“Có chiêu Quy Phái Khí Công này, hắn là mình có thể vượt qua được bài kiểm tra thực chiến lần này một cách dễ dàng.”
Con khỉ nắm chặt tay lại thành nắm đấm, thầm nghĩ.
Sở hữu lực lượng mạnh mẽ như vậy, đủ để khiến tất cả tiểu yêu quái hồn phi phách tán!
“Ồ, là con khỉ yêu nhà ngươi đánh hỏng động phủ của ta đúng không? Lá gan không nhỏ nhỉ!”
Mà đúng lúc này.
Từ trong đỉnh núi bị xuyên thủng, bỗng có một yêu quái lông vàng tai to đi ra.
Con khỉ nhìn chăm chú một hồi, phát hiện ra đối phương là chồn tinh, vẫn chưa hoàn toàn hóa thành hình người, nhưng đã có trí khôn nhất định.
Giữa các yêu quái với nhau muốn nhìn đạo hạnh rất đơn giản, trăm năm là có thể hình thành một chút trí tuệ, ngàn năm mới có thể thành tinh, hóa thành hình người.
Đương nhiên đây là con đường tu luyện của yêu quái bình thường, còn Tiểu Tôn xuất hiện từ trong tảng đá, hắn được coi là ngoại lệ.
Mà con chồn tinh này vẫn chưa hoàn toàn hóa thành hình người, nhưng lại có thể nói ngôn ngữ của con người, có thể thấy là cũng khá thông minh, ít nhất cũng có mấy trăm năm đạo hạnh.
Không ngờ con yêu quái này lại có mấy trăm năm đạo hạnh, đúng là hiếm lạ, thực lực cũng không tính là quá yếu.
Đối phương chính là chủ nhân của đỉnh núi này, hắn ta vốn còn có chút kiêng dè con khỉ này, suy cho cùng yêu khí của con khỉ này cũng không yếu, hắn ta cũng không muốn trêu chọc hắn.
Hơn nữa bởi vì con chồn tinh này sống ở bên cạnh, còn biết con khỉ này nuôi một nhân loại có da thịt non mềm, vừa nhìn đã thấy rất thơm ngon ngọt nước, vì đó đã thèm muốn từ rất lâu.
Đáng tiếc là nhân loại kia rất cẩn thận, cũng không hề rời khỏi phạm vi lãnh địa của con khỉ này.
Đồng thời con khỉ này còn rất che chở cho nhân loại kia, hiển nhiên sẽ không để bất kỳ người nào nhúng chàm.
Lúc này chồn tinh mới không dám có ý đồ gì với Chu Huyền.
Nhưng không thể ngờ được, hắn ta không đi gây sự với Chu Huyền, động phủ của chính mình lại bị con khỉ này xuyên thủng.
Đúng là không thể nào nhẫn nhịn được nữa.
Dù chồn tinh có sợ đến thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nào nhịn được cơn tức này, vì thế nên hung hăng tức giận chạy vọt ra, đối chất với con khỉ.
Nhìn thấy một yêu quái không khác mình là bao đi ra, con khỉ cũng vô cùng mừng rỡ, híp mắt nhìn về phía chồn quái nói:
“Không cẩn thận đánh hỏng động phủ của ngươi, đã đắc tội rồi, mong đạo hữu đừng so đo tính toán.”
Thấy con khỉ này nhận sai, chồn tinh cười lạnh nói: “Nếu như lời xin lỗi có tác dụng, còn cần đến thần tiên đạo sĩ làm gì.”
Nói rồi, yêu khí trong cơ thể chồn tinh bùng nổ, hóa thành một tia sáng đen, bắn về phía thạch hầu.
Hắn ta nhìn ra được con khỉ này cũng chỉ mới đến Luyện Khí Hóa Thần cảnh giới, mà còn là vừa đột phá không bao lâu, tuy rằng hắn ta có chút kiêng dè thần thông của đối phương, nhưng loại thần thông mang tính bùng nổ này, cần tốn thời gian dài để tụ lực, chỉ cần làm gián đoạn động tác thi pháp của hắn là được, không có gì phải sợ cả.
Thêm nữa, con khỉ chết tiệt này cũng không tuân thủ võ đức, lại phá hỏng động phủ của hắn, cho dù hắn nén giận, bỏ qua cho đối phương, cũng sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm của chính mình, vậy nên cần phải giết chết con khỉ này, mới có thể giải hận.
Ngay sau đó.
Thân hình hắn ta đã xuất hiện ở sau lưng khỉ yêu, ra tay tấn công trực tiếp.
Ầm!
Thật không ngờ, con khỉ lại phản ứng cực nhanh, ngưng tụ pháp lực ở trên nắm đấm, trở tay đập một quyền vào mặt chồn tinh.
Ngay lập tức gương mặt của người ở phía sau điên cuồng vặn vẹo, biến hình, cả người cũng bị lực lượng to lớn một quyền đánh bay, sau đó cơ thể bị khảm vào trong núi, trên đỉnh núi in hình một con chồn.
Thấy cú đấm này có thể đánh bay yêu quái khác, thạch hầu cũng cảm thấy hơi giật mình.