Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 65: Tam Đại Yêu Vương

Chương 65: Tam Đại Yêu Vương




Bên trong đại điện Đại Phật Tự,.

Đạo Tế mặc một thân tăng bào, cúi đầu, sám hối trước mặt phật tượng Như Lai, tụng niệm kinh văn.

Bởi vì mình nói láo Huyền Trang sư huynh đã táng thân bụng yêu, cho nên, thời gian gần đây Long Hải sư phụ một mực vẫn đang tự trách, những việc này hắn đều rõ ràng nhìn ở trong mắt, cũng làm cho trong lòng Đạo Tế cảm thấy áy náy.

- A Di Đà Phật, hai tháng thời gian trôi qua, cũng không nghe được một chút tin tức liên quan tới sư huynh cùng Cao Dương công chúa, thật không biết bọn hắn đang sống như thế nào rồi.

Đang sám hối trước phật tượng Như Lai, đồng thời, trong lòng Đạo Tế lại không thể tránh khỏi nghĩ đến tình huống hai người Giang Lưu cùng Cao Dương.

Thân là tăng nhân có mười hai điểm hương, phật duyên thâm hậu, theo Đạo Tế, hắn sẽ có tiền đồ tốt đẹp, nhận ngàn vạn tăng nhân sùng bái.

Lại vì nhi nữ tư tình mà mai danh ẩn tích.

Tuy nói Đạo Tế đáp ứng vì tình cảm, thế nhưng mỗi lần nhớ tới, Đạo Tế đều cảm thấy tiếc nuối thay Giang Lưu.

- Hàng Long, ngươi có biết tội của ngươi không. . .

Chẳng qua, trong thời điểm khi Đạo Tế quỳ trước phật tượng sám hối, trong lòng suy nghĩ ngàn vạn, đột nhiên, một đạo thanh âm to lớn vang lên, chấn nhiếp tâm thần.

Ngẩng đầu lên, Đạo Tế vậy mà phát hiện chẳng biết lúc nào, phật tượng Như Lai nguyên bản bộ dạng cúi mắt nhìn khắp thế gian đã mở hai mắt ra, ánh mắt sáng ngời có thần nhìn mình chằm chằm.

- Phật Tổ hiển linh, Phật Tổ, đệ tử biết tội. . .

Nhìn phật tượng Như Lai nghiêm túc nhìn mình cằm chằm, Đạo Tế kinh hãi, nằm rạp trên mặt đất, còn sự tình Phật Tổ gọi mình là Hàng Long, cũng không đoái hoài tới.

- Hàng Long, Huyền Trang quan hệ đến đại kế Phật Môn ta, ngươi lại vụng trộm giúp hắn thoát đi, ngươi có biết tội của ngươi không?

Ánh mắt phật tượng Như Lai phảng phất như có được trọng lực vạn cân, áp trên người Đạo Tế.

- Phật Tổ, ta, ta biết tội!

Đạo Tế cúi đầu, giọt giọt mồ hôi từ trán tràn ra, thần sắc sợ hãi.

- Số mệnh Huyền Trang sớm đã được định ra, không phải sức người có khả năng đối kháng, chính bởi vì ý niệm cá nhân của ngươi mà khiến hiện tại hắn gặp đại nạn, đi thôi, nhanh đi cứu hắn đi. . ..

Thanh âm phật tượng Như Lai hạ xuống, trong đầu Đạo Tế đột nhiên nổi lên một đạo tin tức, một đạo tin tức Giang Lưu gặp nạn, nên đi nơi nào cứu hắn.

Đang trong cảm giác nửa mê nửa tỉnh, phảng phất chính mình ngủ gật vậy, khi Đạo Tế lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phía phật tượng Như Lai trước mắt, vẫn bộ dạng cúi đầu nhìn khắp thiên hạ như cũ, không có bất kỳ cải biến gì, hết thảy vừa rồi phảng phất đều là tự mình đang nằm mơ mà thôi.

Thế nhưng, Đạo Tế cũng không dám đem sự tình vừa phát sinh coi là mộng cảnh, trong đầu còn nhớ hiện tại Huyền Trang sư huynh gặp nạn, nhu cầu cấp bách cứu viện.

- Sư phụ, Long Hải sư phụ, nhanh, chúng ta mau đi cứu người. . .

Cũng không kịp hành lễ đối với phật tượng Như Lai, ý thức được sự tình nghiêm trọng, Đạo Tế lớn tiếng la lên, chạy ra bên ngoài đại điện.

. ..

Hai người Giang Lưu cùng Cao Dương bỏ trốn nơi xa, tiểu sơn thôn tao ngộ đạo phỉ tập kích, tự mình ra tay giải quyết, hai người đều không hối hận, dù sao, không ra tay cũng không có nghĩa là những đạo phỉ kia sẽ bỏ qua chính mình.

Chẳng qua thời khắc, động thủ làm cho mũ bị rớt xuống, đến mức dưới mắt mọi người bại lộ thân phận của mình, đây là điều mà Giang Lưu không ngờ đến.

Mặc dù giết sạch đạo phỉ diệt khẩu, thế nhưng những thôn dân kia hắn không thể hạ thủ được? Cho nên, Giang Lưu cùng Cao Dương chỉ có thể rời đi.

Nguyên bản còn muốn bắt đầu thời gian ẩn cư, nhưng Giang Lưu rất rõ ràng, sau khi tin tức thân phận của mình bại lộ ra ngoài, Đại Phật Tự cùng Đại Đường triều đình hẳn sẽ biết tin tức này, rồi sẽ xuất động lực lượng phi thường lớn tìm kiếm chính mình và Cao Dương. ..

Giang Lưu không nói gì, nhưng Cao Dương bên cạnh lại có thể minh bạch suy nghĩ trong lòng hắn, yên lặng cầm tay hắn.

- Cho dù bị phụ hoàng bắt trở lại, cũng không có việc gì, lúc trước chúng ta cứ thương lượng qua, ta sẽ ở hoàng cung chờ ngươi quay lại, tóm lại đơn giản sẽ như lúc trước chúng ta thương lượng mà thôi, hẳn phụ hoàng sẽ không giết huynh với ta đâu, nhưng hai tháng này có thể ở cùng một chỗ với huynh, ta đã mãn nguyện rồi.

- Ừm, ta biết,

Cầm tay Cao Dương, Giang Lưu gật gật đầu.

Như lời nàng nói, xác thực tình hình không tính là quá tình, cùng lắm thì như tình huống trước đó fam quái nâng cấp mà thôi.

Ôi. . . Ôi. ..

Chạy trốn cả ngày, theo sắc trời tối sầm lại, hai người Giang Lưu đi tới một thành trấn, chẳng qua là, phía trước vang lên một tiếng rên thống khổ, hấp dẫn sự chú ý của hai người.

Giang Lưu cùng Cao Dương theo tiếng đi qua nhìn nhìn, nguyên lai là một vị phụ nhân ngồi sập xuống đất, che chân mình.

- Hai vị, ta là Thượng Nhân gia Vĩnh An Trấn, ra ngoài vô ý trật chân, có thể dìu ta về nhà hay không? Người nhà ta tất nhiên sẽ cám tạ các ngươi thật tốt!

Nhìn thấy hai người Cao Dương cùng Giang Lưu đi tới, phụ nhân này vội vàng mở miệng xin giúp đỡ.

- Vị đại thẩm này, tiện tay mà thôi. . .

Nghe được xin giúp đỡ, Cao Dương tâm tính hiệp nữ tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đi ra phía trước.

Chẳng qua, Giang Lưu lại kéo tay Cao Dương lại, cảnh giác nhìn phụ nhân này, một màn trước mắt, tựa hồ có chút quen thuộc nha.

Đúng, ban đầu ở hậu sơn Kim Sơn Tự, nữ nhân đạo phỉ kia không phải cũng dùng thủ đoạn này lừa gạt mình sao?

Có câu nói rất hay, ăn một hố, khôn ngoan nhìn xa trông rộng, tuy nói một màn trước mắt này có lẽ không phải có người lừa gạt, nhế nhưng phòng bị một chút, luôn luôn không sai.

- Hừ, dám lừa gạt ta? Đi chết đi!

Cũng mặc kệ trước mắt có phải cạm bẫy hay không, Giang Lưu giơ tay lên, giả bộ ra dáng dấp khám phá mưu kế đối phương, mở miệng kêu lên.

Khi nói chuyện, Hàng Ma Côn xuất hiện trong tay, hung hăng đập tới hướng phụ nhân này.

- Giang Lưu!

Đột nhiên, vô duyên vô cớ bạo khởi xuất thủ, sắc mặt Cao Dương biến đổi, lên tiếng kinh hô.

Ba.

Giả bộ công kích, nhìn thần sắc lão phụ nhân này hoảng sợ, Giang Lưu còn tưởng rằng chính mình đoán sai, đang chuẩn bị thu lực, thế nhưng, chợt hoa mắt, Hàng Ma Côn trong tay chính mình liền bị tay phụ nhân này bắt được.

- Không hổ là Huyền Trang Pháp Sư? Ta tự nhận không lộ ra sơ hở gì, ngươi như thế nào nhìn ra được đây là cái bẫy?

Phu nhân đưa một tay nắm Hàng Ma Côn, nghiêm túc hỏi Huyền Trang.

- Ta nói ngươi lão bà tử này, cần gì phải làm mấy trò vặt vảnh này, Huyền Trang Pháp Sư bất quá chỉ có tu vi Thông Mạch cảnh mà thôi, trực tiếp bắt đi là được, không cần mưu kế làm cái gì

Cùng lúc đó, lại một giọng nam vang lên, một nam tử vóc người gầy gò đi ra.

- Các ngươi là ai! ?

Hàng Ma Côn bị nắm chặt, như bị núi lớn đè ép, khó động mảy may, trong lòng Giang Lưu âm thầm rung động với thực lực đối phương, đồng thời nhìn chằm chằm nam nữ trước mắt hỏi.

- Bọn hắn, một tên là Tham Lang Vương, một tên là Quỷ Bái Vương, đã cấu kết với nhau làm việc xấu . . ..

Chẳng qua, hai người này còn chưa trả lời, lại một đạo thanh âm khác vang lên.

Theo tiếng nhìn lại, chẳng biết lúc nào, trên thân Cao Dương, bò một đầu Bạch Lân Xà, theo thoại âm rơi xuống, đầu rắn trắng này hóa thành dáng dấp của một nữ tử, móng tay màu tím đang bóp cổ Cao Dương.

- Có thể huyễn hóa hình người! Yêu Vương! ?

Nhìn thấy dáng dấp trắng nữ tử do rắn huyễn hóa ra này, lại nghe nàng giải thích thân phận một nam một nữ này, Giang Lưu biến sắc.

Yêu, theo tu vi tinh thâm, đều có biểu hiện riêng phần mình khác biệt.

Yêu Tinh có thể biến hóa thân hình trở nên to lớn hơn; Yêu Quái thì linh trí sơ khai, miệng nói tiếng người; Yêu Tốt có thể mô phỏng theo hành động nhân loại, đứng thẳng hành tẩu.

Lên trên nữa là Yêu Tướng, có thể ngự sử yêu thuật kỳ dị, ví dụ như điều khiển phong hỏa lôi điện vân vân.

Mà Yêu Soái, đã bắt đầu sơ bộ huyễn hóa hình người, đầu thú thân người, như là bọn Sương Tuyết Yêu Soái.

Cuối cùng Yêu Vương, đã có thể hoàn toàn hóa thành nhân hình!

Trước mắt, đây là tam đại Yêu Vương sao?

Thực lực Yêu Vương thế nào? Từ việc Huyết Hổ Vương cùng Giao Vương tranh đoạt tại Phù Đồ Sơn cũng có thể nhìn ra được.

Thế nhưng, nơi này thế mà cũng xuất hiện Yêu Vương, thậm chí còn là ba vị! ?

Là vì tru sát đệ tử Phật môn mười hai điểm Hương như mình mà tới sao? Tam đại Yêu Vương này vậy mà đồng loạt ra tay.

Nhưng mà hình như không đúng, nếu thật sự chỉ vì tiêu trừ họa lớn trong lòng như phật môn đệ tử mười hai điểm Hương ba thì tại sao Bạch Xà Yêu Vương này lại cùng hai vị yêu vương khác đều có dáng dấp tranh cướp giành giật muốn giết mình?

Chẳng lẽ giết mình, bọn hắn còn có thể lĩnh thưởng sao! ?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch