Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 7: VỢ BẠN CŨNG KHÔNG BUÔNG. (2)

Chương 7: VỢ BẠN CŨNG KHÔNG BUÔNG. (2)


Một lúc sau, Khấu Đại Bằng đã ngửa đầu ưỡn dương vật lên, vẫn chưa kịp cứng rắn, Điền Ngạc Như khát vọng ánh mắt nhìn Khấu Đại Bằng liếc, cô cúi đầu hé miệng đưa dương vật hắn ngậm vào, bắt đầu bú liếm, mặc kệ dương vật vẫn còn dinh đầy hỗn hợp nước nhờn của cô và tinh dịch của hắn…

Điền Ngạc Như bú liếm rất tốt , nhất là chiếc lưỡi thơm tho như không có xương, mềm mại quấn quanh ở dương vật của hắn, liên hồi qua lại ma sát chống đỡ trên Quy đầu dương vật làm cho Khấu Đại Bằng hào hứng, thoáng cái đã có độ cao sưng cứng lại , nửa người dưới của hắn chặt chẽ thẳng băng, theo đầu lưỡi và cái miệng của cô khi thì chậm chạp, khi thì dồn dập phun ra, nuốt mút vào, từng hồi một cảm giác tê liệt nhanh chóng lướt qua thần kinh của Khấu Đại Bằng, dọc theo toàn thân ông, từng lỗ chân lông tựa hồ cũng như nở ra, thoải mái làm làn da ông nổi lên một lớp da gà, ngay cả bàn chân tựa hồ có có chút tê dại cứng ngắc. Trải qua với Điền Ngạc Như hơn năm phút bú liếm, Khấu Đại Bằng dục hỏa hoàn toàn nhen nhóm đến trình độ thịnh vượng nhất, hắn đã hưng phấn đến cực hạn …!!! Cau mày lại nói:

-Ngạc Như, anh không được rồi…nhanh ….

Điền Ngạc Như thấy Khấu Đại Bằng rốt cục bị mình bú liếm dương vật không chịu nổi, có chút đắc ý nhìn hắn một cái, liền đứng lên quỳ ở trên ghế sa lon , lộ ra cái mông đít trắng lớn, một tay chống đở thân thể, đám lông âm hộ rậm rạp liền in vào tầm mắt Khấu Đại Bằng .

Điền Ngạc Như cũng thật sự chờ đợi đến giai đoạn này, cô thở hào hển, lổ âm đạo khẻ mở ra rồi khép vào, tựa hồ đang hướng về Khấu Đại Bằng chào hỏi …

Khấu Đại Bằng thần kinh đã căng cứng tới cực điểm , chứng kiến cái âm đạo tươi tốt, tay cầm dương vật, đi đến đằng sau cái mông của cô, đem dương vật kê ngay lổ âm đạo đang khát vọng, hướng phía trước, ưỡn mông một cái.

, lổ âm đạo tựa hồ có linh tính, đem dương vật hắn thoáng cái hút vào , thành thịt non trong lổ âm đạo kịch liệt co rúc lại, ướt át lập tức bao chặt khít dương vật Khấu Đại Bằng, khiến cho hắn không tự chủ được ..

- Ưm..

Điền Ngạc Như chủ động, trước sau khởi động bờ mông, chủ động tìm lấy loại cảm giác làm cô sướng như bay lên trời cao…

Khấu Đại Bằng chỉ trong chốc lát, đôi tay vịn chặt vòng eo Điền Ngạc Như, dùng sức đối với lổ âm đạo cô triển khai mãnh liệt công kích, bờ mông đẫy đà đầy đặn, , mỗi một lần va chạm liền vang ra âm thanh dứt khoát.

- Phạch..phạch….

Tiếng vang kích thích Khấu Đại Bằng ý chí chiến đấu, khiến cho hứng thú của ông một mực tiếp tục hưng phấn đến điểm cao nhất, không biết mệt mỏi nhấp dương vật vào lổ âm đạo cô.

- Phạch ..phạch..

Điền Ngạc Như khoái hoạt thở gấp, đầu nằm lỳ ở trên ghế, chổng mông lên cao hầu hạ , lổ âm đạo lâu không được làm cho sướng, bị dương vật của Khấu Đại Bằng chọc thẳng vào lút đến gốc .

Từng dòng nước nhờn trong suốt theo dương vật mỗi lần rút ra đâm vào bên trong lổ âm đạo, tràn ra bên ngoài, chậm rãi chảy xuống dưới cái đùi trắng của cô, chỉ chốc lát đã nhiểu đến trên mặt ghế sa long, từng giọt từng giọt rơi xuống . .

Không đến mười lăm phút, Điền Ngạc Như toàn thân kịch liệt run rẩy, lổ âm đạo cũng bắt đầu rất nhanh co rút trào ra âm tinh, Khấu Đại Bằng cảm giác cô đã đạt được cực khoái rồi, vì vậy nhanh hơn tiết tấu, dương vật đâm thật mạnh liên tục từ phần hông bụng, xông ngang đánh thẳng!!!!

Đến khi dọc theo dương vật xuất hiện triệu chứng gào thét bùng nổ, Khấu Đại Bằng cũng sợ để cho cô mang bầu, trong nháy mắt này, hướng về sau rút ra dương vật trợt khỏi lổ âm đạo một chút, phun lên đầy hết trên đám lông đen thui trên âm hộ của cô .. . . .

Điền Ngạc Như nằm xụi lơ trên ghế sa lonthở gấp, cô cảm thấy toàn thân một sự mãnh liệt cảm giác giống như điện giật, không ngừng run rẩy, cô lại một lần nữa được Khấu Đại Bằng đưa đến lần thứ hai cực khoái.

Từ đó về sau, mỗi khi nhớ tới đêm đó cùng Khấu Đại Bằng, thì cô cảm giác ngứa ngáy ở ngay âm đạo, không nhịn được phải kẹp chặt hai chân, ngăn cản nước nhờn chảy lan tràn, nhưng linh hồn đã thất thủ, huống chi thân thể.

Khấu Đại Bằng sau khi trở về nhà mình cũng là không yên bất an, hắn biết mình làm như vậy có điểm hơi quá, dù sao mình với Hoắc Lữ Mậu quan hệ không tệ, vợ bạn không thể lấn tới, nhưng hiện tại thì phát sinh ngược, biến thành vợ bạn cũng không buông.

Thời gian đã trôi rất lâu, cũng không có phát sinh bất cứ chuyện gì, điều này khiến cho ông bình tỉnh lại, và kết luận, Điền Ngạc Như nhất định không có nói chuyện này cho Hoắc Lữ Mậu, vì thế sau này, chỉ cần biết được Hoắc Lữ Mậu không ở nhà, Khấu Đại Bằng đều đã lặng lẽ chạy tới kiếm Điền Ngạc Như, lúc mới bắt đầu, Điền Ngạc Như vẫn là ỡm ờ, về sau thì nước chảy thành sông rồi!!!....................

…………………………………………………………………………………..

-Nhóc, tôi chỉ nói đùa, cậu lại tưởng thật?-

Hoắc Lữ Mậu khoác bộ cảnh phục lên người, ngồi tại cửa nhà của mình, miệng hút thuốc, vừa nhìn trong sân Đinh Nhị Cẩu hai tay để trần đang bổ củi nói.

-Trưởng đồn, ông giúp đỡ tôi, tôi phải làm việc, ông xem một chút, tôi có sức khỏe mà.

-Khoan hãy nói, cậu có cơ bắp rất rắn chắc đấy, ở nhà trải qua cuộc sống như thế nào trong thời gian qua mà được như thế?

-Trưởng đồn, tôi tuy rằng trải qua làm tên ăn trộm vặt, nhưng đa phần là tôi lao động kiếm ăn được đấy, trong nhà cũng có 2 mẫu đất trong núi, bình thường còn đi làm ở trong thôn cho các bác, các chú…

-Hì.., nhóc, vậy mới tốt chứ, thanh niên nên có chút trách nhiệm, về sau đừng lại đi ăn trộm, nhỏ thì trộm kim, quen tay lớn lên thì trộm bò.

-Được rồi, đừng nói nữa, Nhị Cẩu ăn cơm.

Phía sau nhà Điền Ngạc Như bưng điểm tâm đi tới trong sân.

Đinh Nhị Cẩu lau mồ hôi, không dám ngồi ở trên cái băng ghế, hắn bưng chén cháo, cầm trong tay hai cái bánh bao, dĩa dưa muối ngồi xổm ở một bên ăn, với điệu bộ của hắn, làm cho Hoắc Lữ Mậu rất hảo cảm, cảm giác giờ của Hoắc Lữ Mậu tựa như là anh em của mình, bởi vì trước kia, em của ông ta tới đây cũng giống Nhị Cẩu như thế này, nhát gan sợ hãi…

Hoắc Lữ Mậu cơm ăn rất ít, không đến 10 phút, đã ăn xong rồi, mà lúc này Đinh Nhị Cẩu ăn chưa đến một nửa bụng, Điền Ngạc Như cũng chưa có ăn xong.

-Các người từ từ ăn, Nhị Cẩu, hôm nay sau khi ăn xong, đi với tôi một chuyến đến Lô Gia Lĩnh, nơi đó tối hôm qua lại có con bò bị trộm.

-Trưởng đồn, lần này thật sự là tôi không có ăn trộm à nha.

Đinh Nhị Cẩu lo lắng nói.

-Ha ha, tôi biết không phải là cậu làm, cậu bây giờ coi như là cảnh sát, nhưng cậu phải giúp tôi đem tên trộm bò lôi ra, ăn nhanh lên, tôi ở trong đồn cảnh sát chờ cậu.

Hoắc Lữ Mậu ăn xong đứng dậy, nói xong là đi rồi.

Đinh Nhị Cẩu biết, nơi này, mỗi người đều biết mình, hắn muốn ngụy trang, ngụy trang thành một người thành thật, để sau này không có ai chú ý tới mình, chính mình là lai lịch thế nào, vì sao mà như thế nào đến chỗ này….

Trong lòng hắn hiểu rõ, hiện tại quan trọng nhất chính là ổn định gót chân, cố gắng nắm bắt gốc rể nhành cỏ mà hiện tại đang có được không dễ chút nào, và đến một ngày nào đó sau này, khi ổn định xong, sẽ leo lên cây đại thụ kia……

Nhưng cố tình có người không buông tha hắn, người này lúc nào cũng chú ý hắn, ngẩng đầu một cái, hắn liền thấy ánh mắt lạnh lùng của Điền Ngạc Như.

-Cậu cho là bợ đỡ lão Mậu, thì vĩnh viễn sẽ an toàn sao?

-Chị Ngạc Như, tôi không rõ chị có ý gì?-

Đinh Nhị Cẩu vẫn là dáng điệu khờ khạo ...

-Tôi biết cậu đang tính toán điều gì, cậu nghĩ đến, chỉ cần dựa vào lão Mậu thì sẽ không sao, đúng không, tôi cảnh cáo cậu, Đại Bằng có thể để cho cậu tới, cũng có thể cho cậu lập tức cút đi.

-Chị Ngạc Như, tôi không nói gì nha.

-Đóng chặt miệng của cậu là tốt nhất, nếu không, tôi cũng không thể nào cứu được cậu, lão Mậu sẽ đem ra tất cả những người biết chuyện này giết hết.

Điền Ngạc Như hung tợn uy hiếp nói.

- Loảng.. xoảng

Đinh Nhị Cẩu trong tay chén cơm rơi trên mặt đất, bể nát.

-Nhặt lên cho tôi, thu thập sạch sẻ-

Điền Ngạc Như thấy Đinh Nhị Cẩu biểu hiện rất hài lòng, xem ra tên nhóc này vẫn rất sợ, chứ nếu hắn không sợ thì phiền toái lớn rồi.*







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch