
Chỉ chốc lát sau, có nha hoàn bưng tới một dĩa bánh ngọt, Lâu Cận Thần cũng không trì hoãn, lập tức bắt đầu ăn.
Đây là Lâu Cận Thần lần đầu tiên ở trong gia đình thuộc tầng trên của thế giới này, ăn vào thực vật tinh xảo, hắn không biết là do cái gì chế thành, nhưng xác thực ăn ngon, không khỏi nghĩ đến Đặng Định, trong nhà hắn sinh hoạt tốt như vậy, vừa không bị đưa đi giống như là nhà Thương Quy An, hắn lại tự mình muốn đi Hỏa Linh Quan bái sư học nghệ, sống qua thời gian kham khổ.
Lúc này một làn gió thơm đánh úp lại, hai cô gái từ phía nội đường đi vào, đi ở phía trước là một phụ nữa lộ ra quý khí, tóc như mây đen, cắm trâm hoa, mặt như trăng rằm, trên cổ mang vòng cổ trân châu.
Cô ta vừa tiến đến, Lâu Cận Thần đã có thể đủ đoán ra cô ta là ai, trong tai lại nghe thấy quản gia cùng nha hoàn hô một tiếng" phu nhân".
Lâu Cận Thần đứng lên, hướng về phía phu nhân nói: "Vãn bối bái kiến phu nhân."
"Không cần đa lễ, ngươi là sư huynh đồng môn Định Nhi, đã đến đây, vậy coi như nơi này là nhà của mình." Đặng phu nhân có chút đại khí nói xong, lại nói với quản gia: "Đã đi mời lão gia về chưa?"
"Tôi đã bảo Kim Đậu đi nha môn bẩm báo lão gia." Quản gia hồi đáp.
"Ừm." Đặng phu nhân gật nhẹ đầu, lại đánh giá Lâu Cận Thần, ngày hôm qua cô cũng từ chỗ phu quân nhà mình đó nghe được tin tức Hỏa Linh Quan.
Lúc trước Đặng Định đi Hỏa Linh Quan làm đồng tử, cũng không phải là đơn giản tùy tiện tìm đạo quan bái sư.