Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Chương 67: Thức tỉnh chưa?

Chương 67: Thức tỉnh chưa?

- Đó là bạn trai cô ấy à?

Bầu trời trên Lâm Đại ánh nắng chói chang như lửa, nhưng vào lúc này, trong lòng các nam sinh lớp 4 thì lại lạnh lẽo.

Phùng Nam Thư được công nhận là tiểu tiên nữ của lớp 4, hôm qua chỉ xuất hiện thôi cũng đã làm say đắm tất cả các nam sinh trong lớp 4. Cũng vì sự tồn tại của cô, các nam sinh trong các lớp khác ghen tị đến mức phải hối tiếc và nói, tại sao tôi không được chia vào lớp 4.

Nghe nhiều như vậy, tất cả các nam sinh trong lớp Tài chính 4 đều tự tin một cách kỳ lạ, dường như được chia vào lớp 4 là một điều đáng tự hào.

Dù cho người nam nào đi nói chuyện thì cô cũng không quan tâm, nhưng càng như vậy lại càng có người coi cô như nữ thần.

Nếu không sao lại nói tất cả nam giới đều rất tiện?

Cô ấy thật tốt, tôi càng không thể có được cô ấy thì tôi lại càng cảm thấy cô ấy tốt!

Nhưng một nàng tiên tuyệt đẹp như vậy lại tự nguyện ngồi bên cạnh một nam sinh trong lớp hàng xóm, còn tươi cười và dễ thương nữa.

Sau đó, họ mới hiểu rằng, ồ, người con gái khiến chúng ta tự hào ngay từ đầu đã thuộc về một nam sinh khác, tất cả đều là do chính mình nghĩ nhiều, thật quá là đau lòng.

Và rồi, các chiến binh tình yêu thuần ái ngã xuống.

Trong khi đó, Tào Quảng Vũ, Chu Siêu và Nhâm Tự Cường như bị điện giật từ đầu đến chân.

Họ nhìn Giang Cần với biểu cảm phức tạp, những cảm xúc lẫn lộn mà họ mới trải qua lại tràn về trong lòng.

Không có gì lạ khi hắn không quan tâm đến Hồng Nhan và quay đi trước mặt Sở Ti Kỳ, bạn đéo thể nào biết được hắn đã quen bao nhiêu cô gái xinh đẹp, thật giống như việc sưu tầm tem.

Tào Quảng Vũ không thể không nhớ lại cảnh tượng một giờ trước, khi y cố kéo Giang Cần đi xem vẻ đẹp trần nhà của lớp 4, lúc đó y ba hoa chích chòe, miêu tả người ta đẹp như tiên nữ, lúc ấy thằng cẩu tệ lão Giang chắc chắn đang cười lạnh.

Đó là cô gái của hắn mà, hắn muốn xem lúc nào thì xem lúc đó, còn cần người khác khen ngợi sao?

Mẹ nó, Giang Cần sẽ không để mình ăn phân thật thứ?

Tào Quảng Vũ nuốt nước bọt, cảm thấy mình đã mất hết mặt mũi.

Sau này đừng bao giờ so với hắn nữa.

Thằng này từ khi nhập học đã tự xưng là ế từ trong trứng, trong việc hẹn hò hắn chắc chắn là không thể chiến thắng!

Ngay lúc này, Tào Quảng Vũ bất ngờ nhớ lại một việc, sau đó quay đầu nhìn về phía Tống Tình Tình lúc trước đã đến gần:

- Cậu đã thức tỉnh chưa?

- ......

Tống Tình Tình nhíu môi, ban đầu muốn cười tự tin, nói một câu không có gì, sau đó quay đầu một cách tự nhiên, nhưng lại phát hiện rằng cô không thể cười được, bởi vì cô cảm thấy mình mới đáng buồn cười.

Tiểu tiện nhân Phan Tú nói gì?

Giang Cần theo đuổi một nữ sinh suốt ba năm, kết quả là bị từ chối khi tỏ tình?

Mình thật sự tin, và rồi chạy tới muốn trút giận lên Giang Cần, nói hắn không thể theo kịp mình, đừng mơ tưởng điều không thể, giờ nghĩ lại thật xấu hổ.

Mà khuôn mặt của Phan Tú lúc này cũng đã trở nên trắng bệch, quay đầu nhìn về phía Nhâm Tự Cường:

- Cậu bịa ra chuyện đó à?

Nhâm Tự Cường ngay lập tức vẫy tay phủ nhận:

- Không phải, là Lão Giang bịa, giờ tôi mới hiểu rõ, trong mười câu của cậu ta có mười một câu là giả, người này thật khó đoán!

- Phan Tú, Nhâm Tự Cường nói gì?

- Cậu ta nói Giang Cần thật sự sâu thăm thẳm!

- Truyền xuống, Giang Cần cao siêu và khó lường.

- Nghe nói chưa, Giang Cần còn có một người mẫu.

- Chết tiệt, Giang Cần còn nuôi một người mẫu bên ngoài trường!

Sau một lúc lâu, Phùng Nam Thư nói một câu mình đi đây, sau đó đứng dậy, bước chân nhẹ nhàng và vui vẻ trở về đội hình lớp 4, mà nụ cười trên mặt toàn thể nam sinh đã chuyển dời hết đến trên mặt Giang Cần.

- Ừ, đúng là thoải mái.

Giang Cần thừa nhận, vừa rồi hắn đúng là có hiềm nghi cố ý trang bức.

Trong cả ba ngày sau, các tân sinh viên đã trải qua huấn luyện đi đều bước, đi nghiêm bộ, chạy bộ, phơi nắng giống như gà châu Phi.

Ông trời cũng rất nể mặt, một chút mưa cũng không có.

Tào Quảng Vũ là người đầu tiên không chịu nổi, dù sao y cũng là một đại thiếu gia da mịn thịt non, nào từng chịu tội như vậy đâu, vì thế cả ngày ở ký túc xá chửi má nó, còn dm niệm chú cầu mưa.

Giang Cần bị y làm phiền không chịu nổi, vì thế lặng lẽ chỉ điểm cho y.

Ngày hôm sau, Tào Quảng Vũ liền đòi gia đình 1500 tệ, thừa dịp buổi chiều nghỉ ngơi đi bệnh viện làm phẫu thuật cắt bao quy đầu, cầm hồ sơ bệnh án đi tìm giáo viên huấn luyện xin nghỉ.

- Lão Giang, cách của cậu thật là đỉnh, giáo viên huấn luyện thật sự đồng ý cho tôi nghỉ!

- Ừm, sau này đã là người đàn ông có ren hoa rồi, chững chạc một chút, đừng có hô to gọi nhỏ nữa.

Giang Cần đuổi y đi, tiếp tục xem "Sổ tay vận hành trang web" trên tay, kết quả lại nhận được tin nhắn từ Tô Nại.

Cô nói trang web gần như đã sẵn sàng, ngoại trừ số ít phần chưa tối ưu hóa, hiện tại cơ bản đạt tới trình độ có thể login, hỏi hắn có thời gian không, mời hắn đến thư viện kiểm tra sơ bộ.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch