Tiêu Thần đang nhắm mắt chờ chết thì âm thanh tê liệt truyền tới, phát hiện bên cạnh trở nên yên tĩnh, âm thanh ngọt ngào truyền tới:
- Tiểu đệ đệ, ngươi không ngoan đâu, sao lại xông loạn ở nhà tỷ tỷ chứ?
Tiêu Thần mở mắt nhìn thấy một nữ tử miệng cười như hoa, khuôn mặt trắng bệch. Âm thanh lạnh băng vừa rồi hắn cảm nhận được rõ ràng mang theo sát ý không chút che giấu, lúc này bộ dáng đùa cợt của nàng càng khiến lòng hắn nguội lạnh.
Ánh mắt Sở Cuồng lóe lên dị sắc, vẻ mặt âm trầm phất tay đánh ra vài đạo ma khí, tựa như có linh trí hướng về phía Tiêu Thần quát lên:
- Bất kính với chủ nhân, đáng chết!
Tiêu Thần biến sắc chuẩn bị lùi ra sau thì phát hiện bị lực lượng mạnh mẽ ngăn cản không thể nhúc nhích, ánh mắt đầy vẻ kinh hoảng.
Nữ tử thần bí nhíu mày, khẽ phất tay, chưa thấy rõ động tác thì mấy đạo ma khí của Sở Cuồng tiêu tán, đôi môi anh đào hé mở:
- Kẻ này tạm thời không giết nếu không chẳng phải là tiện nghi cho hắn sao?
- Thuộc hạ nhiều chuyện mong chủ nhân tha thứ!
Sở Cuồng vội cúi đầu, vẻ mặt sợ hãi ánh mắt đảo loạn không biết đang nghĩ gì.
Nữ tử thần bí xua tay bảo hắn lui ra, suy nghĩ mộtg chút rồi đánh ra một đạo pháp quyết, một ấn kí đen nhánh chậm rãi xuất hiện giữa không trung.
- Trói!
Âm thanh nhẹ nhàng phát ra, ấn kí kia liền bay vào trán Tiêu Thần rối biến mất.
- Tuy rằng không rõ trên người ngươi có gì cổ quái mà thoát được khỏi cấm chế của ta, nhưng lúc này sợ rằng sẽ chẳng có vận may như vậy nữa.
Sắc mặt nữ tử thần bí có chút tự tin, dù sao Thủ ấn này cung là loại thủ pháp cao cấp nhất, dù tu vi nàng giảm mạnh nhưng chế ngự một tu chân giả Luyện Khí kì cũng đã đủ.
Tiêu Thần cảm thấy khó chịu, linh lực bên trong đan điền bị khóa chặt không thể điều động, thần thức cũng bị phong ấn không thể thoát ra khỏi cơ thế, Nhận ra điểm này sắc mặt hắn liền chán nản.
Nữ tử thần bí không thèm liếc hắn, bắt đầu tập trung quan sát quầng sáng bên kia.
Lúc này Tiêu Thần mới phát hiện chỗ quầng sáng kia là cảnh ba người chiến đầu, lúc này tuy không chút tiếng động nhưng phất tay linh lực dồn vào pháp quyết khiến hắn chấn động, đây là uy lực tu sĩ cấp cao, Kim Đan đã như vậy thì Nguyên Anh sẽ ra sao, chẳng lẽ dời non lấp bể không gì không làm được?
Lúc Tiêu Thần bị cảnh chiến đấu hấp dẫn, toàn tâm chú ý vào nó mà quên mất cả hiểm cảnh.
- Ma nô, hai người này phải thua, chờ lúc hắn chết lập tức phát động trận pháp, ta muốn lấy tinh huyết linh lực chúng để phá cấm chế ra ngoài!
Ánh mắt nữ tử thần bí sáng rực, thản nhiên nói.
- Dạ chủ nhân!
Sở Cuồng cảm thấy khó hiểu nhưng lập tức tiến về phía trước nữ tử thần bí.
- Nghiệt súc, mặc dù chết hai người chúng ta cũng muốn ngươi chôn cùng!
Sắc mặt đạo nhân mập cùng lão bà tàn nhẫn, hai người đều tâm ngoan thủ lạt, lúc này thấy không còn cơ hội sống thì đã trở nên điên cuồng.
- Bạo!
Hai người liếc nhau, không biết sử dụng bí pháp gì mà thân thể lớn lên một cách kì lạ, cùng lúc này một đạo linh áp cuồng bạo bùng nổ!
Oanh! Oanh!
- Rống!
Cả hai cùng tự bạo, Linh Thi thượng nhân gầm lên, thi khí cuồn cuộn từ cơ thể phát ra bao quanh thân thể tạo thành một quả cầu khí chừng ba trượng.
Hai Kim Đan cao thủ thiêu đốt thần thức tự bạo uy lực cực mạnh, thi khí kia thoáng ngăn cản sau đó tan vỡ như bọt nước.
- Rống!
Bị trùng kích yêu vật rôgns lên, thân thể nứt nẻ, từng dòng máu thi huyết màu xanh phun ra, hơi thở cũng trở nên khó khăn.
Lúc này Thủy kính trước mặt nữ tử thần bí kia truyền tới hình ảnh chấn động kịch liệt sau đó trở nên tối sầm rồi uy thế hủy thiên diệt địa lại bày ra trước mắt khiến sắc mặt Tiêu Thần trắng bệch.
- Khởi trận!
Vẻ mặt nữ tử thần bí lộ vẻ ngưng trọng, pháp quyết liên tục đánh ra.
Sở Cuồng tiến tới, trên người toát ra một tầng ma khí, trải qua bí pháp của nữ tử thần bí kia, giữa không trung đã ngưng kết thành một hắc sắc phù văn. Phù văn này nhỏ như nắm tay uốn lượn khúc chiết, tản ra khí tức cổ xưa.
Tiêu Thần liền bị thu hút, ánh mắt sáng rực, kí hiệu này cùng thượng cổ Khoa Đầu Văn cũng từa tựa nhau.
- Đi!
Nữ tử quát lên, hơn mười hắc sắc phù văn biến mất.
Ông!
Âm thanh kì dị vang khắp đại điện, lấy nữ tử thần bí làm trung tâm trong nháy mắt phong ấn lóe lên một đạo ô quang tụ lại phía trung tâm.
Trên mặt đất phạm vi mười trượng đột nhiên dâng lên hắc quang, một đạo hắc phù huyền bí che kín mặt đất hình thành một đại trận vô cùng huyền ảo.
Đạo nhân mập cùng lão bà tự bạo xong tinh huyết cùng linh lực bị hấp dẫn tới, điên cuồng bị hấp thu vào trong lòng đất. Mà hấp thu tinh huyết cùng linh khí hai Kim Đan tu sĩ xong trận pháp trở nên sáng tực, uy áp bức người chậm rãi phát tán ra.
Rống! Rống! Rống!
Khởi trận, yêu vật chiếm cứ thân thể Linh Thi thượng nhân liên tục gào rít tạo nên âm thanh cuồng bạo, vẫn đứng bên ngoài đại trận không dám tiến tới tự như cực kì kiêng kị.
- Thiên Đô ma sát trận khởi, hôm nay gôm cùm xiềng xiếng bản tôn vô tận tuế nguyệt phải hoàn toàn giải trừ! Chờ bản tôn thấy ánh nắng mặt trời thì máu chảy thành sông, giết sạch tông tộc các ngươi, phong ấn hồn phách đánh tan luân hồi, vĩnh viễn không thể siêu thoát!
Đột nhiên nữ tử thần bí đứng dậy huyết ti ngọc bàn, mái tóc đen nhánh bay trong gió, váy phiêu bồng tựa như tiên tử nhưng sắc mặt lạnh lẽo cùng sát khí toát ra lại như Địa Ngục Tu La. Tay chỉ lên trời mang theo ý chí bất khuất từ cơ thể phóng lên thiên không.
- Ta phải trở lại!
Lúc trong Thiên Đô ma sát trận một tầng hào quang màu xanh đột nhiên xuất hiện, từng đạo thanh sắc phù văn không ngừng hiện ra, khí tức cường hãn cũng bị không chế.
- Hừ! Chỉ là một cấm đoạn chi trận, giờ uy lực chưa tới một thành chẳng lẽ muốn ngăn bản tôn rời đi, không biết tự lượng sức! Phá cho ta!
Sắc mặt nữ tử thần bí bình thản, khí tức cao quỷ tản ra khiến đất trời rung chuyển.
- Tổ tiên từ viễn cổ, hậu duệ của ngài tìm kiếm lực lượng mạnh nhất thế gian đã thất lạc, triệu hoán!
Âm thanh mãnh liệt vang lên, ma diễm cuồn cuồn từ Thiên Đô ma sát trận, một pho tượng hai sừng sinh ra, dáng vẻ khôi ngô, khinh thường hết thảy vạn vận trong trời đất.
Rống!
Thân ảnh kia xuất hiện tựa như hiểu được mình bị giam cầm, ngửa mặt lên trời rống lên, không tiếng động nhưng khí thế bất khuất bất cam cũng đủ làm tê thiên liệt địa, kinh tâm động phách.
Lúc này tầng lục sắc quang mang quỷ dị kia hiện lên một đạo phù quang huyền ảo, trong khoảnh khắc biến thành một dáng người thanh mảnh, tinh vân trong mắt lưu chuyển, giống như một hình dáng to lớn ấy trải qua mấy lần luân hồi.
Thân ảnh này hư ảo hơn Ma Ảnh nhưng trong miệng cũng phát ra âm thanh giận dữ rồi đối chiến với nhau. Hai bên đại chiến như tử địch từ thuở khai thiên lập địa, lúc này gặp nhau hiển nhiên kết cục không chết không ngừng.
- Chỉ một hư ảnh sót lại mà muốn ngăn cản bản tôn, diệt cho ta!
Ánh mắt nữ tử thần bí lóe lên hàn quang, phất tay ma khí cuồn cuộn từ Sở Cuồng toát ra, từng đạo hắc sắc phù văn lại xuất hiện, lóe lên tiến vào bên trong Ma Ảnh. Hắc sắc phù văn tiến vào Ma Ảnh càng trở nên chân thật, ma diễm ngập trời, hơi thở bá đạo phô thiên cái địa.
Ma khí cuồn cuồn ngoài thân thể Sở Cuồng tràn ra thì một đạo lục mang quỷ dị cũng lóe lên. Đúng lúc này nữ tử thần bí đánh ra đạo pháp quyết cuối cùng, một phù văn xưa ngưng tụ mà thành.
- Đi!
Mặt nữ tử thần bí tái nhợt, lúc này tu vi yếu nhược, ngưng tụ ra phù văn tiêu hao cực lớn.
Sở Cuồng ngẩng lên trời gào rít, ma khí cuồn cuộn biến thành một cỗ thanh sắc, lục mang thoát ra, thanh sắc phù văn dung hợp với hắc sắc phù văn của nữ tử dung nhập vào trong Ma Ảnh.
Rống!Rống!Rống!
Ma ảnh ngửa mặt lên trời gào rít, khuôn mặt nhăn nhó đầy vẻ thống khổ. Lục mang không ngừng chạy trong thân thể, nháy mắt đã dày đặc toàn thân.
Âm thanh bất cam vang lên, Ma Ảnh dần mờ nhạt rồi tiêu tán. Mất đi Ma ảnh, ma diễm cuồn cuộn cùng Thiên Đô ma sát trận cũng ảm đạm cuối cùng suy sụp.
- Dừng tay!
Nữ tử thần bí ngây dại, sát khí điên cuồng bộc phát vung chưởng đánh về phía Sở Cuồng.
- Phụt!
Phun ra một ngụm máu xanh nhạt, ánh mắt Sở Cuồng đầy vẻ hưng phấn, thân thể đánh lên cấm chế phong ấn nữ tử biến mất không còn tung tích.
- Phụt!
Thấy Sở Cuồng trốn thoát nữ tử thần bí cũng thổ huyết, sắc mặt nhợt nhạt.
- Yêu tộc.
Ánh mắt nữ tử lạnh lẽo nhìn tâhn ảnh tiếp cận quang ảnh, Linh Thi thượng nhân bên cạnh Sở Cuồng.