Chương 199: Phiên Thiên ấn vs Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp
Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp ầm ầm hạ xuống, Tiêu Thần khẽ ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra vẻ băng lãnh, nhẹ giọng nói:
- Tiểu tử kia, nếu không muốn bị người ta xem nhẹ, thì xem chính bản thân ngươi làm được cái gì không!
- Phiên Thiên ấn, nhất ấn ngất trời, thế gian vạn vật, không thể chống cự, hết thảy đều bị nện xuống!
Sau khi cảm ứng được tin tức do nguyên thần của Tiêu Thần truyền đến, tia ý thức cực kỳ mỏng manh của Phiên Thiên ấn truyền đến một cỗ cảm xúc kích động. Một tầng thổ hoàng sắc quang hoa thâm trầm trong nháy mắt bộc phát ra, một mùi bùn đất nồng đậm phiêu tán ra. Cùng lúc đó, dưới quang hoa, thể tích Phiên Thiên ấn tăng vọt thành tám mươi tám trượng, có hình chữ nhật hơi dẹp, trông giống như là một khối Diệt Thế Chi Chuyên!
Oanh!
Một cổ khí tức mạnh mẽ vô cùng, trầm ổn như núi, cùng với sự năng nề của đất quét ngang mà ra, trong đó, một đám mây thổ hoàng sắc hình tròn kịch liệt quay một cách điên cuồng, dừng dừng hóa thành hư ảnh của một ngọn núi mong lung, giống như được bao phủ bởi mây mù, người khác không nhìn rõ được, nhưng khi vừa được ngưng tụ, một cỗ đại thế không gì sánh kịp cuồn cuộn bộc phát ra, giớn như là trấn áp cả thiên địa ở trong ngọn núi, làm cho người ta rùng mình!
Ý thức mỏng manh bên trong Phiên Thiên ấn tràn đầy nộ ý, thân là một kiện cực phẩm pháp bảo có thần trí, mà bị Vệ Tử Thanh cùng với Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp miệt thị, đã hoàn toàn kích phát toàn bộ lửa giận của nó, điều mà nó muốn làm nhất bây giờ là.... đem cái tháp xấu xí chết tiệt kia đập nát, sau đó ăn nó. Tuy rằng không biết là vì cái gì, nhưng Phiên Thiên ấn quả thật sinh ra một dục vọng muốn ăn mãnh liệt, dường như là làm vậy đối với nó sẽ có chỗ tốt rất lớn.
Phiên Thiên ấn nháy mắt bùng nổ, như là thần sơn từ Thiên Giới rớt xuống, ẩn chứa uy thế vô tận hướng về Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp ầm ầm nện xuống.
Hai kiện bảo vật này đều là cực phẩm pháp bảo, lại tự sản sinh ra ý thức riêng, uy thế khôn cùng, hơn nữa hình thể gần trăm trượng, cho dù chưa va chạm, những một cỗ áp lực tâm lý vẫn luôn quanh quẩn trong mỗi một tu sĩ ở chỗ này, khiến cho sắc mặt bọn họ nhịn không được mà trở nên hơi trắng.
Đồng tử Vệ Tử Thanh kịch liệt co rút lại, đáy mắt lộ vẻ khiếp sợ, trong nháy mắt khi Phiên Thiên Ấn biến hóa, đã làm cho lòng hắn sóng biển ngập trời! Nhất là từ trong Phiên Thiên ấn, hắn cảm nhận được một cỗ cảm xúc phẫn nộ, đã làm cho đầu hắn trong nháy mắt trở nên hỗn loạn!
Khi nào mà cực phẩm pháp bảo có thể sản sinh ra linh trí lại trở thành như cải trắng, ai cũng có thể tùy tay lấy ra! Hắn phải trải qua bao nhiêu khó khăn, thật vất vả mới trở thành tân nhiệm tông chủ của Tam Thiên Đạo Môn mới chiếm được trấn tông pháp bảo vào trong tay! Nhưng Tiêu Thần này, rõ ràng chỉ là một tu sĩ của Lạc Vân cốc, một tông Phái vô danh tại Bắc Hoa châu, trong tay cũng có loại chí bảo này!
Nhưng người này dù sao cũng bất phàm, sau sự kinh hãi ban đầu, cảm ứng được Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp truyền đến hơi thở hưng phấn, đáy lòng hắn nhịn không được liền mừng như điên.
Uy lực Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp sớm đã đạt đến cực hạn của pháp bảo, nếu đem pháp bảo có linh trí này thôn phệ, sau khi dụng hợp uy lực lại, thì liền có thể tiến giai, trở thành Đạo khí trong truyền thuyết! Nếu Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp ở trong tay hắn tiến giai, thì địa vị của hắn trong Tam Thiên Đao Môn sẽ trong nháy mắt được cũng cố, sẽ không còn ai dám khiêu khích hắn! Hơn nữa có bảo vật này, thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều, đợi sau khi tiến giai Kim Đan kỳ, trừ Mộc gia lão tổ Mộc Hiển Linh ra, cả Triệu quốc Tu Chân Giới liền mặc hắn chạy nhảy, không ai địch lại!
Nghĩ đến đủ việc trong tương lai, trong lòng Vệ Tử Thanh nhất thời cháy lên ngọn lửa hừng hực, ánh mắt nóng rực nhìn về Phiên Thiên ấn, hận không thể lập tức đoạt vào trong tay!
- Ha ha, đúng là trời giúp ta, pháp bảo này của Tiêu Thần tuy rằng đồng dạng đứng trong hàng ngũ cực phẩm pháp bảo, nhưng linh trí rõ ràng là yếu hơn Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp, chỉ cần có thể đoạt nó vào trong tay, đối với ta đó là một vận may cực lớn!
- Tuy nhìn Tiêu Thần này đáng giận, nhưng cũng tặng cho ta đại cơ duyên, đại khí vận!
- Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp, Thôn cho ta! Thôn! Thôn!
Ý niệm trong nguyên thần Vệ Tử Thnah lưu chuyển. thể tích Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp nhất thời đien cuồng lớn lên, trong một lúc đã đạt tới chín mươi trượng, đỉnh thiên lập địa, uy lực cũng lần thứ hai tăng vọt.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp trong nháy mắt dụng vào nhau, hắc hồng quang hoa cùng thổ hoàng thần quang bắt đầu dây dưa với nhau. Hắc hồng nóng rực bạo ngược, thổ hoàng trầm trọng chắc chắn, hai bên đối kháng cực kỳ kinh người! Khi hắc hồng hỏa vân quay cuồng, đem Phiên Thiên Ấn bao phủ, rồi huyễn hóa ra một con quái điểu được bao phủ trong hỏa quang, hình thái ngưng thật, trong đôi mắt lóe ra vẻ lạnh băng vô tình, ánh mắt dừng trên Phiên Thiên Ấn, mơ hồ hiện vẻ tham lam, dường như chỉ có mình là có thần trí! Thân chim toát lên một ngọn lửa hắc hồng sắc. Há mồm phun ra một ngọn lửa màu tráng hướng về Phiên Thiên Ấn thiêu đốt mà đi..
Tại bên trong Hỏa Vân, khi bị quái điểu công kích, Phiên Thiên ấn nhất thời bộc phát ra thổ hoàng sắc thần quang nồng đậm, một làn sóng tản ra, ngăn cản sóng lửa vô tận. Cùng lúc đó, ngọn núi hư ảnh do Phiên Thiên ấn ngưng tụ ra đột nhiên hạ xuống Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp ở bên dưới, một cỗ áp lực như núi trong nháy mắt bộc hướng xuống dưới trấn áp.
Đinh linh linh.. Đinh linh linh..
Cảm ứng được áp lực từ ngọn núi bên trên phát tán ra, tám chiếc hoàng sắc linh đang trên Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp liền phát ra một trận tiếng vang thanh thúy, một tầng kim quang từ tám chiếc linh đang tuôn ra, hình thành một đạo năng lượng kim sắc bao phủ bên trong. Từ khí tức mà xem, thì tám chiếc linh đang đều là trung phẩm pháp bảo, liên hợp lại bày ra vòng bảo hộ màu vàng cực kỳ bất phàm, đúng là có thể ngăn cản ngọn núi nọ trấn áp!
Tiêu Thần khẻ cau mày, nhìn thấy ngọn núi hư ảnh phía trên Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp, hắn có thể cảm nhận được ngọn núi đó phát ra lực lưởng khủng bố, nếu mà ầm ầm nện xuống, chỉ sợ tu sĩ Kim Đan kỳ trong nháy máy sẽ bị chụp thành thịt náy! Không ngờ Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp lại mạnh mẻ đến nổi chỉ mượn tám chiếc hoàng sắc linh đang liền có thể cùng ngọn núi uy phong chống lại.
Con hỏa quang quái điểu mắt thấy ngọn núi áp xuống. ánh mắt lạnh như băng nhất thời lộ ra vẻ nổi giận, há mồm hướng về Phiên Thiên ấn phun ra một cổ bạch sắc hỏa diễm. Con quái điểu này không biết là loại yêu thú nào, mà có một thân hỏa hệ cực kỳ kinh người, phun ra ngọn lửa kiến cho nhiệt độ xung quanh nháy mắt dâng lên, làm người ta tưởng là đang đặt mình trong lò lửa. Tại lúc liệt diễm đang quay, hoàng thổ thần quang trên Phiên Thiên ấn quay cuồng không ngớt, từng mảnh từng mảnh bị thiêu lả giả những không bị tiêu tán!
Ngọn núi hư ảnh đang trấn áp bản thể Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp, làm cho quái điểu trong hỏa vân kêu to điên cuồng không ngừng hướng về Phiên Thiên ấn công kích!
Sau một lát giằng co, tám chiếc hoàng sắc linh đang vẫn run động phát ra những tiếng đinh linh linh như cũ, tầng hoàng sắc bảo hộ chống lại sự chấn áp của ngọn núi vẫn thản nhiên lóe lên kim sắc quang huy, không tỏ nửa điểm thái độ không đỡ nổi. Nhưng trái lại bên trong hỏa vân, Phiên Thiên ấn bị quái điểu công kích một cách điên cuồng, bản thể là tảng đá lớn hoàng sắc thần quang bị thiêu, trong thời gian ngắn, thổ thần quang quanh thân đã bị giảm đi một phần ba!
Ông!
Một đạo run nhe trầm đục phát ra từ Phiên Thiên ấn, hiện rõ sự sợ hãi, y thức dao động xin giúp đỡ truyền ra. Mà cùng lúc đó, ngọn núi phía trên Hắc Kim Bát Giác Trấn Nguyên Bảo Tháp đột nhiên bộc phát ra vô tận quang mang màu hoàng thổ, trong nháy máy điên cường phát ra uy lực hướng xuống phía dưới trấn áp!
Bên trong hỏa vân, trong ánh mắt lạnh như băng của quái điểu hiện lên vẻ mỉa mai, kêu to một tiếng, tiếng động đinh linh linh của tám chiếc hoàng sắc ling đang nháy mắt đại thịnh, tầng bảo hộ hoàng sắc tản mát ra kim mang bức người, tiếng chi nha lại vang lên, đem ngọn núi hư ảnh ngăn lại hoàn toàn.
Quái điếu thấy thế, ánh mắt lộ vẻ hài lòng, ánh mắt nhìn về Phiên Thiên Ấn phía dưới, trong mắt nhất thời lộ vẻ tham lam, trong miệng lại không ngừng phun ra hỏa diễm, điên cuồng công kích.
Sắc mặt Tiêu Thần khẽ biến, đồng tử co rút kịch liệt, tuy rằng rất nhanh lại khôi phục thần sắc, nhưng không thể thoát khỏi sự chú ý của Vệ Tử Thanh ở đối diện. Rồi hắn đưa tay vỗ mạnh lên túi trự vật, lấy ra một pháp bảo giống trường mâu, cả vật thể đỏ sậm giống như do vô số vết máu đọng lại. Đưa pháp lực vào trong đó, vật ấy nhất thời bộc phát ra một trận sát khí băng hàn lạnh lẽo, từ hơi thở mà xem ra cũng miễn cưỡng được xếp trong hàng ngũ cực phẩm pháp bảo!
Bảo vật này, là một trong những bảo vật mà Tiêu Thần lấy được trong mộ cổ.