- Mặc áo khoác này vào, nhớ rõ không được lên tiếng, biết không?
Trong một góc phòng, Ngô Hiên để Nguyệt Hinh Nhi mặc áo choáng, còn hắn cũng mặc áo choáng để che giấu thân phận. Nếu như hắn là luyện đan sư bình thường thì sẽ không cần phiền phức che giấu thân phận kiểu này.
Đương nhiên, nếu được vậy cũng không cần ra ngoài bán thuốc để đổi đan dược tốt hơn mà cứ trực tiếp bán cho Linh Dược Các thuộc gia tộc mình là được, không chỉ có thu nhập mà còn tăng điểm cống hiến nữa.
Nguyệt Hinh Nhi khó hiểu mặc áo choàng vào, mặc dù nàng không biết Ngô Hiên muốn làm gì nhưng nàng vẫn gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ nghe lời, sẽ không tùy tiện lên tiếng.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Ngô Hiên đeo chiếc mặt nạ mới mua lên mặt, dẫn Nguyệt Hinh Nhi đi về phía Vạn Dược Lâu.
Vạn Dược Lâu có phân bố rất rộng, nơi đây chỉ là một điểm trong đó, phóng tầm mắt ra nhìn, lầu cao xa hoa cực kỳ chói mắt, chiệm diện tích vô cùng lớn, như thế càng dễ thấy dược rằng Vạn Dược Lâu này có nhiều tiền như nước.
Với tu cách như Huyền Long thành, thậm chí là Vạn Dược Lâu có danh vọng cực cao trong đế quốc, đan dược bán ra rất phong phú, đủ mọi loại cấp bậc. Dược thảo cũng rất nhiều, chỉ cần là loại dược thảo mà thế giới này có thì cơ bản ở đây đều có.
Đương nhiên, giá cả cũng không cần nhiều lần, có vài mức giá còn khiến kẻ khác líu lưỡi; còn có thứ mà không thể dùng tiền vàng bình thường đổi lấy, chỉ có thể dùng những dược thảo khác đổi lấy, có vài loại còn đổi lấy bằng cách giúp Vạn Dược Lâu luyện chế đan dược hoặc làm nhiệm vụ.
Có thể nói Vạn Dược Lâu là một cửa hàng bán đan dược, cũng là một cửa hàng thu mua đan dược và linh thảo, giống như một nơi để lính đánh thuê làm nhiệm vụ đổi điểm vậy.
Dù sao, muốn có được thì phải bỏ ra. Muốn Vạn Dược Lâu chỉ là một nơi bán vạn loại dược không thì không được, chỉ thu mua thôi thì không được, còn cần các loại nhiệm vụ cần luyện đan sư làm như đi hái, tự mình trồng để luyện chế các loại đan dược. Nếu không, đan dược hàng ngày cũng không đủ để đa số tu luyện giả sử dụng.
Vạn Dược Lâu có nhiều thứ quý như vậy thì tấ nhiên sẽ không thiếu thủ veệ có tu vi cao siêu. Ngô Hiên và Nguyệt Hinh Nhi ăn mặc kỳ quái, vừa xuất hiện trước cửa Vạn Dược Lâu thì đã có không ít ánh mắt nhìn họ chằm chằm.
Có điều cũng sẽ không có ai lập tức bước lên kiểm tra vì Vạn Dược Lâu tiếp đãi rất nhiều khách nhân, mặc kiểu gì cũng có, người che giấu thân phận cũng cực kỳ nhiều. Dù sao thì cũng có kẻ giết người cướp của, mang tới không ít đan dược để bán, loại này tất nhiên sẽ bị ném ra. Bị ném ra cũng không phải chuyện gì vinh quang nên tất nhiên phải ngụy trang một chút rồi.
Mặc kệ thân phận của người tới là gì, chỉ cần đối phương tới là Vạn Dược Lâu sẽ thu. Đương nhiên là ngoại trừ một vài thứ cực kỳ nổi danh bên ngoài thì phải đắn đo xem có thu hay không, ví dụ như ngọc tỷ của hoàng đế gì đó, mấy thứ này thì ai dám thu.
Vì thế, cách ăn mặc của Ngô Hiên và Nguyệt Hinh Nhi cũng không đến nỗi nào. Lính gác tại cửa chỉ quét mắt họ một cái rồi ánh mắt nhìn thẳng phía trước trở lại.
Ngô Hiên lại cảm thán một phen, tu vi lính gác trước mặt ít nhất cũng là Luyện Linh Kỳ, chỉ cần cảm nhận khí tràng kia là đã cảm thấy đối phương mạnh mẽ rồi. Không hổ là Vạn Dược Lâu tiền nhiều như nước, chỉ là thủ vệ thôi mà đã mạnh mẽ đến thế, kh6ong biết hộ vệ chân chính bên trong lại đạt tới cấp độ nào?
Ngô Hiên nắm tay Nguyệt Hinh Nhi đi thẳng vào, lính gác cũng không tra hỏi câu hỏi. Ngô Hiên biết, chủ cần có một hành động bất thường nào thì khi còn chưa thở xong một hơi là hắn sẽ lập tức bị chế trụ, thậm chí có thể trực tiếp bị đánh bại.
-Chào quý khách, xin hỏi ngài cần gì ạ?
Bọn họ vừa tiến vào, cô nương xinh đẹp trước quầy đứng lên, trên mặt mang theo nụ cười nghề nghiệp, dù cho đối phương có tướng mạo thế nào, ăn mặc ra sao thì nàng ấy đều phải nở một nụ cười lịch sự.
-Chúng tôi đến để bán đồ!
Ngô Hiên cũng không che giấu giọng nói, hắn chỉ cần che khuôn mặt của mình là được.
-Xin hỏi là các vị muốn bán thứ gì ạ? Là đan dược hay dược thảo ạ?
Đôi mắt xinh đẹp của cô gái sáng lên, người mặc đồ kỳ quái thường bán đồ khá tốt, chứ nếu bán thứ không tốt, vì sao còn phải ngụy trang bản thân?
Nếu như mua được thứ tốt, nàng ta sẽ có không ít tiền hoa hồng, nụ cười trên mặt càng thêm ngọt ngào.
-Linh dịch cấp hai - Cường Thân Tráng Cốt Lộ!
Ngô Hiên trực tiếp đặt bao đựng Cường Thân Tráng Cốt Lộ lên quầy, mười mấy chai bị đặt trên quầy, va chạm tạo ra âm thanh thanh thúy.
Linh dịch cấp hai - Cường Thân Tráng Cốt Lộ! Trong lòng cô nương xinh đẹp trầm xuống, nụ cười trên mặt hơi cứng lại, sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình thường. Hàng này có cấp bậc hơi thấp, chỉ là linh dịch cấp hai, còn là Cường Thân Tráng Cốt Lộ, có rất nhiều người có thể luyện chế nó.
Nói thế nhưng Vạn Dược Lâu vẫn sẽ thu. Dù Cường Thân Tráng Cốt Lộ không quá trân quý nhưng nhu cầu vô cùng lớn, có người bán vẫn thu mua như thường.
Thị nữ xinh đẹp mở bao ra, lấy tất cả Cường Thân Tráng Cốt Lộ ra ngoài, đếm kỹ từng chai rồi khẽ nói:
-Khách quan, ở đây tổng cộng có mười lăm bình, bây giờ sẽ kiểm tra bên trong!
Nàng ấy chọn một chai trong đó, mở ra, ngửi nhẹ một cái rồi nhíu máy:
-Khách quan, ngài bán thứ gì… Là nước đường ở bên ngoài sao ạ? Thật xin lỗi, chúng ta không thu nước đường, nếu muốn bán thì mời ngài bán bên ngoài, cám ơn!
Vừa mở ra, thị nữ xinh đẹp đã ngửi thấy một hương thơm ngọt ngào, ngửi thấy mùi chanh. Nước đường bên ngoài cũng có mùi như thế, nước đường chính là nước trái cây, được chế thành từ hoa quả, cực kỳ được yêu thích.
Theo phép lịch sự, thị nữ xinh đẹp không mắng ra tiếng, đây rõ ràng là nước trái cây mà lại nói là tới bán Cường Thân Tráng Cốt Lộ sao? Một chai Cường Thân Tráng Cốt Lộ không biết bằng mấy xe trái cây nữa, cầm một lọ nước trái cây tới để thay thế Cường Thân Tráng Cốt Lộ, muốn tiền tới mức điên rồi hả, dám đến cả Vạn Dược Lâu để gạt tiền nữa!
Ngô Hiên hơi sửng sốt một chút rồi mới ho nhẹ một tiếng:
-Đây là dược phương mới được luyện chế thành, nếu không tin, thỉnh tiểu thư nếm thử một chút, hoặc mời luyện đan sư tới nghiệm chứng một chút cũng được!
Hắn biết thứ này rất kỳ lạ, nếu như cầm đồ giả tới bán thì sợ là thị nữ này đã ném hắn ra ngoài từ sớm rồi. Mà nếu cầm đồ giả đi bán thì hắn còn có thể ra ngoài bán sao?
-Dược phương mới sao?
Mắt của thị nữ xinh đẹp sáng lên, nàng ấy đứng lên nói:
-Vậy xin ngài đợi một chút, ta đi mời luyện đan sư tới… Chào Triệu tiểu thư!
Lúc này, một thiếu nữ có diện mạo xinh đẹp chầm rãi đi vào Vạn Dược Lâu, thiếu nữ mặc quần áo thuần trắng, tuổi cũng không lớn lắm, có lẽ khoảng mười sáu tuổi, vẻ mặt thản nhiên giống như trên thế giới này không có thứ gì có thể khiến nàng ta hứng thú vậy.
Ngô Hiên ngước mắt nhìn, trong lòng thầm than đúng là mỹ nhân phôi! Nếu như lớn thêm chút nữa thì sẽ thành giai nhân nghiêng nước nghiêng thành.
-Ừ, sao thế?
Triệu tiểu thư kia nhẹ nhàng trả lời.
Thị nữ xinh đẹp nói:
-Triệu tiểu thư, vị khách quan này nói đây là dược phương mới của Cường Thân Tráng Cốt Lộ! Nô tỳ không giám định được nên mời Triệu tiểu thư giúp một tay, được không ạ?
-Dược phương mới của Cường Thân Tráng Cốt Lộ à?
Chân mày của Triệu tiểu thư khé nhướng, chuyển mắt qua nhìn Ngô Hiên nhưng cũng chỉ là thoáng qua rồi lại dừng trên Cường Thân Tráng Cốt Lộ đang bầy trên quầy, gật đầu nói:
-Để ta xem thử!
Thị nữ xinh đẹp trở lại, giới thiệu với hai người Ngô Hiên:
-Hai vị, Triệu tiểu thư đây là luyện đan sư cấp bốn, không biết khách quan cảm thấy có vấn đề gì không ạ?
Ngô Hiên kinh ngạc nhìn thoáng qua Triệu Thiến, tuổi không lớn lắm nhưng lại đã là luyện đan sư cấp bốn! Hiện tại, thiên tài đều không đáng giá đến vậy sao?
-Không vấn đề gì cả!
Triệu Thiến cầm Cường Thân Tráng Cốt Lộ lên, ngửi nhẹ một cái rồi liếc mắt thị nữ kia, nhíu mày nói:
-Đây là nước đường pha tạp à?
Mặt Ngô Hiên nhăn lại, ngay cả luyện đan sư cấp bốn cũng không ngửi thấy sao? Hay là hiệu quả do hắn luyện chế quá kém?
*mỹ nhân phôi: từ ca ngợi những bé gái, thiếu nữ xinh xắn, sau này sẽ trở thành người đẹp. Chỉ những bé gái xinh đẹp từ nhỏ.