Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Ngô Hiên, thợ rèn lập tức cạn lời. Một cái nồi thôi mà đã vui vẻ như thế, mà nồi chỉ có thể nấu ăn, giá trị thật sự quá thấp! Nếu không hải vì ngại thân phận của Ngô Hiên thì ông ta chắc chắn không đồng ý đúc cho hắn đâu.
Sau khi xác nhận nồi tốt là lò luyện đan cần mua, Ngô Hiên thở phào nhẹ nhõm:
-Vậy năm món này tổng cộng bao nhiêu tiền?
Đồ vật đã làm xong, tiếp theo là tính tiền, chắc sẽ không miễn phí cho hắn luôn chứ?
-Ừ, tính cả thân phận khách khanh nên bớt cho ngươi hai mươi phần trăm. Khoảng chín trăm vạn.
Thợ rèn tính toán gía cả.
-Chín, chín trăm vạn? Đã bớt hai mươi phần trăm rồi à?
Thiếu chút nữa Ngô Hiên đã hộc máu rồi, hắn còn tưởng giá cả không quá đắt, xem ra là hắn nghĩ sai rồi. Hắn có thể kiếm chín trăm vạn này từ đâu đây? Tiền trong thẻ vàng cũng chỉ có hai mươi vạn, ngay cả số lẻ cũng không đủ nữa!
Hơn nữa, giá cả này đã bớt hai mươi phần trăm rồi đấy, không giảm thì giá hơn cả một nghìn vạn! Đúng là không coi tiền là tiền mà! Nói tiền một cái là đều hơn trăm vạn, hơn trăm vạn mới chịu!
-Đúng vậy, chín trăm vạn! Ngươi muốn đúc ba cái nồi Thất Tinh Cương, cộng thêm hai lò luyện đan, tất cả đều dùng Thất Tinh Cương tốt để luyện chế, giá cả này là bình thường!
Thợ rèn ngại có Triệu Thiến kế bên nên mới không lên tiếng hỏi Ngô Hiên là: Ngươi có tiền hay không?
Thân phận khách khanh của Vạn Dược Lâu chỉ có Triệu Thiên Long và Triệu Thiến mới có thể bổ nhiệm. Cùng chính là được bọn họ tán thành mới có được thân phận này. Triệu Thiến ở bên cạnh thì cũng giống như nói chuyện với bà chủ của Vạn Dược Lâu rồi!
-Cái này, cái này…
Ngô Hiên lúng túng gãi đầu, hắn có thể lập tức lấy chín trăm vạn này ở đâu đây? Luyện chế ba trăm bình Cường Thân Tráng Cốt Lộ sao? Luyện chế được đấy nhưng chưa chắc Vạn Dược Lâu sẽ thu mua nhiều như vậy, dù sao thì số lượng cũng rất nhiều nên có lẽ sẽ không thu mua hết. Huống chi, hiện tại hắn cũng không thể lập tức lấy ra được!
Triệu Thiến hình như cũng nhìn ra sự xấu hổ của hắn, nàng ta cười, đi tới trước mặt hắn:
-Ngô công tử, ngươi không có mang nhiều tiền đến đây như vậy phải không?
Ngô Hiên gật đầu, thành thật trả lời:
-Tình hình tài chính dạo này có chút eo hẹp nên ta không có nhiều tiền như vậy!
-Nếu đã vậy, ngươi cứ đưa mấy thứ này cho Ngô công tử đi!
Triệu Thiến cực lỳ hào phóng, Ngô Hiên nghe xong, hắn còn chưa kịp cám ơn thì lại nghe nàng ta nói tiếp:
-Nhưng cũng không thể đưa miễn phí cho Ngô công tử được! Ta đoán chắc lần này các vị muốn luyện chế Phá Linh Đan nhỉ, không bằng thế này đi, nếu luyện đan sư kia có thể luyện chế một viên Phá Linh Đan cho chúng ta thì chúng ta sẽ miễn phí lần này, được không?
Ngô Hiên biết là trên trời sẽ không tự nhiên rớt xuống bánh có nhân, muốn có thì phải bỏ ra. Hắn cũng không biết là có thể luyện chế thành công hay không nên nào dám đánh cược, cười khổ một tiếng:
-Nếu bằng hữu của ta không đồng ý thì sao?
-Vậy thì Ngô công tử vẫn có thể cầm mấy thứ này về nhưng sẽ phải gánh món nợ này, chậm rãi tìm cách để trả nợ. Chẳng qua là chúng ta cũng không thu mua nhiều Cường Thân Tráng Cốt Lộ nữa đâu, chỉ thiếu những thứ khác thôi!
Lúc này, Ngô Hiên cũng đã hiểu ý đồ của Triệu Thiến, nàng ta muốn vị luyện đan sư kia ra tay luyện chế đan dược cho họ. Ngay cả việc dùng Cường Thân Tráng Cốt Lộ không thể, hoàn toàn chặn hết đường lui của hắn, sai đó hắn sẽ đeo trên lưng một đống nợ.
-Vậy được rồi, ta sẽ thử hỏi một lần xem sao…
-Cái này chắc cũng không khó khăn gì lắm nhỉ! Đổi lại các vị nên luyện chế Phá Linh Đan, luyện chế nhiều hơn cũng không sao, Ngô công tử cảm thấy được không?
Ánh mắt Triệu Thiến lóe lên khiến người khác không đoán được nàng ta đang nghĩ gì.
-Nếu không ta sẽ đưa dược liệu luyện chế Phá Linh Đan cho ngươi trước, không muốn luyện chế thì vẫn có thể cầm về, có điều Ngô công tử phải gánh món nợ này!
Ngô Hiên cười khổ, gật đầu:
-Vậy nếu thất bại thì sao?
-Nếu thất bại thì sẽ tăng thêm nợ, dù sao chúng ta cũng sẽ cung cấp cho ngươi ba phần dược liệu luyện chế Phá Linh Đan, nếu như thất bại cả ba lần thì chúng ta cũng chỉ tính ngươi một phần dược liệu thôi, ngươi thấy được không?
Triệu Thiến nói.
-Ba phần dược liệu, nếu thất bại chỉ tính một phần thôi đúng không?
Trong lòng Ngô Hiên có hơi dao động, nếu như là luyện đan sư cao cấp luyện đan thì đôi khi cũng sẽ thành công chỉ trong một lần, nhưng thường thì thất bạ hai ba lần mới luyện chế được.
Vì thế, khi muốn luyện đan, họ thường phải chuẩn bị tới mấy phần. Triệu Thiến chuẩn bị như thế cũng dễ hiểu. Nếu như thành công, chỉ cần đưa một viên đan dược là được, khó trách luyện đan sư giàu có như vậy, kiểu này không dễ kiếm tiền sao?
-Được rồi, ta sẽ cố gắng hết sức!
Triệu Thiến chuẩn bị cho Ngô Hiên ba phần dược liệu để hắn mang về. Triệu Thiến nhìn hướng Ngô Hiên rời đi, giọng nói có chút ý vị thâm trường:
-Mong là lần này ta sẽ không phải thất vọng, để xem một viên Phá Linh Đan có thể được luyện chế tới trình độ nào…
Nàng muốn xem thử vị luyện đan sư này có thể đạt được tới mức độ nào, nếu như ngay cả Phá Linh Đan cũng không thể luyện thì có nghĩa phẩm cấp của vị luyện đan sư này quá thấp. Nhưng như thế cũng không có nghĩa là hắn không có tiềm lực mà ngược lại có thể là do còn quá trẻ tuổi nên mới khó có thể luyện chế đan dược cao cấp.
Nhưng Triệu Thiến ở tuổi này đã có thể luyện chế Phá Linh Đan, hơn nữa nàng ta còn là luyện đan sư cấp bốn nên luyện chế Phá Linh Đan cũng không có vấn đề gì. Muốn luyện chế Phá Linh Đan ít nhất cũng phải được cấp ba nhưng dù nàng ta là cấp bốn, luyện chế Phá Linh Đan cũng có xác suất thất bại.
Nếu như không luyện chế được cũng có khả năng là không có thực lực chân chính nên họ cũng có thể mặc kệ vị luyện đan sư thần bí này rồi!
------------
Lần thứ hai, gần khuya, Ngô Hiên đi tới phòng bếp. Lần này đã chuẩn bị đầy đủ, hắn không tin mình không chế tác được đan liêu của Phá Linh Đan!
Lấy nồi Thất Tinh tốt nhất từ trong túi trữ vật ra, Ngô Hiên không chút chần chờ mà kiếm soát ngọn lửa ở nhiệt độ thấp nhất. Với ngọn lửa này, nồi Thất Tinh không bị bất kỳ vấn đề gì. Trong lòng Ngô Hiên vui vẻ, bắt đầu từ từ tăng nhiệt độ của ngọn lửa, nồi này có thể chịu được, không có một chút dấu vết cháy thủng nào.
Đúng là tiền nào của nấy, bỏ hơn trăm vạn mua một cái nồi, nếu như dễ bị cháy hỏng như trước thì chẳng phải hắn sẽ phát điên sao?
-Lần này chắc sẽ không có vấn đề gì đâu! Bắt đầu luyện chế Phá Linh Đan!
Ngô Hiên vừa định lấy dược liệu từ trong túi trữ vật ra thì phía sau lưng vang lên giọng nói quen thuộc:
-Ngô Hiên? Ngươi làm gì ở đây?
Ngô Hiên quay đầu lại, thấy Ngô Vũ Hân đang đứng ở cửa, vừa rồi làm hắn sợ tới mức thiếu chút nữa đã quăng nồi trong tay ra ngoài. Hắn thở dài một hơi rồi nói:
-Ta có chút đói bụng nên muốn nấu chút gì đó để ăn! Còn ngươi, sao khuya thế này còn ra đây làm gì?
-Ta à? Ta đi dạo, giải sầu một chút!
Trong mắt đẹp của Ngô Vũ Hân lóe lên tia sáng, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
-Đi dạo giải sầu à?
Mặt Ngô Hiên giật giật, bây giờ cũng hơn nửa đêm rồi, hắn nghĩ là hơn nửa đêm không có ai nên mới đến phòng bếp. Ai ngờ tới đây không pahỉ ai khác mà lại là Ngô Vũ Hân!
Phải biết rằng là hậu viện bộ hậu cần này căn bản không phải là nơi những đệ tử kia sẽ tới đây tu luyện. Hòn ngọc quý trên tay Ngô gia như nhv lại có thể tới đây giải sầu, hơn nữa còn là lúc nửa đêm!
-Vậy ngươi cứ tiếp tục giải sầu đi, ta về ngủ trước đây…
Buồn cười, hắn muốn luyện chế Phá Linh Đan mà có nàng ờ đây thì sao hắn dám luyện chế?
-Chờ đã!
Ngô Vũ Hân kêu hắn lại, mặt hơi nhăn nhó, lên tiếng:
-Cái kia, mai ta phải về Vạn Hoa Cung, ngươi không nói gì với ta… Sao?
Ngô Hiên nghiêm túc nói:
-Ừm, đã biết! Đi đường bình an!
Hắn nói xong thì xoay người muốn rời đi, Ngô Vũ Hân xấu hổ, đạp mạnh hắn một cái, tức giận mắng:
-Ngươi đi chết đi tên khốn!
Ngô Hiên bị đạp, nhào về trước mấy bước, nhìn bóng dáng Ngô Vũ Hân đi xa mới khó hiểu thì thầm:
-Nha đầu kia sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ thích mình rồi? Thôi, bây giờ luyện chế Phá Linh Đan mới là chuyện quan trọng nhất!