Đã qua một tháng kể từ lúc bán đấu giá mười bình Bồi nguyên linh dịch:
Như thường lệ, Tiêu Sắt luyện tập với Hồng Quỳ:
“Bạo liệt quyền.”
“Tê thiên cước.”
Thi triển Mông lung yên bộ tới gần Hồng Quỳ, sắc mặt Tiêu Sắt trở nên nghiêm nghị, quyền, khuỷu tay, chân công kích nhanh như chớp, chẳng qua đều bị Hồng Quỳ hóa giải một cách dễ dàng:
Đây là lần đầu Tiêu Sắt có thể tới gần Hồng Quỳ sau một tháng luyện tập, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt:
Tiêu Sắt thi triển tất cả đấu kỹ đã học, cuối cùng ngay cả nhưng tá lực đả lực khống hạc cầm long đều thi triển nhưng không có chút hiệu quả, mỗi lần sắp chạm đến Hồng Quỳ thì như đập vào một miếng bọt biển mềm mại:
Cái loại cảm giác dùng hết sức mà không có tác dụng thật là khó chịu:
Tiêu Sắt dùng linh hồn lực cảm ứng được quanh thân thể Hồng Quỳ có một lực tràng kì dị, trông giống như niệm lực trong manga kiếp trước:
Công kích cận thân mất đi tác dụng, Tiêu Sắt chợt chuyển đổi sách lược, nhảy về sau, đứng cách Hồng Quỳ khoảng mười mét:
Chân đạp mặt đất, hai mở ra, lòng bàn tay có ngọn lửa trắng xanh bốc lên, hai tay giơ qua đỉnh đầu, hai ngọn lửa màu trắng xanh chậm rãi dung thành một quả cầu lửa to:
Chậm rãi thả hai tay xuống, Tiêu Sắt vừa động ý niệm, quả cầu lửa xanh trắng chia ra làm bảy, hóa thành bảy trường kiếm lửa vờn quanh Tiêu Sắt:
“Xích viêm kiếm”
Tiêu Sắt hét to, bảy thanh trường kiếm lửa thay đổi phương hướng, mang theo khí kình mạnh mẽ bắn về phía Hồng Quỳ:
Tiêu Sắt bỗng nhiên phóng ra bảy thanh kiếm lửa làm Hồng Quỳ có chút kinh ngạc, thân hình trở nên hư ảo tránh né bảy thanh trường kiếmn:
Nhưng Xích viêm thân kiếm là đấu kỹ Huyền giai cao đâu thể đơn giản như thế:
Những thanh kiếm bị Long Quỳ tránh né dưới sự khống chế của Tiêu Sắt lại thay đổi phương hướng bắn nhanh về phía Hồng Quỳ:
Long Quỳ tiếp tục tránh né nhưng trường kiếm lửa rất quấn người, giống như không đâm trúng mục tiêu thì không bỏ qua, bay đầy trời:
Dây dưa với những thanh trường kiếm này một lúc, Hồng Quỳ nhíu mày, rốt cuộc không kiên nhẫn đượcnữa:
Tay ngọc nâng lên, ngưng tụ ra một lưỡi hái màu đỏ thật to, lưỡi hái xoay tròn, bay đến va chạm với bảy thanh trường kiếm lửa:
“Keng keng keng...”
Tiếng vang như tiếng kim loại va chạm, bảy thanh trường kiếm bị đánh bay, mang theo một vòng sáng hồng:
Tiêu Sắt nhìn bảy thanh trường kiếm lửa bị đánh bay mà ngạc nhiên, nhịn không được hỏi: “Công kích năng lượng cũng có thể bị đánh bay?”
Thu hồi tay ngọc, Hồng Quỳ nhìn Tiêu Sắt, khẽ cười nói: “Ca ca, xem ra lần này ngươi lại bại nha.”
“Còn chưa kết thúc đâu!”
Nâng tay phải lên, đấu khí màu trắng xanh quanh than Tiêu Sắt sôi trào, phía sau lại bảy thanh trường kiếm lửa màu trắng xanh xuất hiện, đấu khí toàn thân ngưng tụ vào tay phải, tay trái nắm lấy khuỷu tay phải, bảy thanh trường kiếm hội tụ lại, hóa thành một thanh cự kiếm:
“Xích viêm kiếm, Phá cực!”
Tiêu Sắt hét to, cự kiếm lửa màu xanh mang theo tiếng xé gió, lấy thế không gì địch nổi hung hăng bắn nhanh về phía Long Quỳ:
Đối mặt với cự kiếm này, Hồng Quỳ cũng thu lại nụ cười:
Vẫn chưa thấy nàng làm động tác phức tạp gì, lưỡi hái màu đỏ trong tay tiêu tán, hóa thành một luồng sáng hồng ngưng tụ ở ngón áp út, đầu ngón tay vẩy nhẹ, va chạm với cự kiếm:
Biến hóa bất ngờ làm đồng tử của Tiêu Sắt co lại, bàn tay nổi gân xanh, truyền tất cả đấu khí trong cơ thể đem trong cơ thể tới cự kiếm:
“Răng rắc...”
Nhưng sự chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn, bắt đầu từ mũi kiếm, khe nứt nhanh chóng lan ra toàn bộ cự kiếm ngọn lửa cự kiếm: