"Phiền phức khác?" Hạ Chí vẫn hờ hững như cũ, "Không sao, ta đặc biệt đến để giải quyết phiền toái giúp ngươi."
"Ngươi rõ là đặc biệt gây phiền toái!" Thu Đồng tức giận nói: "Bây giờ là Từ Sâm muốn tới gây phiền toái!"
Những lời này của Thu Đồng ít nhiều gì cũng có chút hờn dỗi phát tiết, thật ra nàng cũng biết, không phải tất cả phiền phức hai ngày này đều do Hạ Chí rước tới, có một số phiền phức chỉ là trùng hợp, tỷ như ba người Thu Thiên Lương đã đến trường học trước đó, còn có mấy người tới tìm Cao Tuấn hiện tại. Nếu nói ra, đây vốn không phải vấn đề của Hạ Chí. Chỉ có điều, từ sau khi Hạ Chí xuất hiện đến hiện tại, còn chưa đầy hai mươi bốn giờ, thế mà trong khoảng thời gian này xuất hiện hết phiền phức này tới phiền phức khác, khiến nàng cảm thấy Hạ Chí quả thực như một ngôi sao tai họa!
Hơn nữa, nếu nói thật ra, dường như những phiền toái này hoặc nhiều hoặc ít đều có chút quan hệ với Hạ Chí. Đầu tiên gia hỏa này vì chỉnh Vương Tử Quốc của lớp quái thai mà khiến cả trường cho rằng nàng là bạn gái hắn, sau đó gia hỏa này lại nói muốn đuổi học Cao Tuấn, càng ồn ào tới toàn trường rối loạn. Sau đó hắn lại xung đột với đội viên đội bóng rổ ở căn tin, cuối cùng dẫn đến trực tiếp đánh huấn luận viên đội bóng rổ là Từ Sâm ngay trên sân bóng rổ, việc này Hạ Chí là nhân vật chính. Tới chuyện sáng hôm nay, nếu không phải tối qua nàng nghe thấy những lời Hạ Chí nói, thực sự không về nhà, chí ít hôm nay ba người Thu Thiên Lương sẽ không tới trường học. Về phần mấy người tới tìm Cao Tuấn này, tuy không liên quan tới Hạ Chí, nhưng vấn đề là, hôm qua Hạ Chí đã thiếu chút nữa đuổi học Cao Tuấn.
Nói chung, Thu Đồng cảm thấy, nói Hạ Chí là ngôi sao tai họa thật không phải oan uổng hắn, bởi vì những việc này đều có thể nhấc lên một chút quan hệ với Hạ Chí, có một số việc Hạ Chí còn là vai chính tuyệt đối. Cũng giống như chuyện của Từ Sâm bây giờ, hoàn toàn là do Hạ Chí làm lớn lên.
"Từ Sâm?" Trong giọng nói của Hạ Chí có chút kinh ngạc, "Hắn ta còn dám tới gây sự?"
"Nói nhảm, ai bảo ngươi đánh hắn ta? Hiện tại hắn ta đang chiếm lý đây!" Thu Đồng có chút tức giận, nếu tên hỗn đản này biết Từ Sâm đã làm những chuyện vô sỉ như vậy, chẳng lẽ hắn không thể trực tiếp nói cho nàng biết, để nàng đuổi việc Từ Sâm? Cứ nhất định phải đánh Từ Sâm một trận? Hiện tại ngược lại khiến Từ Sâm bắt được phần chuôi.
Giọng điệu hơi có chút hòa hoãn, Thu Đồng tiếp tục nói: "Chuyện này hơi kỳ quái, bởi vì có nữ sinh chủ động liên hệ với ta, nói bản thân nguyện ý làm chứng, tới cục cảnh sát kiện Từ Sâm. Nhưng ta đã hỏi người bạn làm luật sư của ta, tuy Từ Sâm rất vô sỉ, nhưng không cách nào khiến cảnh sát bắt hắn ta. Vốn ta muốn để Phương chủ nhiệm liên hệ với Từ Sâm, chỉ cần hắn ta không tiếp tục truy cứu, chúng ta chỉ đuổi việc hắn ta, sẽ không báo cảnh sát, bởi cho dù cuối cùng không cách nào định tội hắn ta, nhưng chỉ riêng tội danh xâm phạm nữ sinh đã có thể khiến hắn ta lãnh đủ."
"Từ Sâm không đồng ý?" Vẻ mặt Hạ Chí có vẻ cổ quái.
"Chuyện này có chút không quá bình thường, vốn dĩ Phương chủ nhiệm nói cho ta biết, Từ Sâm đã đáp ứng." Thu Đồng thoạt nhìn hơi nghi hoặc, "Nhưng ngay mới vừa rồi, Phương chủ nhiệm lại gọi điện thoại cho ta, nói Từ Sâm đổi ý. Từ Sâm nói trong tay hắn ta có video ngươi đánh hắn ta, hiện tại hắn ta muốn trường chúng ta phải bồi thường cho hắn ta một trăm vạn, đồng thời còn yêu cầu đuổi việc giáo viên thể dục là ngươi, vĩnh viễn không thể thuê ngươi nữa, nếu không, hắn ta không chỉ báo cảnh sát, còn muốn tìm phóng viên truyền thông lộ chuyện ác của ngươi ra."
"Đúng là có chút phiền toái đây." Hạ Chí lẩm bẩm, "Một trăm vạn là chuyện nhỏ, nhưng nếu chuyện này lộ ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt tới ta."
Một trăm vạn là chuyện nhỏ?
Thu Đồng rất muốn than thở, từ nhỏ đến lớn nàng đã lớn lên dưới hoàn cảnh rất hơn người, nhưng cho dù là vậy, nàng cũng không cảm thấy một trăm vạn là chuyện nhỏ. Mà tên gia hỏa này ngay cả một ngàn tệ tiền lương cũng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, yêu cầu nàng cho thêm, hiện tại lại nói cái gì mà một trăm vạn chỉ là chuyện nhỏ?
"Ngươi cũng sợ bị lộ ra sao?" Thu Đồng vừa mở miệng đã nói lời châm chọc, từ khi gia hỏa này tới trường học vẫn luôn rất kiêu ngạo, hiện tại lại có thể sợ bị lộ ra ngoài?
"Đúng vậy, người đẹp trai như ta, một khi bị lộ ra, nhất định sẽ trở thành minh tinh. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều fan nữ tới tìm ta, sẽ tương đối phiền toái với ta. Ta vẫn thích làm mỹ nam tử an tĩnh hơn." Hạ Chí nghiêm trang nói, thoạt nhìn rõ ràng hắn còn bày ra dáng vẻ rất lo lắng.
Thu Đồng rất muốn đập một quyền lên mặt tên gia hỏa này, sao người này lại có thể tự luyến như thế?
Vốn định châm chọc Hạ Chí vài câu, nhưng Thu Đồng cảm thấy lấy trình độ mặt dày của tên này, nàng có châm chọc thế nào cũng không có hiệu quả gì, không cần làm chuyện tốn công như vậy.
"Chẳng mấy chốc Từ Sâm sẽ quay về trường học, ngươi muốn xử lý chuyện này như thế nào? Dù sao thì ta sẽ không cho hắn ta một trăm vạn!" Thu Đồng tức giận nói.
"À, Từ Sâm chỉ là vấn đề nhỏ." Hạ Chí thuận miệng nói.
"Vậy cái gì mới là vấn đề lớn?" Thu Đồng không nhịn được hỏi.
"Vấn đề lớn?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, cười xán lạn, "Ở chỗ ta, không có vấn đề lớn."
Thu Đồng lại cảm thấy không cách nào nói chuyện với gia hỏa này, nói với hắn nhiều như vậy, nhưng tất cả đều là nói nhảm.
"Đại ca an ninh, phiền ngươi tới đây một chút." Lúc này Hạ Chí lại lên tiếng gọi bảo vệ giữ cửa.
Nhân viên an ninh kia ngẩn ngơ, sau đó lại bày ra dáng vẻ thụ sủng nhược kinh, vội vàng chạy tới: "Hạ lão sư, ngài tìm ta có việc?"
Cũng khó trách bảo vệ này khách khí như vậy, tận mắt thấy Hạ Chí chỉnh mấy người kia tới không thể làm gì khác, lại biết quan hệ thân mật giữa Hạ Chí và Thu Đồng, hiện tại Hạ Chí lại có thể chủ động khách khí với hắn ta như vậy, hắn ta dám không càng khách khí hơn một chút sao?