Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Chương 62: Ba, hãy mở lớp đi (2)

Chương 62: Ba, hãy mở lớp đi (2)

- Lão Tào, cậu cũng dùng từ rất diệu nha, cậu cũng có chuyện xưa?

- Được rồi, tôi cũng kể về tôi.

Bởi vì có Giang Cần làm nền, Tào Quảng Vũ cũng không giấu diếm nữa, kể từ đầu tới đuôi chuyện y thích Hồng Nhan, thậm chí thừa nhận chuyện mình chưa từng có bạn gái, lúc nói xong thậm chí còn đắc ý, cảm thấy mình rốt cục có thể sánh vai với Giang Cần.

Dù y không biết sánh vai với Giang Cần thì có gì đáng kiêu ngạo, nhưng đúng là cảm thấy rất kiêu ngạo.

Sau khi y nói xong, Chu Siêu và Nhâm Tự Cường liếc y một cái, bỗng nhiên ánh mắt trở nên quái dị hơn rất nhiều.

- Có chuyện gì vậy?: Tào Quảng Vũ có chút mơ hồ.

- Chỉ có vậy, cậu cũng xứng xưng huynh gọi đệ với lão Giang sao? Tôi còn cảm thấy mất mặt cho cậu!

- Sao tôi lại mất mặt?: Tào Quảng Vũ không phục.

- Mặc dù đều là đơn phương người khác ba năm, nhưng cậu xem Giang ca, hai câu liền chọc giận Sở Ti Kỳ muốn chết muốn sống, cậu thì sao? Ngồi ở tiệm cơm hai giờ, Hồng Nhan người ta căn bản không biết cậu là ai.

Chu Siêu cũng tới vỗ vai y:

- Giang ca người ta, mặc dù không yêu đương với Sở Ti Kỳ, nhưng người ta có Hồng Nhan thích, cậu thì có ai.

Giang Cần cũng bổ sung một câu trí mạng:

- Lão Tào, tôi có chút khinh thường cậu.

- Không phải, tôi vừa đùa thôi, chỉ để an ủi Lão Giang một chút, làm sao tôi có thể theo đuổi một cô gái suốt cả ba năm được? Phú nhị đại như tôi, nghĩ cũng không thể được!

Tào Quảng Vũ hối hận, cố gắng biện hộ.

- À đúng đúng đúng.

Chu Siêu không muốn nghe y nói nhiều, cầm giấy đi vào nhà vệ sinh.

- Cmn tôi thật sự từng có năm người yêu, sau đó càng yêu càng không thú vị, mới phát hiện ra chỉ có độc thân mới là quý tộc.

- Tôi biết rồi lão Tào, nhưng cậu có thể ngừng đuổi theo tôi mà nói không, mẹ nó tôi đi vệ sinh, cậu muốn biện hộ thì tìm Nhâm Tự Cường đi!

Chu Siêu cầm cuộn giấy dừng ở cửa nhà vệ sinh, bị Tào Quảng Vũ làm phiền không chịu được, duỗi tay đóng lại cửa ban công.

Tào Quảng Vũ bất đắc dĩ, chỉ có thể quay đầu đi tìm Nhâm Tự Cường.

Lúc này Nhâm Tự Cường đang nằm trên giường trò chuyện với Phan Tú, miệng cười đến tai, đối với lời nói của Tào Quảng Vũ cũng là vào tai trái ra tai phải.

- Cường ca, cậu phải hiểu chứ? Phú nhị đại như tôi, không có khả năng làm… làm cái gì nhỉ. Lão Giang, vừa nãy cậu nói từ gì ấy nhỉ? Tôi cảm thấy khá phù hợp.

Giang Cần cười:

- Liếm cẩu.

Tào Quảng Vũ mạnh mẽ gật đầu:

- Tôi không thể nào làm liếm cẩu được!

- À đúng đúng đúng.: Nhâm Tự Cường bận rộn trò chuyện, vẻ mặt có lệ.

Tào Quảng Vũ lập tức nổi giận:

- Lão Nhâm, cậu không tôn trọng tôi.

- Tôi đang trò chuyện với Phan Tú mà!

- Cậu đang nói cái gì vậy?

- Ách…

- Chết tiệt, cậu đừng nói với Phan Tú tôi là liếm cẩu, cậu nói như vậy, sau này sao tôi lăn lộn ở lớp Tài chính 3 nữa?

Tào Quảng Vũ không đợi Nhâm Tự Cường xoay điện thoại lại, đã nhìn thấy từ then chốt trong đó, nhịn không được mà chửi ầm lên.

Nhậm Tự Cường cũng cảm thấy rất oan ức a, tôi đang nhắn tin rất tốt, cậu lại cứ liên tục nhắc tới liếm cẩu liếm cẩu bên tai tôi, nên tôi mới vô tình nhắn qua chứ.

QQ năm 2008 không chức năng thu hồi, khiến câu chuyện này trở nên bi thảm hơn.

Tào Quảng Vũ trừng trừng y, cái gì cũng không nói, cuối cùng như đời đã không còn gì nuối tiếc mà lên giường nằm ngang, nhìn trần nhà trắng trong im lặng.

Đêm nay y đánh mất tình yêu, cũng mất đi phẩm giá.

Đêm hè khô nóng như lửa, nhưng ký túc xá Lâm Đại chỉ có hai cái quạt, một cái treo ở trên cửa ký túc xá, một cái treo ở đỉnh ban công. Lá quạt cũ được điện dưỡng dục mà điên cuồng quay vòng, phát ra tiếng ong ong ong, nghe giống như là ông lão ho sắp toạc phổi.

Giang Cần vừa duỗi đầu hóng gió, vừa dùng máy tính trao đổi chi tiết cụ thể việc xây dụng trang web với Tô Nại.

Chỉ là không biết học tỷ năm ba này đang làm gì, luôn trả lời tin nhắn rất chậm, thậm chí có đôi khi còn đánh sai chữ, đây rõ ràng không giống như biểu hiện của một trạch kỹ thuật, mà là giống như người đã nhiều năm không đụng vào máy tính vậy.

- Học trưởng, tôi tìm thấy mấy trang web tương tự như nhu cầu của anh, anh có thể xem trước, tôi đang bận chút việc.

Một lúc lâu sau, Tô Nại gửi qua mấy hình ảnh, phía sau còn kèm theo địa chỉ web, đều là một số trang web tương đối hoàn thiện, khung và kết cấu cơ bản đều rất rõ ràng, hơn nữa độ phù hợp với nhu cầu của Giang Cần cũng tương đối cao.

Giang Cần quan sát một lúc, cảm thấy những trang web này dường như đều có một số bệnh chung, đó là để hiển thị sự phong phú của nội dung mà làm cho trang chủ rất đầy.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch