Chương 45: Tin ông đây dùng một đấm đánh nát xe của mày không?
Toàn bộ thùng xe tràn ra một màu máu.
Một màn này, tài xế xe không nhìn thấy.
Thế nhưng, hắn ta lại có thể cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo đến tận xương này.
Mới tháng.
Vương Quân còn đang mặc áo ngắn tay, nhưng giờ này khắc này hắn ta cũng cảm thấy lạnh lẽo tới mức tay run cầm cập, là lạnh, cũng sợ hãi... Nếu những lời Tô Mục Nhiên nói lúc trước hắn ta chỉ tin bảy phần, lúc này hắn ta đã tin tưởng hoàn toàn.
"Ừm?"
"Đang bắt đầu biến thành áo đỏ sao?"
"Không đúng!"
Tô Mục Nhiên nhìn chằm chằm bé gái.
Bé gái rất nhỏ.
Sau khi cô bé buông cổ người phụ nữ đang mang thai ra bắt đầu phiêu phù ở vị trí giữa hai ghế trước.
Sát khí, lệ khí, oán khí trên người cô bé càng ngày càng nặng, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, một chiếc váy trắng đáng yêu đã lập tức triệt để biến thành màu máu.
Áo ngắn tay có in hình Peppa Pig cũng triệt để chuyển thành màu máu.
"Vì sao?"
"Vì sao bọn họ lại muốn vứt bỏ cháu?"
"Là Đóa Đóa đã làm sai điều gì sao?"
Trong miệng cô bé truyền ra mấy tiếng rít bén nhọn.
Tài xế xe Vương Quân trực tiếp ngất xỉu.
Ngay cả Tô Mục Nhiên cũng cảm thấy đầu óc mê muội một trận, tiếng thét này như một loại công kích tinh thần đặc thù... Chẳng qua ngay sau đó, trong đầu hắn lại liên tiếp vang lên tiếng nhắc nhở thanh thúy của hệ thống ——
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ anh công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ anh công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi bị nữ quỷ anh công kích, điểm công đức +1."
Loảng xoảng~!
Trong nháy mắt toàn bộ kính xe nổ tung.
Bé gái hóa thành tia máu chui ra khỏi xe, tan biến không còn dấu tích.
"Cừ thật."
"Chỉ rít một tiếng đã có thể cho mình năm điểm công đức?"
Tô Mục Nhiên đẩy cửa xe ra đuổi theo, chỉ có điều tốc độ của nữ quỷ anh kia quá nhanh, lại thêm hiện tại là đêm khuya, chỉ mới trong nháy mắt cô bé đã bay xa mấy trăm mét, căn bản là Tô Mục Nhiên không biết tìm cô bé ở nơi nào.
Hắn quay đầu nhìn nhìn xe.
Tài xế xe cùng người phụ nữ đang mang thai đều đã lâm vào hôn mê. Tô Mục Nhiên đi tới mở cửa xe, ấn huyệt nhân trung, lại vả hai người vài bạt tai...
Vô dụng.
Hắn thử lấy tay dò xét.
Tài xế hô hấp đều đặn, chỉ có điều trong lúc nhất thời khó có thể tỉnh lại từ cơn hôn mê.
"Xem ra, hẳn là tiếng thét chói tai của nữ quỷ anh vừa rồi đã khiến tinh thần của hắn ta bị thương nặng, đoán chừng chỉ cần hắn ta nghỉ ngơi mấy ngày là có thể khỏi."
Về phần người phụ nữ đang mang thai kia.
Ngược lại rất kỳ quái.
Cô ấy lâm vào trạng thái bán hôn mê là vì bụng đau, lại thêm lúc trước tâm trạng của cô ấy thay đổi quá nhanh mới thành như vậy.
Hắn đưa tay đẩy tài xế ngồi vào ghế sau.
Bản thân thì ngồi lên vị trí lái, chuẩn bị đưa tài xế cùng người phụ nữ đang mang thai kia tới bệnh viện...
Khởi động xe.
Xoẹt.
Xoẹt.
Động cơ vang lên vài cái sau đó lại hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa.
Tô Mục Nhiên xanh mặt.
Mẹ nó?
Xe hư rồi sao?
Là do tiếng thét chói tai của nữ quỷ anh vừa rồi khiến xe bị hỏng sao? Hay là giống như một số tình tiết trong phim truyền hình —— thật ra quỷ hồn là một loại năng lượng tinh thần đặc thù, có thể quấy rối phá hư xe cộ đường xá?
Báo cảnh sát?
Chờ cảnh sát tìm đến đây, thấy hình dạng của chiếc xe này đoán chừng lại phải cẩn thận điều tra một phen.
Ngộ nhỡ tra tới trên đầu mình, lại dẫn thêm phiền toái tới cho mình.
Lại bắt một chiếc xe khác?
Giờ này trên đoạn đường ngoại thành có xe cái rắm.
Xuống xe.
Tô Mục Nhiên hít một hơi thật sâu.
Hắn lật tay từ không gian trữ vật lấy ra một bộ quần áo che trên đầu, chỉ chừa lại hai con mắt.
Đưa tay nắm lấy thân xe.
Dùng sức.
A!
Trong thoáng chốc xe con nặng chừng một tấn rưỡi đã bị Tô Mục Nhiên giơ lên.
Nắm đấm của một người đàn ông bình thường có thể đạt tới khoảng chừng 130 kg, cũng có thể nâng vật nặng chừng bảy tám chục kg, chuyện này không khó chút nào.
Mà dựa theo khả năng hiện tại của hắn, HP gần hai nghìn thẻ.
Tố chất thân thể cao gấp 20 lần một người đàn ông trưởng thành bình thường, một đấm toàn lực có thể nặng hơn hai tấn rưỡi.
Cũng có thể nâng vật nặng khoảng 1600 – 1700kg, không thành vấn đề.
Một chiếc xe con bình thường cùng lắm cũng chỉ nặng hơn một tấn.
Mà sau khi bộc phát pháp lực còn kinh khủng hơn.
Vận chuyển pháp lực phối hợp với lực khí huyết bộc phát, lực lượng của mình có thể tăng lên gấp ba, muốn dùng một tay nâng một vật nặng chừng 3000kg là không thành vấn đề.
Pháp lực và HP cùng bộc phát.
Một đấm của Tô Mục Nhiên đoán chừng có thể đạt tới lực lượng 5 tấn.
Tô Mục Nhiên giơ xe con lên, thử ngồi xuống đứng lên vài lần.
Ừm.
Rất nhẹ nhàng.
Hắn dang chân bắt đầu chuyển động.
Càng chạy tốc độ của hắn lại càng nhanh, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã có thể chạy với tốc độ 129km/h.
Khoảng chừng vài phút sau đã đi vào thành phố.
Mà lượng xe lưu thông trên đường cũng nhiều hơn.
Tô Mục Nhiên vượt qua một chiếc BMW màu đỏ.
Tài xế BMW là một người phụ nữ đã có chồng khoảng chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, cô ấy vừa kết thúc buổi tiệc sinh nhật với bạn bè, đang chuẩn bị về nhà, trên đường về lại nhìn thấy màn này.
Kít!
Đầu ô tô đụng vào dải phân cách cây xanh.
Tốc độ xe không nhanh.
Cho nên cũng không tạo thành tai nạn quá nghiêm trọng.
Nữ tài xế nhảy xuống xe nhìn bóng lưng đang phi như bay kia, há to miệng lẩm bẩm nói: "Có người... bưng một chiếc xe lên chạy đi? Không đúng, nhất định là mấy hot mạng muốn nổi danh nên mới làm mô hình giấy để quay clip lại."
"Không đúng."
Ngay sau đó người phụ nữ đã có chồng ấy thức tỉnh.
Này mẹ nó...
Vừa rồi hắn chạy nhanh như vậy, đoán chừng tối thiểu cũng phải hơn 120km/h.
Cho dù hắn chỉ nâng mô hình bằng giấy cũng không thể chạy nhanh như vậy, đúng không?
"Này mẹ nó."
"Sẽ không xảy ra chuyện gì đó chứ? Những tài xế này thật không có kiến thức gì, bị kinh ngạc quá độ rồi sao?"
Trong lòng Tô Mục Nhiên cũng hơi rụt rè
Hắn mới chạy vào thành phố không bao lâu đã xảy ra mấy tai nạn xe cộ.
Không nghiêm trọng lắm.
Còn đang nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được, mà điều khiến hắn cảm thấy không chịu nổi là mẹ nó còn có trẻ trâu dám lái xe đuổi theo mình, khoảng chừng mấy chiếc, mấy chiếc xe này đều là xe do người tuổi trẻ lái, trên ghế lái phụ còn người ngồi lấy điện thoại di động ra không ngừng quay phim chụp ảnh.
Tô Mục Nhiên quay đầu.
Rất mất kiên nhẫn.
"Mẹ nó."
"Quay cái gì?"
"Tin ông đây dùng một đấm đánh nát xe của mày không?"