Ngô Thiên bị Ngô Hiên dùng một chiêu đánh bại, ở trong mắt bọn hắn, Ngô Thiên là người không thể nào bị đánh bại, nhưng mà hiện tại, hắn lại là người nằm trên mặt đất, thống khổ rên rỉ.
Rõ ràng, Ngô Thiên mới là người có ưu thế tuyệt đối, theo suy nghĩ của bọn hắn, cho dù Ngô Hiên cường hãn đi nữa thì cũng đều khó có khả năng chiến thắng được. Nhưng mà bây giờ sự thật lại đang bày ra ở trước mắt, chỉ là một chiêu đã có thể chiến thắng.
Tỷ thí luận bàn đến rất nhanh, nhưng mà đi cũng rất nhanh.
Vốn dĩ đại đa số mọi người đều có chút hả hê, muốn nhìn một chút xem Ngô Hiên sẽ thất bại như thế nào đấy. Nhưng mà, sự thật chính là tàn khốc như vậy, kết quả hoàn toàn điên đảo rồi. Loại tương phản cực lớn này lại để cho mọi người trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời toàn bộ sân luyện tập trở nên yên tĩnh, xung quanh chỉ còn có tiếng hít thở của mọi người.
- Tu vi, tu vi của ngươi tuyệt đối không phải là Luyện Thể kỳ tầng năm mà là rất cao!
Ngô Thiên giãy dụa đứng lên, hai mắt đỏ bừng, toàn thân run rẩy, trên trán có mồ hôi chảy xuống, Kim Thân ở bên ngoài cơ thể cũng đã bị vỡ nát giống như một bộ giáp sắt sắp hỏng rồi.
Kim Thân chiến quyết chính là võ kỹ đạt trình độ cao nhất trong võ kỹ thượng phẩm, phối hợp thể chất thuộc tính kim của Ngô Thiên đến thi triển có thể để cho toàn thân của hắn trở nên cực kỳ cứng rắn, Luyện Thể kỳ căn bản là đánh bất động. Bây giờ lại bị một chiêu nhìn qua cũng không quá mức xinh đẹp của Ngô Hiên đánh bại, ở trong mắt mọi người chỉ là một đạo ánh sáng màu lam thoáng hiện lên rồi Ngô Thiên lập tức bay đi, Kim Thân cũng tán loạn.
Trong nội tâm của Ngô Hiên lúc này cũng cảm thấy mừng rỡ không thôi, vừa mới luyện thành không được bao lâu, hắn còn cho rằng cái võ kỹ mới này cũng không phải là rất mạnh mẽ. Hiện tại xem ra là mình quá coi thường bản thân rồi, cái võ kỹ này đã vượt quá mong muốn của chính mình rồi, chỉ là một chiêu đã có thể đánh bay Ngô Thiên ra ngoài. Vốn dĩ, hắn chỉ muốn ngăn cản một chiêu kia của Ngô Thiên mà thôi, sau đó hấp thu võ kỹ của đối phương, rồi dùng võ kỹ đã được thay đổi đến công phá đối phương.
Hiện tại xem ra căn bản là không cần.
- Không có ý tứ, Luyện Thể kỳ tầng năm đó là sự tình của vài ngày trước rồi, hiện tại, ta đã đột phá đến Luyện Thể kỳ tầng bảy rồi, mặc dù còn kém ngươi một tầng nhưng mà thế là đủ rồi.
Ngô Hiên cười ha hả nói.
- Cái gì, Luyện Thể kỳ tầng bảy!
Mọi người lập tức trơn mắt líu lưỡi, mà ngay cả mấy người Ngô Tử Tân cũng đều cảm thấy choáng váng. Mới vài ngày không thấy vậy mà từ Luyện Thể kỳ tầng năm, Ngô Hiên cũng đã đột phá đến Luyện Thể kỳ tầng bảy, loại tốc độ đột phá này không khỏi cũng quá mức biến thái đi à nha!
Khó trách Ngô Hiên sẽ bình tĩnh như thế, nguyên lai bản thân hắn cũng đã có tu vi Luyện Thể kỳ tầng bảy rồi. Tuy rằng vẫn còn kém Ngô Thiên một tầng, nhưng mà chênh lệch cũng không phải là không thể bù đắp. Một chiêu vừa rồi cũng để cho mọi người cảm giác được uy lực rất mạnh mẽ! Nhưng mà lại không biết đó là cái võ kỹ gì, vậy mà còn cường hãn hơn cả Kim Thân chiến quyết của Ngô Thiên!
- Không biết bây giờ, liệu có phải là ta đã thắng trong cuộc tỷ thí này hay không?
Ngô Hiên cười đi tới, thò tay ra hiệu, tỏ vẻ chính mình đến lấy đan dược.
Sắc mặt của Ngô Thiên biến thành màu gan heo, vừa rồi lời của mình bị nhiều người nghe được như vậy, muốn đổi ý cũng không được, chẳng lẽ hắn muốn vứt bỏ mặt mũi của mình? Hiện tại đừng nói muốn tiếp tục tỷ thí, cho dù là muốn đứng vững cũng khó khăn, một chiêu kia của Ngô Hiên thật sự là quá kinh khủng, hiện tại Kim Thân cũng đã tán loạn, muốn tiếp tục tỷ thí thì cũng chỉ là hy vọng xa vời mà thôi.
- Đường ca, ngươi thật sự muốn đưa Phá linh đan cho hắn hay sao?
Ngô Tử Tân tuy rằng hận Ngô Hiên, nhưng mà hiện tại, cánh tay của hắn đã bị bao lại như là bánh chưng vậy, nếu còn tùy ý lộn xộn, sợ rằng sẽ phải nằm thêm mấy tháng nữa. Còn mấy cái tên tùy tùng ở xung quanh lại càng không cần phải nói, người có tu vi mạnh nhất trong nhóm bọn họ là Ngô Thiên cũng đã thất bại, bọn hắn đi lên còn không phải là bị đánh hay sao?
- Chẳng lẽ còn muốn đổi ý? Ngô Thiên ta nói lời sẽ giữ lời, thua là thua! Cho ngươi!
Ngô Thiên lấy Phá linh đan từ trong lòng ra, hơi chút do dự, sau đó ném bình ngọc chứa Phá linh đan cho Ngô Hiên, sắc mặt vẫn cực kỳ khó coi.
Ngô Hiên nhanh chóng tiếp nhận bình ngọc, mọi người thấy thế, trong ánh mắt đều lộ ra thần sắc ghen ghét, đây chính là đan dược có thể giúp cho Luyện Thể kỳ đột phá đến Luyện Linh kỳ a, là đan dược không thể lấy được ở Linh dược các a, chỉ có đến hỏi các trưởng lão mới có khả năng thu hoạch được.
Đối với Ngô Thiên, không có người cảm thấy hắn đáng thương. Muốn trách chỉ có thể trách hắn thua, cũng trách hắn quá mức tự tin, vậy mà lại lấy đan dược trân quý bực này ra để làm thù lao. Ngô Hiên vốn chỉ là nói điểm thù lao, chưa nói muốn thứ gì đó quá trân quý đấy, dùng một ít tiền tài để làm thù lao cũng được a, hết lần này tới lần khác, Ngô thiên lại lấy Phá linh đan ra để làm thù lao.
Ngô Hiên mở cái chai ra, một mùi thơm bay vào trong lỗ mũi của chính mình. Hắn không thể chờ đợi được, đổ đan dược từ trong bình ngọc ra, đan dược vừa mới vào tay, hắn lập tức bắt đầu vận dụng năng lực phân tích khỏa Phá linh đan này. Nhưng mà sau một lúc, hắn lại phát hiện mình chỉ có thể phân tích ra danh tự, còn về thành phần thì hoàn toàn không phân tích được chút nào.
Ở dưới ánh mắt đố kỵ của mọi người xung quanh, Ngô Hiên một lần nữa bỏ viên đan dược này vào trong bình ngọc. Hắn còn không có sờ qua đan dược tam phẩm, hiện tại thử phân tích, quả thật bản thân còn chưa đủ năng lực để đi phân tích. Không phân tích được đại biểu hắn rất khó có thể chế biến ra món ăn có tác dụng tương tự với loại đan dược này, chứ cũng không phải là chân chánh muốn phân tích thành phần, đan phương luyện chế cái Phá linh đan này là được công bố ra đấy, muốn tra cũng hoàn toàn có thể tra được.
Chỉ có đan dược do chính mình phân tích được thì bản thân mới có thể chế biến thành đồ ăn được. Phỏng đoán rất đơn giản, thời điểm chế biến đan dược thành đồ ăn cần tiêu hao một lượng linh lực rất khủng bố. Hiện tại phân tích không ra chứng tỏ rằng năng lực bản thân chưa đủ.
Cho dù là thời điểm hắn đột phá đến Luyện Thể kỳ đỉnh phong, hắn cũng sẽ không phục dụng cái Phá linh đan này. Lý do rất đơn giản, bởi vì tỷ lệ thành công chỉ có 50%, người khác nghĩ thế là đủ rồi, hắn lại không muốn làm như vậy.
Nếu muốn Phá linh đan, hắn tin tưởng mình cũng có thể đơn giản đạt được. Đó chính là đi Vạn Dược lâu mua, hắn biết rõ giá cả của loại đan dược này cũng khá là đắt đỏ, nhưng mà chính mình đã chế biến thêm được hơn mười bình nước thuốc cường thân kiện thể, chẳng lẽ còn không mua nổi thứ này hay sao?
Tại thời điểm ở Vạn Dược lâu, nhớ tới phía trên có rất nhiều đan dược cao cấp, nhưng mà chủ yếu là mình căn bản không phân tích ra được, cho nên đi lên cũng vô dụng, hơn nữa lúc đó cũng mua không nổi.
Nhưng mà nếu như thời điểm đột phá đến Luyện Thể kỳ đỉnh phong mà bản thân vẫn không thể phân tích cái Phá linh đan này, hắn đành phải thành thành thật thật phục dụng viên đan dược này mà thôi.
Đậy nắp bình lại, ở trong đầu lúc này, võ kỹ mà mình mới hấp thu tựa hồ đang dung hợp cùng võ kỹ mới của chính mình, dược lực của nước thuốc cường thân kiện thể lưu lại trong cơ thể càng là được hấp thu không ít. Xem ra đối chiến một phen, không chỉ có thể hấp thu võ kỹ mới mà còn có thể tăng tốc độ hấp thu nước thuốc cường thân kiện thể!
- Nếu như bản thân không ngừng dung hợp các loại võ kỹ, vậy thì cái võ kỹ này sẽ đạt tới loại trình độ gì đây này?
Ngô Hiên vừa nghĩ tới đã cảm thấy hưng phấn, một cái ý niệm lập tức sinh ra ở trong đầu. Chợt quay người, cười nói đối với mọi người:
- Tất cả mọi người chứng kiến Phá linh đan ở trong tay của ta rồi, không biết mọi người có muốn lấy viên đan dược này sao?
- Đây không phải là đang nói nói nhảm sao? Ai lại không muốn Phá linh đan này cơ chứ?
- Thôi đi pa ơi..., nếu chúng ta nói muốn, ngươi sẽ đưa cho chúng ta hay sao?
Không biết cử động này của Ngô Hiên là có ý gì, nhưng mà rất nhanh đã khiến cho mọi người khinh thường.
- Ta có một đề nghị, ngững người có tu vi Luyện Thể kỳ tầng tám có thể đi ra tỷ thí cùng ta, nếu như người nào chiến thắng, ta sẽ đưa viên Phá linh đan này cho người đó!
Ngô Hiên vừa mới noi xong, tất cả mọi người đều ngây ngẩn, ảnh mắt tỏ vẻ kinh ngạc mà nhìn xem Ngô Hiên, người có tu vi Luyện Thể kỳ tầng tám tỷ thí cùng hắn, người nào chiến thắng là có thể lấy được viên Phá linh đan này! Đây không phải là giống như việc luận bàn cùng Ngô Thiên lúc trước sao? Chẳng lẽ Ngô Hiên này luận bàn đến nghiện rồi hả?
- Đã như vầy, để Ngô Cao ta đến luận bàn cùng ngươi!
Sau một khắc, một đại hán có tu vi Luyện Thể kỳ tầng tám đi ra. Những người còn lại đến bây giờ mới kịp phản ứng, lập tức thầm mắng người này phản ứng quá là nhanh, cơ hội ngon ăn như thế lại đã bị đoạt mất rồi!
- Cái, cái tên Ngô Hiên này điên rồi sao? Luận bàn đến mức nghiện rồi hả?
Ngô Tử Tân nhìn cảnh tượng trước mắt, ngạc nhiên đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Ngô Thiên cười lạnh nói:
- Ta nghĩ là do hắn mới vừa chiến thắng ta nên kiêu ngạo rồi, thế là cũng muốn làm như vậy để nổi tiếng mà thôi, ta cũng muốn nhìn xem hắn đến tột cùng là hung hăng càn quấy tới khi nào?
Ngô Hiên không có để ý đến ánh mắt của mọi người, cười nói đối với Ngô Cao:
- Yêu cầu của ta cũng không cao, chỉ cần ngươi thi triển ra võ kỹ đắc ý nhất của bản thân, nhìn xem ta có thể ngăn cản được hay không?
Hắn không sợ chính mình thua, chỉ sợ đối phương thi triển ra võ kỹ quá kém.