Vấn đề lớn rồi, trong camera giám sát chỉ có Dư Tội đánh người ta, không có cảnh đối phương đánh y, chẳng may người ta dứt khoát phủ nhận thì khó ăn nói, cho nên đã làm là làm tới cùng: “ Tôi phải đi tố cáo chúng trước, không thể bị động ăn đòn được, hơn nữa phải tìm ra kẻ giở trò sau lưng, hai anh về tập trung mọi người lại, chuẩn bị sẵn phương tiện.”
“ Không cần nói nhiều, không giúp cậu thì giúp ai?” Thử Tiêu nghĩa khí nói:
“ Nào, trước tiên đấm tôi phát, mạnh vào.” Dư Tội chỉ mũi mình:
Thư Tiêu giơ tay lên, rốt cuộc không đánh được, Dư Tội bực mình chửi hắn, nhờ Bánh Đậu, Bánh Đậu xoa tay: “ Mẹ nó chứ Dư Nhi, tôi muốn đánh cậu từ lâu rồi, đừng nói tôi cố ý nhé, tiền thuốc men cậu tự chịu đấy.”
“ Đừng lắm lời, ra tay đi, thứ yếu nhớt như anh thì … Á!”
Bánh Đậu nghiến răng, lấy hết dũng khi bốp một phát thẳng mũi Dư Tội.
Một đấm thấy máu, Dư Tội thấy sao trời lấp lánh, tay ôm mũi máu chảy ròng ròng, rõ ràng không coi chút thương tích này vào đâu:” Lát nữa đợi ba thằng kia ra bám theo xem chúng nó đi đâu, mò tận ổ bọn chúng, không cho thằng chó nào thoát.”
Nói xong chạy đi cáo trạng.
Trời tối gió lạnh, lúc nãy nghe báo động chạy ra ngoài hơi vội nên mặc không đủ ấm, Thử Tiêu co ro xoa vai, trầm ngâm: “ Bánh Đậu, cậu nói xem thằng nào ăn no rửng mỡ lại đi kiếm chuyện với Dư Nhi? Nó một là không có bạn gái, hai là không có tiền, hoàn toàn là thằng lưu manh giai cấp vô sản mà, đánh nó được cái gì.”
“ Đúng thế, Dư Nhi đa phần thời gian ở trong trường mà, lần nào ra ngoài cũng đi với chúng ta, có gây chuyện với ai ở ngoài đâu, nếu là người trong trường thì sao lại chơi trò này.” Bánh Đậu hồ nghi , mặc dù cái mồm Dư Tội không biết tích đức cho con cháu, những chỉ giới hạn ở bạn bè trêu đùa thôi, không tới mức bị người ta thuê lưu manh xử lý như vậy:
“ Đi thôi, về mặc thêm cái áo đã.” Thử Tiêu nghe không ra, kéo Bánh Đậu đi, mới được nửa bước đã cứng người, trong góc tường nhà ăn có người đi ra, đó là chỗ đổ tro bếp, té ra có người nghe trộm, người khác không sợ, nhưng lại chính là người tới tuyển mộ, trố mắt nhìn nhau.
Đột nhiên khoa trưởng Sử bật cười, phẩy tay một cái, hai tên kia như chuột thấy méo, chạy một cái là không thấy bóng dáng đâu nữa.
.......... ...........
“ Chủ nhiệm Giang, thầy xem, chúng đánh em thành cái gì rồi, em khuyên một câu đừng làm như thế, bọn chúng liền xông vào đánh em, nếu không phải có bạn học, hôm nay em hi sinh oanh liệt ... Em không biết chúng, vậy mà chúng ra tay tàn bạo như thế.”
Dư Tội ôm mũi, cố tình quệt máu lên má lên trán, trông thảm vô cùng, vừa nói vừa rên rỉ như sắp chết đến nơi, khiến chủ nhiệm Giang nghe tin tới xử lý đúng đùng nổi giận, chỉ ba tên kia: “ Quá lắm rồi, đại học thể dục các cậu giỏi lắm, ghê gớm lắm, chạy mười mấy km tới đây đánh học viên của chúng tôi à?”
“ Không phải chúng tôi đánh, cậu ta đánh chúng tôi.” Tên bị đá vào hạ bộ oan ức nói, vốn bên mình chiếm ưu thế vì bị thương, may ra có thể thoát chuyện này, ai ngờ giờ người ta còn thảm hơn:
“ Tôi phải tự vệ chứ, chẳng lẽ tôi đứng đó cho các người đánh thì các người mới hài lòng à?” Dư Tội còn kêu oan bằng mấy:
“ Ba đánh một lại còn kêu oan nữa à, giờ đánh người ta thành thế này, phải nghiêm túc xử lý.” Chủ nhiệm Giang thấy Dư Tội máu me be bét, ra sức vỗ về:
“ Chúng tôi không đánh cậu ta thành ra như thế.” Tên nam sinh bị đá vào cổ vừa xoa cổ vừa tức giận hùng hổ đứng lên, sấn xổ tiến về phía Dư Tội: “ Thằng chó này! Mày ngậm máu phụ người.”
Dư Tội lảo đảo lùi lại, nước mắt như muốn rơi ra, nghẹn ngào: “ Vậy các người còn muốn đánh tôi thành ra thế nào mới hài lòng hả?”
Chủ nhiệm Giang nhìn ba tên học sinh trường thể dục cao lớn lừng lững như trâu mộng thế kia, trong khi Dư Tội thì nhỏ bé loắt choắt, hiển nhiên sẽ tin lời y rồi, quát: “ Cậu kia, đứng yên đó cho tôi, gớm thật đấy, muốn đánh người ngay trước mặt tôi nữa à? Nếu ở chỗ không có ai còn thế nào?”
Thế này giải thích không ăn thua rồi, ba người kia thấy mình oan hơn cả Đậu Nga, chủ nhiệm Giang mắng mỏ vài câu, lại quay sang hỏi thương thế của Dư Tội.
“ Không sao, không sao, chủ nhiệm Giang, em phải đi băng bó, truyền dịch, đầu óc có chút váng vất.” Dư Tội thấy chủ nhiệm Giang quan tâm quá, sợ lộ tẩy vội cáo từ:
“ Ừ, đi nhanh đi, nghỉ ngơi cho khỏe, chuyện này ban học sinh sẽ xử lý nghiêm túc.” Chủ nhiệm Giang trấn an:
“ Vâng, em đi ạ.” Dư Từ cáo từ, ra tới cửa, đột nhiên quay đầu lại hỏi ba tên cốt đột đang ủ rũ cúi đầu: “ Ai sai mấy người tới?”
Ba tên giật mình, sau một hồi hoảng loạn ngắn ngủi lại tiếp tục cúi đầu, vờ như không nghe thấy gì cả.
“ Mấy người sắp nổi tiếng toàn thành phố rồi, nhìn trộm nhà vệ sinh nữ, đại học thể dục đúng là giỏi đào tạo nhân tài.” Dư Tội mà mở mồm công kích người ta thì không chỉ lời nói ác động mà giọng điệu càng chướng tai:
“ Chúng tôi không nhìn trộm, vu khống.” Không xong, nếu bị gán cho tội ấy thì anh danh cả đời không phải là bị nhấn chìm trong nhà xí sao, chuyện này ầm ĩ lên chưa nói danh dự, có khi còn bị đuổi học, có tên không nhịn được phản bác:
“ Vậy tối lửa tắt đèn lại lẻn vào trường cảnh sát làm gì, lại còn lén lén lút lút quanh quẩn ở nhà vệ sinh nữa?” Dư Tội cũng biết không hỏi ra được đáp án, thế thì ít nhất cái chậu phân này phải úp chặt lên đầu bọn chúng đã, quyết không cho chúng có cơ hội cắn trả:
Quả nhiên ba tên kia có khổ không nói ra được, một tên cắn răng phủ nhận: “ Đó là nhà vệ sinh nam, không phải là nhà vệ sinh nữ.”
“ Vậy là các cậu thừa nhận nấp bên cạnh nhà vệ sinh nữ, đừng nói với tôi các cậu vào đây để đi vệ sinh, hay muốn nhìn trộm nhà vệ sinh nam?”
Kế hoạch gieo mầm của Dư Tội thành công, chủ nhiệm Giang vỗ bàn trợn mắt quát: “ Dư Tội, em đi xử lý vết thương đi, đừng để nặng hơn, thầy xử lý bọn chúng.”
Dư Tội lần này mới thực sự ra ngoài, khép cửa lại còn cần thận nghe ngóng phản ứng bên trọng.
“ Này mấy chàng trai, học cái hay không học, lại học rình rập nhà vệ sinh nữ? Đây là vấn đề nghiêm trọng về tư tưởng và phẩm chất, cho dù người trường các cậu tới nhận người, cũng phải viết cho tôi một bản kiểm điểm sâu sắc ... Không chú ý tới tiểu tiết, tương lai sẽ làm hỏng chuyện lớn, cứ phát triển thế này là sẽ đi vào con đường phạm tội, tới khi đó hối hận thì đã muộn rồi .... Cậu, tên là gì? Mang chứng minh thư ra đây.”
Đợi đến khi nghe được thân phận của mấy tên đó Dư Tội mới lặng lẽ rời đi.