Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 74: ngưng đan đại điển trăm tông tề tụ

Chương 74: ngưng đan đại điển trăm tông tề tụ

- Chúc mừng Dược Đạo Tử tiền bối ngưng đan thành công.

Trong mắt ba huynh đệ Liệt Diễm Tông hiện lên vài phần vẻ kính sợ, dẫn dắt đông đảo đệ tử phía sau, kính cẩn hô. Cho dù ba người bọn họ liên thủ, tuy rằng có thể bằng tu sĩ Kim Đan, nhưng so sánh với tu sĩ Kim Đan, sự chênh lệch có thể nói là cách biệt một trời một vực.

- Chúc mừng Dược Đạo Tử tiền bối Ngưng đan !

Sau đó, một đám tiểu tông môn cũng cung kính chúc mừng.

Hai người Thanh Vân tử, Dược Đạo Tử đi đến vị trí chủ vị trên đại điện, trên người tỏa ra linh lực uy áp thuộc về cảnh giới Kim Đan, ầm ầm phát ra không hề giữ lại chút nào, khí thế trên người hai người hỗ trợ cộng hưởng lẫn nhau tăng lên như diều gặp gió, khí tức mạnh mẻ nhường này, khiến cho đông đảo tu sĩ trong đại điện nháy mắt liền thay đổi sắc mặt. Bất quá còn may mắn là vừa phát ra liền thu lại, nếu không cũng đủ để cho thần thức tu sĩ tiểu bối chưa đạt Trúc Cơ trong đại điện bị thương.

- Ha ha, các vị mời ngồi.

Hai tay Thanh Vân Tử lăng không ấn xuống, thoáng khiêm nhường, cùng Dược Đạo Tử ngồi xuống.

- Dược Đạo Tử đạo hữu ngưng đan thành công, Địa Linh Môn ta không có gì để chúc mừng, nên nguyện đem mỏ khoáng linh thạch phát hiện được trong Phong Lâm Sơn, tặng cho đạo hữu, thay lễ vật chúc mừng.

Huyền Thanh vươn người đứng dậy, trên mặt mang ý cười, chắp tay nói.

Dược Đạo Tử nghe vậy, ánh mắt vẫn bình thản, tựa hồ đối với chuyện này đã biết trước rồi, giờ phút này cười nhạt nói:

- Một khi đã như vậy, đa tạ Huyền Thanh đạo hữu đưa tặng.

Thấy Dược Đạo Tử đáp ứng, trong lòng Huyền Thanh nhẹ nhàng thở ra, lại có vài phần chua sót xuất hiện trong đáy lòng, thở dài trong lòng một tiếng, chắp tay ngồi xuống.

- Hắc Sát Môn, nguyện dâng mười ba tòa thành trì phàm nhân tính vào phạm vi thế lực Lạc Vân Cốc, làm quà chúc mừng Dược Đạo Tử đạo hữu ngưng đan thành công.

Sau Huyền Thanh, Cảnh Nguyên cũng liền nói.

Mười ba tòa thành trì phàm nhân, đã là gần một phần năm phạm vi thế lực Hắc Sát Môn rồi, thế nhưng lúc này không thể không chắp tay nhường cho.

- Ha ha, đa tạ hậu lễ Cảnh Nguyên đạo hữu.

Dược Đạo Tử mỉm cười nhận lấy.

Trong long Cảnh Nguyên hừ lạnh một tiếng, chuyện đạ như thế, hắn cũng không thể tránh được, mặt không chút thay đổi ngồi xuống không đề cập tới.

- Liệt Diễm Tông Huyền Vô Cữu Cẩn đại biểu tông chủ chúc mừng Dược Đạo Tử tiền bối ngưng đan thành công! Liệt Diễm Tông nguyện từ bỏ tông môn so đấu cùng Lạc Vân Cốc lần này, biểu thị thành ý.

- Cộng thêm năm vạn thượng phẩm linh thạch, mười vạn kiện trung phẩm linh khí, làm quà.

Huyền thị Tam lão Liệt Diễm Tông, thanh âm hơi khô khốc, chậm rãi nói. Thanh âm lắng xuống, cả đại điện bỗng nhiên an tĩnh lại.

Liệt Diễm Tông cùng Lạc Vân cốc quan hệ đối chọi nhau, điều này toàn bộ giới tu chân Bắc Hoa Châu ai cũng biết, hai bên mặc dù chưa tới mức thủy hỏa bất dung, nhưng cũng chiến tranh lạnh không dứt, chuyện tu sĩ hai phe âm thầm động thủ lại càng thường xuyên xảy ra. Mà hai tông môn mâu thuẩn lớn nhất cũng là lúc trăm năm một lần tổ chức tông môn tranh đấu, song phương đều phái ra đệ tử trẻ tuổi của tông môn so đấu với nhau, bên thắng lợi có thể thu được mười năm quyền sử dụng sơn môn của đối phương, mà ở trong vòng mười năm này, bên bị thua phải di dời đi, qua hết thời hạn mới được quay về.

Không ai biết nguyên do của sự tranh đấu này, nhưng từ nhiều thế hệ truyền xuống, đây cũng là nguồn gốc hai đại tông môn thù hằn lẫn nhau. Dù sao nếu là bị thua, tuy rằng vẫn chưa có bất kỳ tổn thất gì, nhưng rời xa sơn môn mười năm đối với một tông môn mà nói, tuyệt đối là sỉ nhục không thể rửa sạch.

Hai trăm năm trước, hai tông tranh đấu, Lạc Vân Cốc thắng lợi, mà năm nay, chính là thời gian ước hẹn. . Bất quá Dược Đạo Tử đột nhiên ngưng đan thành công, thực lực Lạc Vân Cốc tăng mạnh, vượt xa Liệt Diễm Tông mới có một gã Kim Đan trấn thủ, lần tông môn tranh đấu này tự nhiên cũng sẽ không cần phải tiếp tục nữa. Trong đại điện, đông đảo tu sĩ nghĩ thông suốt chi tiết mọi việc trong đó, vẻ kinh ngạc trên mặt hơi giảm, nhưng nhìn về phía đoàn người Liệt Diễm Tông vẫn là sắc mặt quái dị.

Dược Đạo Tử nghe vậy hờ hững không nói, trong ánh mắt cũng lộ ra vài phần thản nhiên kiêu ngạo. Các triều đại tổ sư, tới đời hắn lại có thể bức Liệt Diễm Tông không chiến mà bại, bất kể như thế nào, hắn đều muốn ở trong lịch sử tông môn lưu lại văn chương dày đặc một chút, được hậu nhân ngưỡng mộ.

- A, chính là như vậy?

Lông mi Thanh Vân Tử hơi nhíu, ánh mắt lộ ra vài phần vui sướng, tuy rằng chuyện này vốn là trong dự liệu của hắn, nhưng khi chính thức được nghe vẫn khiến trong lòng hắn sinh ra vài phần gợn sóng.

- Kiều Vạn Sơn, chúng ta tranh đấu cả đời, đến cuối cùng vẫn là Thanh Vân Tử ta thắng ngươi một bậc!

Thanh Vân Tử nghĩ giờ phút này tông chủ Liệt Diễm Tông Kiều Vạn Sơn nhất định là một bộ dáng xấu hổ và giận dữ, trong lòng lại càng vui sướng.

- Chờ tới khi ta quay về. Liệt Diễm Tông sẽ dời sơn môn ra khỏi Phượng Hà Sơn trăm dặm. Đúng hẹn đem sơn môn nhường lại.

Hai người Thanh Vân Tử, Dược Đạo Tử nghe vậy, vẻ vui sướng trong mắt không thể che dấu được, cùng nhau cất tiếng cười to.

- Ha ha ha ha!

- Ha ha ha ha!

Sóng âm cuồn cuộn, khí tức của tu sĩ Kim Đan tỏa ra, khiến cho phong vũ biến sắc, uy thế kinh người. Trong phạm vi trăm dặm Lạc Vân Cốc, toàn bộ yêu thú trong núi rừng, dưới uy áp của hai đại tu sĩ Kim Đan liên hợp, tất cả đều lạnh run cả người, ngã xuống đất. Mà ở ngoài đại điện, môn hạ Lạc Vân Cốc, nghe tiếng cười phát ra, trên mặt cũng lộ ra vẻ kích động, chẳng những không có bị nửa điểm ảnh hưởng, ngược lại cùng nhau cười ha hả.

- Đệ tử tông môn bái kiến lão tổ!

Ngưng kết Kim Đan, tự thành lão tổ! Đây là một cái quy định bất thành văn trong toàn bộ các tông môn ở Bắc Hoa Châu. Cùng ba mươi mốt vị trưởng, hộ pháp tu vi đạt cảnh giới Trúc Cơ kỳ, ngần đầu đi vào đại điện. trong đại điện hơn ba trăm tên chân truyền đệ tử Lạc Vân Cốc đồng loạt quỳ bái.

- Bái kiến lão tổ! !

Sóng âm cuồn cuộn kinh thiên động địa, một bái này, trong lòng mọi người thật ra đều vui lòng phục tùng, kính cẩn kính sợ, dù sao có hai vị Kim Đan lão tổ, tông môn mới có thể có địa vị như hôm nay!

- Tốt! Tốt! Tốt! Tất cả đứng lên đi!

Dược Đạo Tử sắc mặt khẽ đỏ lên, liên tục nói tốt, giờ phút này tâm cảnh mặc dù là Kim Đan cảnh giới cũng cãm thấy dân trào.

- Tạ lão tổ!

Mọi người đứng dậy, kính cẩn phân ra hai bên.

- Ha ha, hôm nay là Ngưng Đan Đại Điển của Dược Đạo Tử sư đệ, cũng là kỳ sát hạch tông môn hang năm của Lạc Vân Cốc ta, nếu các vị đạo hữu tề tụ, không ngại làm một nhân chứng được không?

Thanh Vân Tử vươn người đứng dậy, vuốt râu bạc cười nói.

Địa Linh Môn Huyền Thanh nghe vậy ánh mắt chớp lên, lập tức cười nói:

- Nếu Thanh Vân Tử chưởng môn mời, ta tự nhiên nhận lời.

Nhóm người Liệt Diễm Tông, do ba anh em họ Huyền dẫn đầu, cũng tỏ vẻ không có vấn đề. Còn lại một đám chưởng môn tiểu tông môn, thấy tam đại tông môn đều không có bất kỳ dị nghị gì, tự nhiên cũng sôi nổi nói phụ hoạ.

- Sư đệ, đại lễ năm nay này của tông môn, liền do ngươi tới chủ trì được không?"

Thanh Vân tử ngồi xuống, xoay người hướng Dược Đạo Tử hỏi.

- Cũng được.

Dược Đạo Tử nghe vậy thoáng suy nghĩ, sau đó gật đầu đáp ứng. Làm lão tổ tông môn, hắn hiểu Thanh Vân Tử muốn thông qua việc này, để cho hắn tạo nên uy nghiêm ở tông môn.

- Chư vị đạo hữu, hôm nay là kỳ đại lễ của Lạc Vân Cốc, nhưng trước đó, cũng còn có chút việc tư cần nhờ vả chư vị một lát, thỉnh các vị đạo hữu thứ lỗi.

Dược Đạo Tử thoáng chắp tay, ngữ khí bình thường, hướng bốn phía nói.

- Dược Đạo Tử đạo hữu khách khí.

- Dược Đạo Tử tiền bối không cần như thế, thời gian của ta có rất nhiều, cũng không để ý việc chờ lâu một lát.

-Có chuyện gì cần phải xử lý, Dược Đạo Tử tiền bối cứ đi làm đi , ta đều không có bất kỳ dị nghị gì.

- Đúng là như thế, Dược Đạo Tử tiền bối không cần như thế, thật sự là quá xem trọng chúng tôi rồi.

Trong đại điện, mọi người mặc kệ là thật tình hoặc giả dối, tất cả đều sôi nổi hoàn lễ, trong miệng lại càng khách khí tới cực điểm. Dược Đạo Tử nghe vậy liền cười, cũng chưa mở miệng, dù sao lấy thân phận Kim Đan tu sĩ của hắn hiện giờ, quá mức khiêm tốn đó là không thật, hơn nữa ….

- Mấy người các ngươi xuất hiện đi, một năm nay vi sư bận tu luyện vẫn chưa dạy dỗ các ngươi được nhiều, không biết trong khoảng thời gian này, các ngươi có siêng năng luyện tập hay không, trên đại điện hôm nay, ta liền khảo hạch thuật luyện đan của các ngươi một chút.

Thanh âm Dược Đạo Tử vang lên, liền có một nhóm đệ tử đi ra từ trong đám đệ tử Lạc Vân Cốc, quỳ rạp trên đất, cung kính nói :

- Đệ tử bái kiến sư tôn, chúc mừng sư tôn thành tựu Kim Đan đại đạo, từ nay về sau pháp lực vô biên, hưởng thọ nguyên năm trăm năm!

Mấy người kia, chính là mấy tên đệ tử của Dược Đạo Tử, Tiêu Thần đi theo cuối cùng.

- Ừm, không tệ, mấy người các ngươi đứng lên đi.

Ánh mắt Dược Đạo Tử đảo qua trên người ký danh đệ tử, trong mắt không khỏi lộ ra vài phần hài lòng, Đoạn Hoa Minh, Lê Nguyệt Đô, tu vi hai người trong một năm ngắn ngủn đã có đột phá, bây giờ đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng tám đỉnh phong, chỉ sợ sau khi dùng Trúc Cơ Đan liền có thể Trúc Cơ thành công. Hắc Thạch Sanh tính tình lãnh đạm, tuy rằng tư chất kém một chút nhưng khắc khổ siêng năng, hiện giờ cũng có thể miễn cưỡng đạt được tu vi luyện khí tần tám. Đến nỗi Lưu Ngọc Như, tuy rằng tốc độ tiến bộ tu vi so với ba người hơi chậm, nhưng cũng đột phá đạt tới luyện khí tầng bảy. Ánh mắt dừng ở trên người Cơ Nguyệt Vũ, trong mắt Dược Đạo Tử lại càng không thể che dấu vẻ yêu quý, ngắn ngủn một năm thời gian, liền có thể tu luyện tới Luyện Khí kỳ tầng chín, huống chi còn có thiên phú luyện đan không hề thua kém thiên phú tu luyện, có được đệ tử này còn đòi hỏi thêm gì nữa!

- Hả?

Ánh mắt rơi xuống trên người người cuối cùng, trong lòng Dược Đạo Tử vừa động, ánh mắt dừng lại một chút, lập tức lộ ra vài phần buồn bả.

Tiêu Thần trong lòng nhảy loạn, mới vừa rồi hắn rõ ràng cảm giác được ánh mắt sắc bén của sư tôn Dược Đạo Tử ở trên người hắn quét qua, thật giống như muốn đem hắn hoàn toàn nhìn thấu. Bất quá hắn rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, Tiêu Thần len lén dùng dư quang quét qua, thấy trên mặt hắn không có chút đị động nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.

- Cũng may, hiện giờ tu vi của ta tuy rằng gần tương đương với tu sĩ TrúcCơ trung kỳ, nhưng cường độ thần thức cũng đủ để so sánh với tu sĩ hậu kỳ, hơn nữa 《Thai Tức Luyện Thần 》hiệu quả che dấu hơi thở có chút thần diệu, sẽ không bị người nhìn thấu tu vi.

Ngay tại lúc Tiêu Thần âm thầm nói thầm, Dược Đạo Tử đã phất tay từ trong túi trữ vật xuất ra hơn mười phân dược liệu, đồng thời bốn cái dược lô xuất hiện trước mặt Đoạn Hoa Minh, Cơ Nguyệt Vũ, một chút do dự, hắn thầm than một tiếng, lần thứ hai xuất ra một dược lô, phóng tới trước mặt Tiêu Thần.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch