Cuối cùng, được tất cả mọi người chú ý, hai vị hoàng tử tiến hành chiến đấu kịch liệt, lúc đầu mọi người đều nghĩ rằng người sau cùng thu được thắng lợi là Lý Tuân, nhưng thế sự khó liệu, Lý Vọng trong lúc tối hậu quan đầu bạo phát đánh bại Lý Tuân, làm cho tất cả mọi người giật mình. Bát hoàng tử Lý Vọng đó giờ thiên phú thường thường có chút phế vật đánh bại siêu cấp thiên tài mỹ danh Lý Tuân, hoàn mỹ nghịch tập Lý Tuân. Để không ít người chú ý phế vật hoàng tử này, bao gồm cả Thần Hoàng!
Sau cùng thiên kiêu thú liệp chiến kết thúc! Bát hoàng tử Lý Vọng đoạt được hạng nhất, Ngũ hoàng tử Lý Tuân thu hoạch được hạng hai, Mộ Tuyết Linh đến hạng ba!
Mà Lý Vọng càng được Thần Hoàng trọng thưởng, bây giờ, uy vọng Lý Vọng cùng sức ảnh hưởng hiện tại có hơn Ngũ hoàng tử Lý Tuân! Đuổi sát Tần Vương Lý Chính.
Nói đến Lý Chính, không ít thiên kiêu ở nhà không thể tham gia hận đến nghiến răng nghiến lợi. Mà tin tức cuộc chiến đoạt Thiên Linh Quả cũng truyền ra ngoài, làm cho tất cả mọi người cảm thấy đáng tiếc, cảm thán không thể chân chính nhìn thấy thiên kiêu quyết đấu, cũng cảm thán Tần Lâm Quân cường đại, mười sáu tuổi Tông Sư trung kỳ! Cảnh giới mà rất nhiều người cả một đời đều khó mà đạt tới. Mà càng nhiều người cạn lời cảm thán về vận khí của Tần Vương Lý Chính
...
Cứ như vậy, các loại tin tức thiên kiêu thú liệp chiến lần này truyền khắp thiên hạ. Một tháng sau, nhiệt độ chậm rãi giảm xuống, mà lòng Lý Chính lại nóng hơn, bởi vì Tần Vương sắp khai phủ!
Đại Hiên tân lịch, tháng tám năm bảy mới hai, hôm nay đối với một số người nào đó mà nói, là một ngày rất trọng yếu. Tần Vương Lý Chính sắp khai phủ!
Đế Cẩm cung, Thần Hoàng ngồi ngay ngắn trên long ỷ, nhìn bản đồ phân bố phạm vi thế lực trong cương thổ Đại Hiên hoàng triều phía trước.
Đại Hiên hoàng triều chính là Sở Thiên vực, hoàng triều cường đại nhất trong ba đại hoàng triều. Cương thổ Sở Thiên vực ngàn tỉ dặm, Đại Hiên hoàng triều chiếm cứ một phần ba, sở hữu ba ngàn bảy trăm vạn km vuông cương thổ.
Cương thổ còn lại do hai đại hoàng triều cùng mười mấy vương triều phân bố. Đại Hiên hoàng triều chia ra cửu châu, theo thứ tự là phía đông Đại Hiên hoàng triều Thanh Châu, Tĩnh Châu, phía tây Ương Châu, Yến Châu, nam bộ Hoang Châu, Dực Châu, phía bắc Lạc Châu, Lăng Châu, cùng trung bộ Thiên Châu - đô thành Ngọc Kinh thành Đại Hiên hoàng triều.
Phạm vi cương thổ mỗi châu đều hơn một triệu km vuông, Thiên Châu lớn nhất phạm vi tám triệu km vuông, Lăng Châu nhỏ nhất chính là phạm vi một triệu km vuông. Lý tổng quản ở một bên đi đến trước mạt Thần Hoàng: "Bệ hạ, đây là một số tấu chương mà các đại thần trong triều nói về Tần Vương.”
"Sao..., có những đại thần nữa à?
"Một số đại thần trong triều lấy lại bộ thượng thư Đổng Hâm, hình bộ thượng thư Tưởng Lộc cầm đầu.”
Thần Hoàng tùy ý cầm lấy tấu chương trên bàn mở ra, mang theo một tia trào phúng nói. “Hừ, Đổng Hâm, Tưởng Lộc hai tên này đi rất gần với Tần Niết đây mà!”
"Những tấu chương này nói Tần Vương Lý Chính thiên tư thông minh, chính là một đời nhân kiệt, mà Hoàng phi chưa lập gia đình chính là Tần Lâm Quân, một đời thiên kiêu. Chính là ông trời tác hợp cho, Tần Vương Lý Chính khai phủ sắp đến, có thể tứ phong để thứ hai người chưởng quản một phương đất phong, nhất định có thể tạo phúc cho bách tính, trấn áp tứ phương. Có thể phân ưu cho triều đình, vì bệ hạ phân ưu!”
Thần Hoàng càng xem càng tức giận, càng nói càng tức, sau cùng đứng lên, mặt mũi tràn đầy lửa giận:
"Nhìn xem những người này, nói rất đường hoàng, nhưng lòng bọn họ thì sao đây!
“Tâm bọn họ đều là nát!”
“Bọn họ nát! Triều đình cũng sẽ nát! Đại Hiên hoàng triều cũng sẽ nát!”
“Hiện tại bao nhiêu thế lực dã tâm đưa ánh mắt nhìn chằm chằm trẫm, nhìn qua Đại Hiên hoàng triều! Hai đại hoàng triều phía ngoài càng hận không thể Đại Hiên hoàng triều lập tức loạn lên, hận không thể lập tức kéo xuống một miếng thịt!”
Lý tổng quản cúi đầu xuống yên lặng không nói!
Một phút sau... Thần Hoàng yên lặng nhìn bản đồ phân bố của hoàng triều, thật lâu nói "Nghĩ chỉ…”
“Tần Vương Lý Chính, thiên tư thông minh, bây giờ đã có thể vì triều đình phân ưu, tạo phúc cho bách tính. Đặc biệt ban cho một trong bảy phủ Yến Châu, Yến Dương phủ, một phủ chi địa sẽ là đất phong của Tần Vương.”
"Muốn chơi, thì chơi lớn một chút! Tần Niết trước đó ngươi cũng đã đắc tội không ít người, hiện tại có vài người không phục ngươi, bằng không thì cũng không sẽ chủ động giúp đẩy tay, để Tần Lâm Quân đến Ngọc Kinh thành. Ngươi không có nhi tử, chỉ có nữ nhi, đây chính là nguyên nhân ngươi chậm chạp không dám tạo phản, càng là nguyên nhân bọn họ muốn để cho chúng ta tranh đấu, ha ha, ngồi xem sơn hổ đấu, hiện tại đến phiên trẫm đến quan sát.”
Trong lòng Thần Hoàng yên lặng trào phúng. Rất nhanh, Lý tổng quản mang theo thánh chỉ đi vào Vân Ương cung, cũng thông báo tiểu thái giám trước cửa Vân Ương cung "Bệ hạ có chỉ, xin cho Tần Vương Lý Chính đi ra lĩnh chỉ.
"Vâng, công công"
Trên mặt tiểu thái giám hiện ra vui mừng, vội vàng chạy vào cung, đi báo cáo Tần Vương. Lúc này Lý Chính đang nhàn nhã nằm cho cá ăn, nghe được tiểu thái giám cấp báo: "Điện hạ, ý chỉ bệ hạ đến rồi! Lý công công ngay đứng ngoài cửa cung chờ ngài đấy!”
"Ừm!
Thần sắc của Lý Chính hơi động, trong nháy mắt đứng lên, hít sâu một hơi "Rốt cuộc đã đến, nhìn xem lần này bắt đầu thế nào, chí ít cũng phong một thành chứ!”
Lý Chính yên lặng suy nghĩ, thong dong đi ra ngoài. "Gặp qua Lý công công, không biết phụ hoàng hạ ý chỉ gì!”
Lý Chính đi đến cửa cung nhìn thấy Lý công công nói!