- Đổi phương pháp luyện đan khác? - Nguyệt Hinh Nhi nghi ngờ hỏi.
Ngô Hiên cười nhẹ một tiếng, nói:
- Chúng ta cùng đi ăn đồ ngọt đi?
- Ăn đồ ngọt? - Nguyệt Hinh Nhi sửng sốt. Nàng thật ra cũng thích ăn đồ do Ngô Hiên làm, nhưng hiện tại cũng không phải lúc ăn cơm a?
Ngô Hiên rất đơn giản ném toàn bộ dược liệu thuốc cường thân kiện thể vào trong đỉnh lô, sau đó mở nắp đổ nước vào. Nguyệt Hinh Nhi trợn mắt há hốc mồm. Đây là phương pháp luyện đan gì vậy?
Ngô Hiên không giải thích quá nhiều. Ngọn lửa trên tay hắn bốc lên, bắt đầu đun nóng đỉnh lô. Chỉ chốc lát là có thể ngửi thấy mùi thuốc bay ra từ bên trong. Hắn nhanh chóng mở nắp ra, lấy trong túi trữ vật mấy hạt sen cùng đường đỏ. Hắn ném tất vào, không tăng lửa mà vẫn nấu bằng lửa nhỏ.
Hắn trong túi trữ vật của hắn tràn đầy nguyên liệu nấu ăn, còn có các loại gia vị. Thậm chí còn có cả một chút thịt! Làm một đầu bếp, có được loại Túi Trữ Vật này thật sự là rất thuận tiện.
- Thêm hạt sen, thêm đường đỏ... Hiên ca ca, ngươi, ngươi chắc chắn đang luyện đan sao? - Nguyệt Hinh Nhi ngập ngừng nói thẳng vấn đề trong đó. Thật ra nàng rất muốn nói với Ngô Hiên là nếu cứ cho thêm đồ lung tung như vậy, nồi thuốc sẽ hoàn toàn không cứu nổi.
- Lần trước ngươi ăn Phá Linh Đan, hương vị như thế nào?
Ngô Hiên không lập tức trả lời nàng, ngược lại hỏi về chuyện lần trước cho Nguyệt Hinh Nhi ăn Phá Linh Đan, chính là viên Hồng Ngọc năm màu!
Nguyệt Hinh Nhi dừng lại, suy nghĩ một chút mới lên tiếng:
- Hương vị rất không tồi, hoàn toàn không giống với đan dược bình thường vẫn ăn. Ngọt ngào, ăn rất ngon... Ngươi… không phải ngươi muốn nói phương pháp luyện chế Phá Linh Đan là như vậy a?
- Ngươi đoán!
Hắn mở nắp lô, dung dịch bên trong bắt đầu sủi lăn tăn. Sau một lát, hắn lần nữa mở ra đỉnh lô, bỏ xuống mấy đóa hoa đào. Dưới tác dụng của nhiệt độ, một mùi hoa đào thơm thoang thoảng bay ra.
- Tốt rồi!
Hắn lấy ra hai cái chén, múc dược dịch từ trong đỉnh lô cho vào bát, tràn đầy một chén màu đỏ nhạt. Trong bát bí mật chứa mấy hạt sen mập trắng, ở trên đầu còn nổi lơ lửng vài cánh hoa mai trắng hồng đan xen, trông rất đẹp mắt.
- Cái này, cái này... sinh mệnh khí tức thật nồng đậm! Thơm quá... đây vẫn là luyện đan sao?
Ngô Hiên đưa cho nàng một chén, cười nói:
- Nếm thử đi, đây là món trnags miệng mới, súp ngọc Hồng Liên.
Nguyệt Hinh Nhi không thể chờ đợi được nữa, màu đỏ ửng dần dần hiện lên trên chiếc cổ trắng nõn. Nàng uống một ngụm, ngạc nhiên nói:
- Không nói đến sinh mệnh khí tức, chỉ riêng hiệu quả đã vượt xa nước thuốc cường thân kiện thể bình thường a!
Ngô Hiên tự tin cười cười. Đó là chuyện đương nhiên! Đối với hắn mà nói đỉnh lô cùng nồi không có gì khác biệt, chỉ là xào rau sẽ phiền phức hơn nhiều. Đây cũng không phải mấu chốt, quan trọng là phương diện luyện đan thì khó khăn, còn chế biến linh dịch kiểu này hắn tin tưởng chỉ cần che dấu tốt, hoàn toàn không có vấn đề.
Giống như lần trước hắn lấy Phá Linh Đan bản thân luyện chế đưa cho Triệu Thiên Long, sau khi Triệu Thiên Long sử dụng đã cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng không hề nghĩ rằng nó được nấu ra.
Luyện đan cùng xào rau có hai điểm khác biệt. Một là đỉnh lô, hai là ngọn lửa không giống nhau. Chủ yếu nhất là hỏa diễm. Ngọn lửa đều đến từ trong cơ thể, thậm chí là Dị Hỏa đến từ tự nhiên! Dùng những loại lửa đặc thù này mới có thể chế tạo ra đan dược, bình thường hỏa diễm tuyệt đối không thể lầm được như vậy.
Đầu tiên là sức nóng không đủ. Nếu không có linh khí sẽ không thể kích phát ngọn lửa có sức nóng như vậy, thần kỳ như vậy.
Ví dụ như ngọn lửa bình thường dùng để sấy linh thảo đủ biến nó thành than cốc rồi. Mà hỏa diễm của Luyện Đan Sư lại có thể rèn luyện để rút ra tinh hoa trong linh thảo, từ đó cô đọng thành đan dược!
Vì thế mới nói linh thảo không thể dùng để làm đồ ăn, càng không thể dùng ngọn lửa bình thường để sấy.
Hiện tại đã có Hỏa Linh chi tâm cùng loại với lửa của Luyện Đan Sư, hắn hoàn toàn có thể che dấu được. Chẳng qua hắn sợ quá trình chế tác bị người nhìn thấy làm cho mọi người kinh ngạc mà thôi.
- Hinh Nhi, ta đi dự thi như vậy, ngươi nói ta có thể thông qua hay không? - Ngô Hiên muốn tăm dò cảm nhận của người ngoài.
Nguyệt Hinh Nhi suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng:
- Mặc dù cách chế biến kỳ lạ, nhưng hiệu quả không có vấn đề a! Ta cho tới bây giờ chưa thấy qua cách chế tác như thế này đâu. Thêm đường, kẹo cùng hạt sen vào lại mang đến hiệu quả thần kỳ như thế... Theo ta thấy, Hiên ca ca ngươi đã khai sáng ra một phương pháp luyện đan mới đấy!
- Khai sáng ra phương pháp luyện đan mới... Đúng vậy! Sao ta lại không nghĩ tới lý do lừa gạt này nhỉ! Rất cảm ơn ngươi, Hinh Nhi! - Ngô Hiên vui vẻ nâng lên khuôn mặt của Nguyệt Hinh Nhi, trùng trùng điệp điệp hôn má nàng.
Nguyệt Hinh Nhi lập tức sợ ngây ngẩn cả người.
Ngô Hiên hưng phấn không thôi, căn bản không ý thức được việc mình làm quá giới hạn rồi. Luyện đan đơn giản có hai điểm, một điểm là lò luyện đan, một điểm là ngọn lửa. Hai điểm mình đều đã có, cũng có nghĩa là trong mắt người khác mình sẽ là luyện đan sư!
Bóp nát linh thảo hay các hành động khác đều từng xuất hiện trong quá trình luyện đan để rèn luyện tốt hơn. Đã như vậy, chính mình cắt nát cũng không có vấn đề gì rồi.
Về phần đồ gia vị quả thực có chút lạ lùng. Mà theo lời Nguyệt Hinh Nhi vừa nói, phương pháp chế tác kỳ lạ nhưng vẫn có hiệu quả không được sao? Lúc bị tra hỏi, hắn chỉ cần nói đây là phương pháp luyện đan mới là được. Sư phụ Đan Vương của mình đã nghiên cứu nhiều năm mới tìm ra đấy!
Có một Đan Vương đứng mũi chịu sào, lại phối hợp với hiệu quả này, mọi người còn không tin phục? Cũng giống như công pháp vậy. Thế giới này có nhiều công pháp kỳ lạ, quý hiếm, cổ quái, chỉ cần có uy lực thì chính là công pháp tốt!
Có hiệu quả tốt còn không phải đan dược tốt sao?
Lúc Ngô Hiên mới phát hiện ra năng lực hai tay của mình còn đang lo lắng nếu bị người khác phát hiện ra, không chừng sẽ chặt bỏ hai tay của mình đem đi nghiên cứu. Đây mới là nguyên nhân hắn không dám để cho người khác biết chuyện mình biết chế tác xử lý đan dược!
Nhưng nếu dựa theo tình hình bây giờ, ánh mắt của mọi người đều tập trung tại lò đan cùng ngọn lửa, bọn họ nhìn thấy hắn có thể luyện chế ra đan dược đặc biệt như này cũng sẽ chỉ cho rằng phương pháp của hắn kỳ lạ, chứ không phải hai tay kỳ lạ! Cái mác bí pháp Đan Vương nhiều năm nghiên cứu dùng để lừa người thật sự là hoàn mỹ a!
Mặc dù cây to vẫn có thể bị gió lớn thổi bật rễ, mọi người sẽ thắc mắc về phương pháp mới này của hắn. Nhưng đến lúc đó, hắn lại tuyên truyền mình là song thể chất băng hỏa mới có thể luyện chế đan dược theo phương pháp đặc thù này. Như vậy chẳng phải có thể lừa dối người rồi hả?
Về phần đan phương, hắn hoàn toàn không quan tâm. Hắn dùng chính là đan phương bình thường, rất nhiều người đều biết. Chính mình cho thêm chút đường, chút kẹo, hoàn toàn có thể nói ra để bọn hắn tự đi chế tác. Kết quả là bọn họ luyện thất bại, nhưng cũng sẽ chỉ cho rằng mình là song thể chất băng hỏa mới có năng lực này.
Hắn cũng không phải lo sẽ bị cao thủ chộp tới. Hắn mặc dù có thể luyện ra đan dược đặc thù, nhưng đối với những cao thủ kia mà nói, đó thủy chung đều là đan dược cấp thấp mà thôi. Dù có hứng thú với hắn, nhưng cũng sẽ không bắt hắn lại. Huống hồ hậu trường của hắn là Vạn Dược lâu, Vạn Dược lâu sẽ trơ mắt nhìn Ngô Hiên bị bắt đi sao?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, trên mặt Ngô Hiên lộ ra nụ cười hài lòng. Những lo lắng trước bây giờ đều đã nghĩ thông suốt. Đây hết thảy đều là nhờ có được Hỏa Linh chi tâm mới có thể lừa dối mọi người, nếu không dùng ngọn lửa bình thường để sấy dược liệu, khẳng định sẽ bị nhìn thấu và nghi ngờ ngay.
- Xem ra phải học được lừa dối người mới có thể giải quyết tốt mọi việc a!