Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 86: BÍ THƯ CHI BỘ MỚI LÀ TRẦN HẠO BÍNH. (1)

Chương 86: BÍ THƯ CHI BỘ MỚI LÀ TRẦN HẠO BÍNH. (1)





Đinh Nhị Cẩu đứng ở trước bàn làm việc của Hoắc Lữ Mậu, trước mắt là một tờ giấy, đó là một bản khai, có thể nói chỉ cần hắn điền vào bản khai này, hắn liền sẽ là một gã cảnh sát chính thức, đây là điều mà hắn cứ ngỡ như mình nằm mơ.

Không chỉ riêng hắn chưa tin niềm vui này là thật, mà ngay cả Hoắc Lữ Mậu khi mới nhận được chỉ thị này, ông cũng không tin, trong khi ông đang chờ đợi ở trên công an Huyện quyết định đem công lao này phân cho ai, nhưng đợi tới đợi lui, thật không ngờ là một kết quả như thế này, nghe nói là ở trên huyện, có một vị lãnh đạo góp ý, sự thật là sự thật, không cần phài thay đổi người nhận công lao, vì khi bị vạch trần, lúc đó sẽ khó xử, nếu tên Đinh Trường Sinh này chỉ là một đội viên liên phòng, thì cứ tuyên truyền nói rõ hắn là người có khả năng làm cảnh sát, thấy việc nghĩa thì hăng hái làm, có phẩm chất can đảm, người như hẳn nên tiếp nhận vào hàng ngủ cảnh sát.

Vì thế thì có trên bàn bản này, đơn xin gia nhập lực lượng công an.

- Thủ trưởng, đây là thật hay sao? Tôi chỉ cần điền vào đơn này, là có thể có công việc ổn định rồi sao?

Hắn đã bắt chước lối xưng hô của những cảnh sát chính thức khi thường gọi Hoắc Lữ Mậu.

- Nhị Cẩu, là thật, nhưng tôi lưu ý cậu, đây là hành vi tự nguyện, cậu nếu không muốn, cấp trên cũng sẽ không ép cậu, cậu cũng biết, làm cảnh sát là cái nghề rất nguy hiểm, hôm đám cưới, cậu cũng xém bị bắt đến quỷ môn quan rồi! Cậu đã trãi qua, cho nên phải suy nghĩ cho thật kỹ, nếu một khi cậu điền vào cái đơn này, thì cả đời phải trung thành với nguyên tắc của công an, nếu làm sai, hình phạt sẽ không tránh khỏi.

Hoắc Lữ Mậu nói rất nghiêm khắc, nhìn qua hình như là muốn ngăn cản Đinh Nhị Cẩu gia nhập vào lực lượng công an.

- Thủ trưởng, tôi đã biết, là chính ông dẫn dắt tôi từ thuở ban đầu, tôi nhất định noi gương ông làm tốt trách nhiệm, sẽ không làm cho ông mất mặt đâu!

- Vậy được rồi, cậu điền vào đơn đi, bất quá có mấy điều phải chú ý, cột tuổi, thì tăng tuổi lên ghi là hai mươi hai tuổi, cột bằng cấp, thì điền... ! À! đúng rồi, nghe nói cậu đang học hàm thụ, chuẩn bị dự thi đại học pháp luật hệ tự thi ấy ư, vậy cứ điền đại học Giang Đô khoa chính quy nhé, những chuyện này, không cần nói cho người khác biết, mọi việc làm xong, gửi lên công an huyện quyết định rồi tính sau!

- Chức bí thư chi bộ của thôn Lô Gia Lĩnh rơi vào người họ Trần, tân nhậm bí thư là Trần Hạo Bính, thuộc dòng họ của Trần Tiêu Tử!

Nhớ đến căn nhà bị đốt, giờ thành miếng đất trống của cựu bí thư chi bộ Lý Kiến Thiết, Đinh Nhị Cẩu trong lòng bùi ngùi, đến bây giờ Lý Kiến Thiết vẫn còn nằm ở trong bệnh viện tỉnh thành, Lý Phượng Ny đã hoàn toàn khỏe hẳn, trên cánh tay chỉ để lại một chút vết sẹo, Đinh Nhị Cẩu trở thành cảnh sát chính thức trong biên chế, thời gian tới sẽ bị điều đi đến trường cảnh sát ở thành phố Bạch Sơn huấn luyện ba tháng, cho nên trước khi đi, hắn muốn sắp xếp chuyện nhà của Lý Phượng Ny, nên gọi điện thoại cho cô bàn tính một chút.

Lý Kiến Thiết giờ đã có thể nói chuyện được rồi, Lý Phượng Ny chuyển lời theo ý của Đinh Nhị Cẩu cho Lý Kiến Thiết nghe, nhưng Lý Kiến Thiết không đồng ý ở lại huyện Hải Dương, mãnh liệt yêu cầu về thôn một lần nữa xây lại nhà. Lý Phượng Ny cũng là bất đắc dĩ, không có biện pháp khác, từ khi trở thành người của Đinh Nhị Cẩu, hiện tại có bất cứ chuyện gì, cô đều thương lượng với hắn, để cho hắn quyết định, chuyện nhà cửa này cũng không ngoại lệ, Lý Kiến Thiết chỉ có tiền gửi ngân hàng tầm mấy ngàn đồng, ngoài ra không còn khoản để dành nào khác.

Đinh Nhị Cẩu đáp ứng nguyện vọng của Lý Phượng Ny, khi nào Lý Kiến Thiết xuất viện, thì cứ về lại thôn Lô Gia Lĩnh, cứ về tạm nhà cũ, đương nhiên là hắn hổ trợ sẽ xây một cái nhà mới.

Thời gian trôi qua đã ba tháng hơn, trước khi đi huấn luyện ở trường cảnh sát, hắn đã sắp xếp xong mọi chuyện.

Chuyện xây nhà này hắn giao cho Trần Nhị Đản làm, đã trải qua sinh tử tồn vong khảo nghiệm, Trần Nhị Đản không còn dám đi ra ngoài làm công nữa, huống hồ La Tử Hàm bụng càng lúc càng lớn, vì thế Trần Nhị Đản quyết định ở lại thôn nhà, Đinh Nhị Cẩu tìm hắn nhờ quản lý việc xây nhà, đây là điều cũng thích hợp, thiết kế nhà cửa phòng ốc là Đinh Nhị Cẩu chính mình làm, đưa cho Lý Phượng Ny xem qua, Lý Phượng Ny khen không dứt miệng, nhà này nếu so với lúc đầu, đẹp hơn nhiều, nhưng cô cũng biết, sẽ tốn không ít tiền, nhưng đã trải qua sau vài lần tranh luận khi Đinh Nhị Cẩu đưa tiền, cô đã chấp nhận mà không tranh cãi nữa, cô cũng biết, đây là sự bù đắp của Đinh Nhị Cẩu đối với cô.

Điền Ngạc Như lại một lần nữa trở về nhà mẹ đẻ, cô cũng biết chuyện công an huyện quyết định, chuyện của Đinh Nhị Cẩu thành cảnh sát chính thức làm cô rất cao hứng, dù sao đây là một phần nghiêm chỉnh chức nghiệp, dù sao cũng khác với đội viên liên phòng, bấp bênh rồi cũng có ngày bị sa thải, bởi vì giờ hắn cùng làm cảnh sát với cô, thì có thể dễ dàng gặp mặt hắn hơn! Nhưng trước mắt có một chuyện khiến cô không vui, đó là Đinh Nhị Cẩu phải đi huấn luyện ở thành phố Bạch Sơn ba tháng, đối với Điền Ngạc Như lúc này mà nói là thời gian thiếu vắng quá dài, , nhưng cô cũng không có cách nào nữa.

Cửa chính nhẹ nhàng vang lên tiếng gỏ, Điền Ngạc Như nhìn đồng hồ, đã là mười một giờ rưỡi đêm rồi, cô và Đinh Nhị Cẩu có ước hẹn, nên vội vàng đi mở cửa.

-Bác gái ở nhà ngủ chưa?

Vừa vào cửa, Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng hỏi.

- Ừ! Đã ngủ sớm rồi, em nhỏ giọng một chút!

Điền Ngạc Như nắm tay Đinh Nhị Cẩu, đi dọc theo tường nhà trong sân, trở về phòng ngủ của mình, cửa phòng vừa đóng lại, Điền Ngạc Như nhảy dựng lên, hai tay ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu, hai chân của cô cong vòng câu lại bên hông của hắn, cổ ngữa ra, đem cặp môi thơm đưa lên miệng Đinh Nhị Cẩu.

Đinh Nhị Cẩu ôm cô đi vài bước dựa vào bức tường, một bàn tay cởi bỏ Điền Ngạc Như áo ngủ, bàn tay sờ vào đôi bầu vú, Điền Ngạc Như mắt nhắm hờ hưởng thụ, mở ra miệng anh đào nhỏ vươn cái lưỡi, liếm láp lấy vành tai Đinh Nhị Cẩu.

Điền Ngạc Như chuẩn bị trước sẵn sàng rồi, một chút thời gian cũng không muốn lãng phí, áo ngủ cỡi ra, bên trong trần truồng hoàn toàn không có quần áo lót, Đinh Nhị Cẩu bàn tay bắt đầu công thành nhổ trại trên da thịt bóng loáng cô, Điền Ngạc Như hơi run rẩy, tay cô đưa về phía cái hông của hắn, nơi sợi dây lưng đã thành vật chướng ngại của cô, dưới cặp mắt hạnh bao hàm lửa nóng ôm ấp tình cảm, trên má mặt đỏ thắm, nhộn nhạo quyến rũ, cả người phảng phất như đã lâu không hưởng thụ khoái hoạt, dục vọng thèm khát biểu lộ nóng hừng hực, cuồn cuộn luồn lên ngọn lửa, Đinh Nhị Cẩu vừa đến gặp, thì bị cô lửa dục sáng quắc đốt cháy trong lòng, ngọn lửa nóng thoáng cái luồn lên trên não bộ, hắn như một mãnh thú giang hai cánh tay đem Ngạc Như áp ở trên vách tường, cúi đầu xuốn , mở miệng rộng hôn lên trên bộ ngực sữa, tham lam bú hút, vừa đem tay vây quanh trên lưng ngọc của cô.

Điền Ngạc Như cũng một tay đặt ở trên lưng hắn, một tay ôm lấy sau gáy của hắn, sắc mặt càng thêm đỏ nhuận, nhẹ thở nói:

- Nhị Cẩu, mạnh lên ở..ngực!

Nhị Cẩu nhẹ nhàng dùng răng cắn ngay đầu núm vú, chép miệng một cái, Điền Ngạc Như thân thể lập tức run lên:

- Ah -

Đinh Nhị Cẩu nhả miệng ra, hỏi:

- Chị Ngạc Như, bộ đau hả?

Điền Ngạc Như rủ xuống, con ngươi nóng hừng hực nhìn qua hắn, thầm thì lắc đầu nói:

- Không có, cứ như vậy, đừng ngừng!

Nói xong bộ ngực đầy đặn ưỡn cao lên, đưa vào miệng hắn .



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch