- Ngô, Ngô Hiên... - Ngô Vũ Hân từ trong kinh hãi phục hồi lại tinh thần. Nàng sững sờ nhìn Ngô Hiên nói.
- Đừng nhìn ta, nhìn gấu hổ, nó còn chưa chết!
Sắc mặt Ngô Hiên nghiêm túc, khóe miệng hơi run lên. Da thằng này cũng đủ dày. Vừa rồi hắn đã dùng toàn lực đánh ra một kích kia, vậy mà bây giờ Gấu Hổ đã có thể bò lên, chứng tỏ con súc sinh này quả thực da dày thịt béo.
Ngô Vũ Hân gật đầu, ánh mắt tập trung về phía gấu hổ. Nó chỉ bị thương một chút, nhưng đã hoàn toàn bị bọn họ chọc giận.
Triệu Thiến nhìn thấy Ngô Vũ Hân không có việc gì thì nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nếu Ngô Vũ Hân xảy ra chuyện gì, nàng làm thế nào giao cho với Ngô gia. Mặc dù chuyện này cũng không phải lỗi của nàng.
Ngô Hiên nghe thấy tiếng gầm gừ của yêu thú ở xung quanh, lập tức nói:
- Tiếp tục gây động tĩnh lớn sẽ lại có yêu thú đến đây. - Hắn nhìn về phía Ngô Vũ Hân, hỏi:
- Ảo thuật của ngươi đâu, không có hiệu quả với chúng sao?
- Không, không biết... Chưa bao giờ dùng thử... - Ngô Vũ Hân nói ra một câu làm cho Ngô Hiên thiếu chút nữa hộc máu. Trong lúc nguy cấp như thế này còn ẩn giấu vũ kỹ đắc ý?
- Không kịp nữa rồi! Ngươi tranh thủ thời gian đi theo giúp đỡ Triệu tiểu thư đối phó một con gấu hổ, con này giao cho ta đi! - Ngô Hiên nói với Ngô Vũ Hân:
- Tin tưởng chính mình. Ảo thuật của ngươi phải thật mạnh mới có thể mê hoặc được con gấu hổ kia, mê hoặc được nó các ngươi sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhanh!
Ngô Vũ Hân há mồm muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy biểu hiện nghiêm túc của Ngô Hiên, nàng đành nói:
- Chính ngươi cũng cẩn thận một chút...
Lúc này, Ngô Hiên hô lên với Triệu Thiến bên kia:
- Nhược điểm của Gấu Hổ là phần bụng cùng phần cổ tương đối yếu ớt! Ra tay từ nơi ấy sẽ dễ dàng hơn!
Con mắt cũng là nhược điểm của Gấu Hổ, chỉ là mục tiêu quá nhỏ, tốc độ của gấu hổ cũng cực nhanh, tỉ lệ chính xác quá thấp. Nếu Ngô Vũ Hân thi triển ảo thuật có thể mê huyễn gấu hổ, như vậy mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
Không quản được các nàng như thế nào. Hiện tại trước mắt hắn cũng có một con gấu hổ, cảm giác sức lực có chút lớn.
"Rống!"
Hai bên gấu hổ đều phát ra tiếng gào thét, Triệu Thiến dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Ngô Hiên, trong mắt lại có vài phần chờ mong.
Bành một tiếng, con gấu hổ trước mặt Ngô Hiên vỗ chân trước xuống mặt đất, một luồng khí quét ra bốn phía, mặt đất lập tức bị sức nặng của nó đập thành một cái hố sâu. Dưới lực trùng kích mãnh liệt, thân thể khổng lồ của nó phóng lên, tốc độ cực nhanh mang theo một trận gió!
Ngô Hiên nhắm mắt lại, con gấu hổ này có thân thể khổng lồ, nhưng không ngờ tốc độ lại nhanh không tưởng được.
Nhưng hắn không hề e sợ. Ngay khi gấu hổ nhào lên, hắn nhẹ nhàng di chuyển đôi, nhảy sang bên cạnh một cái. Gâu Hổ lập tức vồ vào không khí. Với tốc độ này của Gấu Hổ, hắn vẫn còn có thể né tránh!
Thừa dịp khe hở này, trong mắt Ngô Hiên lóe lên ánh sáng, vung tay đánh ra.
- Phá huyễn!
Hắn dốc hết toàn lực, mạnh mẽ đấm vào ngay eo Gấu Hổ. Một đấm này vừa chạm vào bụng nó, một luồng sức mạnh mãnh liệt tràn vào cơ thể Gấu Hổ. “Bành” một tiếng, thân thể khổng lồ bay ngược ra ngoài!
Một tiếng kêu rên vang lên, gấu hổ trùng trùng điệp điệp rơi trên mặt đất, tạo ra một dấu vết kéo dài. Gấu hổ vặn vẹo người bò dậy. Đau đớn kịch liệt khiến nó gầm thét một tiếng, mắt càng trợn lớn hung dữ. Một chưởng vừa rồi của Ngô Hiên cũng không tạo thành tổn thương trí mạng đối với nó.
Ngô Hiên nhíu mày, khóe miệng run rẩy, thầm than thân thể con Gấu Hổ này quả nhiên cứng rắn. Hắn đã đánh nó hai chưởng rồi, không ngờ con yêu thú này thật sự da dày thịt béo. Lúc trước bên trong vũ kỹ hắn công kích Gấu Hổ có bí mật mang theo nội kình quyền mới hấp thu!
Lực lượng trong nắm đấm rót vào trong cơ thể Gấu Hổ, sau đó từ trong cơ thể bạo phát tổn thương! Dưới Phá Huyễn của hắn, nội kình quyền càng đạt đến cực hạn, thế nhưng xem ra không có quá nhiều tác dụng đối với Gấu Hổ.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt làm cho Triệu Thiến đang cầm kiếm cùng Ngô Vũ Hân đều nhìn đến ngây người. Không riêng gì lực lượng của Ngô Hiên làm cho hai người kinh ngạc, mà còn có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú để cho họ nghi ngờ Ngô Hiên có phải đã từng đi ra lịch lãm rèn luyện hay không?
Ngô Hiên không chút nào khinh miệt nhìn gấu hổ.
- Đơn thuần công kích bằng tay là không cách nào chế ngự nó sao? Vậy thì phải bắt đầu từ nhược điểm rồi...
Hắn liếm liếm bờ môi, tháo găng tay xuống, sau đó lấy từ trong lòng ra một con dao cắt thịt nhỏ lóe sáng. Hắn cười lạnh, nói:
- Thân là một người đầu bếp, dụng cụ cắt gọt sẽ không dùng để giết người, chỉ là ngươi cũng không phải người, trong mắt ta ngươi chính là nguyên liệu nấu ăn!
Trên người mang theo dao nhỏ là chuyện rất bình thường, không những để phòng thân, còn có thể làm một chút đồ ăn đơn giản, cũng có thể dễ dàng cắt cái gì đó.
"Rống!"
Gấu hổ lắc lắc cái eo vừa thô vừa to, lần nữa vồ lên trước. Bên miệng Ngô Hiên vẽ ra một vòng âm tà, thân thể hơi cúi xuống, mặt đối mặt vọt tới. Đúng là hắn muốn cùng gấu hổ cứng đối cứng!
- Hắn điên rồi sao! - Triệu Thiến dùng một chiêu đánh lui gấu hổ, vô thức nhắc nhở Ngô Hiên:
- Ngươi không thể chính diện chiến đấu với nó! Móng vuốt của Gấu hổ rất nhanh đấy!
Nơi công kích nhanh nhất của Gấu hổ chính là bàn tay. Uy lực cú vồ cực lớn, tốc độ càng là cực nhanh! Cùng nó mặt đối mặt tấn công, trừ phi tốc độ rất nhanh, nếu không chỉ có kẻ đần mới có thể cùng nó cứng đối cứng.
- Đừng! - Ngô Vũ Hân sợ hãi kêu lên.
Ngô Hiên tựa như không nghe thấy, ngược lại tốc độ trở nên càng nhanh hơn. Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị cứng đối cứng va chạm với gấu hổ, thân thể của hắn nhẹ nhàng lệch sang bên trái một chút, tay cầm dao nhỏ nhẹ nhàng vung lên. Cả hai lướt qua nhau sát bên thân, nhưng lại không hề va chạm.
Gấu hổ lần này lại thông minh, vừa tới sát bên người Ngô Hiên lập tức quay thân nhào tới. Tuy nhiên, khi nó vừa mới quay người, cổ cùng bụng chợt vỡ ra, máu tươi không ngừng phun ra từ cổ. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cả thân nó đã tràn ngập máu.
"Bành" một tiếng, con Gấu Hổ bổ nhào vào giữa không trung, trùng trùng điệp điệp ngã xuống. Thân thể nó lộn một vòng, lúc này mọi người bỗng nhìn thấy dưới bụng con gấu hổ này đã bị đam ra lỗ hổng rất sâu, nhiều hơn cả trên cổ. Thân thể cực lớn run rẩy, máu tươi rơi vãi đầy mặt đất.
Ngô Hiên cúi đầu nhìn con dao trên tay. Đây vốn là một con dao tốt, nhưng bây giờ đã bị gãy mất. Hắn thở dài, nói:
- Xem ra loại dao này không chịu nổi lực lượng quá lớn, cũng là do da lông của yêu thú trong thế giới này quá dày quá cứng...
Hai nữ hài lúc này đã nhìn đến ngây người, ngây ngốc nhìn con Gấu Hổ kia đang run rẩy, không hiểu thấu ngã xuống đất, hơn nữa trên người còn nhiều thêm hai lỗ lớn!
- Ảo thuật! Chạy nhanh! - Ngô Hiên gầm nhẹ một tiếng, ý bảo các nàng tranh thủ thời gian giải quyết chiến đấu!
Thiếu đi một con gấu hổ, các nàng lập tức tập trung chú ý vào con yêu thú còn lại. Trong đôi mắt đẹp dịu dàng của Ngô Vũ Hân lập tức thoáng hiện hai đóa hoa, khẽ nói:
- Hoa mai!
Vạn hoa bí quyết mạnh mẽ nhanh chóng bao phủ lên gấu hổ đang vồ tới. Nó bỗng sửng sốt một chút, sau đó vậy mà bắt đầu uốn éo thân thể, nhảy múa tại chỗ!
- Ta, ta thành công rồi! Thành công rồi!
Đây cũng không phải là do gấu hổ quá yếu, mà là vì bản thân thực lực của Ngô Vũ Hân khá mạnh. Hơn nữa nàng còn có vũ kỹ đứng đầu, vì vậy hoàn toàn không phải con gấu hổ to xác này có thể ngăn cản được đâu!
Trong nội tâm Triệu Thiến vô cùng vui vẻ. Nàng nhanh chóng xuất kiếm, dựa theo nhược điểm Ngô Hiên đã chỉ, nhanh chóng đâm lên thân gấu hổ mấy đóa kiếm hoa. Gấu hổ lập tức bị tu vi khủng bố của nàng đánh chết tại chỗ!
Hai con gấu hổ vì khinh địch mà bị đánh chết như vậy. Nguy cơ cũng tựu tạm thời được giải quyết.