- Hoa Ánh Trăng là phần thưởng cho cuộc tranh tài Luyện Đan lần này? - Ngô Hiên kinh ngạc hỏi.
Hắn chỉ ôm tâm lý may mắn đến hỏi thăm tin tức, ai ngờ nó lại chính là phần thưởng cho cuộc tranh tài Luyện Đan!
- Đúng! Hoa Ánh Trăng chính là một trong những phần thưởng dành cho người vô địch cuộc tranh tài Luyện Đan. Bình thường, người biết về hoa Ánh Trăng này cũng không nhiều. Ngô công tử, ngươi làm sao mà biết được chuyện này?
Loại linh hoa này có số lượng không nhiều, hơn nữa Ngô Hiên không hay ra ngoài lịch luyện, thậm chí chỉ vừa bước vào con đường tu luyện không bao lâu, hắn có thể biết rõ nwh vậy khiến nàng cảm thấy rất ngạc nhiên.
Ngô Hiên không đổi sắc mặt nói:
- Thật ra chuyện này là do vị tiền bối kia nói với ta hắn muốn Hoa Ánh Trăng. Không biết ngoại trừ giải thi đấu Luyện Đan này ra, Vạn Dược lâu còn có loại linh hoa này sao?
Tiền bối mà hắn nhắc đến là ai căn bản không cần giải thích. Triệu Thiến lập tức tự hiểu vì sao Ngô Hiên biết rõ như vậy. Một Đan Vương biết về hoa Ánh Trăng cũng không có gì kỳ lạ.
Triệu Thiến lắc đầu nói:
- Hoa Ánh Trăng thật sự quá quý hiếm, Vạn Dược lâu chúng ta cũng không có. Nghe nói phần thưởng Hoa Ánh Trăng lần này do Thiên Trọng lâu chuẩn bị là trong lúc vô tình tìm được. Nếu muốn lấy được cũng chỉ có thể thông qua cuộc so tài Luyện Đan lần này. Chúng ta không thể làm gì được.
Không nghĩ tới đến cả Vạn Dược lâu cũng không có hoa Ánh Trăng. Điều này chứng tỏ mức độ hiếm hoi của loại hoa này.
Ngô Hiên có thể cảm giác được Nguyệt Hinh Nhi kéo cánh tay mình ngày càng chặt, dường như nàng vừa sốt ruột lại vừa hưng phấn. Nhưng mà nhất định phải thông qua giải thi đấu Luyện Đan mới có thể thu hoạch quả thực có chút phiền phức. Nhất là phải đạt được quán quân. Người trẻ tuổi trong Đằng Long Đế Quốc này nhiều không kể xiết. Cũng không phải hắn không tin năng lực của mình, chỉ là phương diện này hắn tiếp xúc quá ít.
Về phần Thiên Trọng lâu, Ngô Hiên cũng có nghe nói qua. Bên ngoài nhìn vào bọn họ và Vạn Dược lâu chung sống hòa thuận, nhưng trên thực tế lại vụng trộm đối chọi gay gắt, tranh đoạt mối làm ăn… không sai biệt lắm đạt đến tình trạng thủy hỏa bất dung. Luyện Đan cũng là một cớ để ganh đua, so sánh với nhau. Dù sao thì danh tiếng của bên nào vang dội hơn sẽ có cơ hội tuyển nhận được càng nhiều người hơn, việc làm ăn cũng lại càng suôn sẻ.
Giải thi đấu Luyện Đan cũng là như vậy. Giải thi đấu này do Vạn Dược lâu cùng Thiên Trọng lâu tổ chức, biểu hiện ra ngoài là vì tìm kiếm Luyện Đan Sư có thiên phú, nhưng bên trọng lại ngầm đối chọi gay gắt. Dù sao phần lớn người tham gia đều là Luyện Đan Sư ưu tú đến từ hai thương hội này.
Nếu phương nào thắng , không chỉ riêng đạt được thanh danh không thấp, bên cạnh đó còn cho thể chèn ép khí thế của đối phương. Tuy nhiên, giải thi đấu đã được cử hành nhiều năm, hai thương hội cũng là người tám lạng kẻ nửa cân. Có lúc là Vạn Dược lâu thắng, có đôi khi lại là Thiên Trọng lâu thắng.
- Sao vậy? Ngô công tử cần Hoa Ánh Trăng gấp như vậy, có phải là do vị tiền bối kia yêu cầu? Nếu ... Để cho vị tiền bối kia đến hỏi Thiên Trọng lâu..., ta nghĩ họ sẽ đưa ra. Nhưng mà sẽ không tránh khỏi bị đưa ra điều kiện hèn hạ đi...
Triệu Thiến ngập ngừng nói. Nếu để cho Đan Vương đi Thiên Trọng lâu, rất có thể sẽ thành Đan Vương thiếu nợ Thiên Trọng lâu nhân tình. Nhưng dù sao Vạn Dược lâu không có, họ cũng không có thể vì tính toán của bản thân mà dấu diếm chuyện này. Dù sao thì giải thi đấu Luyện Đan chuẩn bị được công bố, phần thưởng cũng sẽ bị lan truyền đến tai Đan Vương. Đến lúc đó chẳng phải cũng là kết cục như vậy?
Vì vậy không bằng dứt khoát trực tiếp nói cho Ngô Hiên, để cho hắn thỉnh đan Vương tiền bối đi Thiên Trọng lâu đổi lấy.
Điều này chỉ là mong muốn đơn phương của Triệu Thiến mà thôi. Nếu chỗ Ngô Hiên có Đan Vương tiền bối thật, chỉ là Hoa Ánh Trăng có đáng gì?
Ngô Hiên gượng ép cười cười:
- Chuyện này thì không cần ... - Hắn lập tức quyết định:
- Xin hỏi, trận thi đấu chế thuốc này, ta có thể tham gia sao?
- Cái gì? - Triệu Thiến kinh ngạc. Đến cả Nguyệt Hinh Nhi ở bên cạnh cũng ngạc nhiên không thôi.
- Ngô công tử sẽ không nói đùa chứ? Ngươi là thể chất băng, có thể Luyện Đan sao?
Ngô Hiên cười nhạt một tiếng, vươn tay ra. Một ngọn lửa nóng bỏng xông lên, không khí xung quanh nhanh chóng ấm lên.
- Thật ra ta là Băng Hỏa Song thuộc tính đấy.
Ngọn lửa này vừa xuất hiện lập tức làm cho tất cả sợ ngây người. Băng Hỏa Song thuộc tính đấy! Người có song thuộc tính cũng không có nhiều, hơn nữa có hai thuộc tính trái ngược lại càng hiếm có. Một băng, một lửa, hai thuộc tính khắc chế lẫn nhau vậy mà xuất hiện ở trong cơ thể một người!
- Ngọn lửa này, độ ấm này… cảm giác giống như một loại hỏa diễm đặc thù.
Triệu Thiến lấy lại tinh thần, ánh mắt hơi khác thường nói:
- Nếu Ngô công tử đã đạt tiêu chuẩn, đương nhiên có thể đi dự thi rồi... Lần trước không phải Ngô công tử nói bản thân không thể luyện đan sao? Như thế nào hiện tại lại có thể Luyện Đan rồi? Nói như vậy, tiền bối kia chẳng phải là sư phụ của ngươi sao?
Trong mắt Triệu Thiến hiện lên vẻ oán trách khiến cho Ngô Hiên lạnh cả sống lưng. Chính mình thật đúng là lừa Triệu Thiến không ít a... Tuy nhiên ngọn lửa này là do gần đây hắn mới phát hiện ra từ Hỏa Linh Chi Tâm. Trước kia hắn thực sự không biết luyện đan... Đương nhiên hiện tại cũng không biết luyện đan.
Bất kể như thế nào, hắn đành phải nhắm mắt nói:
- Chuyện này ... Chuyện này chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, ngẫu nhiên mà thôi! Như vậy bao lâu mới có thể tham gia giải thi đấu Luyện Đan kia?
- Một tháng sau sẽ bắt đầu giải thi đấu Luyện Đan rồi. Bởi vì Ngô công tử đã có thể Luyện Đan, Vạn Dược lâu chúng ta sẽ cung cấp dược liệu cần thiết để ngươi luyện tập. Nếu ngươi cần gì cứ nói với chúng ta là được. - Ánh mắt Triệu Thiến lập loè nói:
- Ta rất chờ mong, vị tiền bối kia dạy dỗ đệ tử đến tột cùng là trình độ gì...
Mọi người không hiểu chuyện gì, duy chỉ có Ngô Hiên biết ý tứ câu nói của Triệu Thiến. Dưới cái nhìn của nàng, mình đã là đồ đệ của Đan Vương. Một người là đồ đệ Đan Vương, trình độ luyện đan chắc hẳn sẽ không kém cỏi đi.
- Tuy nhiên trong một tháng này, Ngô công tử cần tới kiểm tra mới được. Nếu ngươi không thông qua, mặc dù là đồ đệ của tiền bối kia cũng không thể dự thi. Dù sao đây cũng là danh dự của Vạn Dược lâu chúng ta! - Triệu Thiến lại là bồi thêm một câu.
- Một tháng sau kiểm tra... Được! Đến lúc đó ta sẽ đến.
Triệu Thiến nói vậy cũng là hợp tình hợp lý. Người đại diện cho Vạn Dược lâu đi dự thi nếu trình độ nửa vời chẳng phải là làm trò cười cho người ta hay sao?
Về đến nhà, Ngô Hiên mới thở phào một cái. Hắn còn chưa kịp ngồi xuống, Nguyệt Hinh Nhi đã hỏi:
- Hiên ca ca , vừa rồi lúc ngươi thi triển ra hỏa diễm, Nguyệt Linh chi tâm trong cơ thể ta có chút xúc động... Cảm giác như trong cơ thể ngươi có Hỏa Linh Chi Tâm?
Ngô Hiên sửng sốt một chút, gật đầu thừa nhận:
- Đúng vậy. Trong cơ thể ta có Hỏa Linh Chi Tâm. Nếu không, bằng vào thể chất Băng của ta làm sao có thể có hỏa diễm?
- Thật… thật là Hỏa Linh Chi Tâm sao? Cái này chính là chí bảo của Phượng Linh tộc. Tại sao nó ở trên người ngươi? - Nguyệt Hinh Nhi rất ngạc nhiên, nhưng nàng lại không có ý nghĩ xấu.
Ngô Hiên đơn giản kể lại một lượt. Hắn cũng muốn đi tìm hiểu những chuyện này. Nguyệt Hinh Nhi sau khi nghe xong, chậm rãi lắc đầu nói:
- Hỏa Linh Hân ... ta không rõ lắm. Viễn Cổ tộc chúng ta rất ít đi tìm hiểu lẫn nhau, trừ phi là rất thân cận. Nhưng ta biết Hỏa Linh Chi Tâm này là chí bảo của Phượng Linh tộc, vậy mà lại dễ dàng giao cho ngươi như vậy... Chỉ có cực kỳ tin tưởng mới có thể đưa thứ này cho ngươi.
- Nhưng mà… Hiên ca ca, ngươi khống chế cũng không tệ. Nếu như không phải ta có Nguyệt Linh chi tâm, căn bản không phát hiện ra được. Tuy nhiên ta vẫn hi vọng Hiên ca ca tăng cường khống chế. Dù sao Hỏa Linh Chi Tâm là chí bảo, dễ dàng bị tiểu nhân nhìn trộm. Đến lúc đó với tu vi của Hiên ca ca, ngươi căn bản không bảo vệ được!
Nguyệt Hinh Nhi ăn ngay nói thật, chân mày tràn đầy vẻ lo lắng. Trên người nàng có Nguyệt Linh chi tâm, đã từng trải qua cảnh gia tộc bị tấn công. Nếu trên người Ngô Hiên có Hỏa Linh Chi Tâm bị người biết, chẳng phải sẽ thảm hơn? Với chút tu vi này của hắn, căn bản không giữ được.
Ngô Hiên cũng gật đầu mạnh một cái. Hắn đúng thật là phải tăng cường khống chế mới được. Nếu có Viễn Cổ tộc khác dò xét ra, chính mình có thể xong đời. Chính mình xong đời không nói, thậm chí còn làm mất Hỏa Linh Chi Tâm, vậy thì càng phiền toái.
- Không ngờ Hiên ca ca vậy mà đáp ứng đi dự thi... Vì Hoa Ánh Trăng, thật sự là làm phiền ngươi rồi... - Nguyệt Hinh Nhi nhăn nhó, khuôn mặt ửng đỏ, tựa như vì Ngô Hiên đột ngột quyết định dự thi mà cảm thấy có chút ngượng ngùng.