WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 96: Nguyên Lai Ngươi Là Sư Phụ Như Thế Này

Chương 96: Nguyên Lai Ngươi Là Sư Phụ Như Thế Này




- Ngộ Không, lui ra phía sau, để cho vi sư đến!

Hô to một tiếng, trong tay Giang Lưu lập tức xoa ra một cái hỏa cầu khổng lồ, đánh tới lão hổ cách đó không xa.

Nguyên bản, Yêu Quái chỉ còn lại khoảng một phần tư thanh máu HP, bị Tật Hỏa Châu đập trúng, sau đó kêu thảm một tiếng, thanh máu HP trong nháy mắt trống rỗng.

Nhắc nhở: Thu được điểm kinh nghiệm 220, kim tiền 20, độ hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức 100/100.

Nhắc nhở: Nhiệm vụ ngươi có biến hóa mới, mời tự hành mở ra danh sách nhiệm vụ xem xét.

Tôn Ngộ Không rút ra một sợi lông, hóa thành mười thân ngoại hóa thân, Kim Cô Bổng quét ngang, như hổ vào bầy dê, bầy yêu trên Hồi Phong Sơn này đâu phải đối thủ của hắn?

Kim Cô Bổng đảo qua, vừa trúng liền chết, lướt qua liền tổn thương, bất quá chốc lát, tính ra hàng trăm con yêu đã thây ngang khắp đồng.

Giang Lưu thấy mà đau lòng không thôi, nếu như tất cả những Yêu Quái này đều chết ở trong tay mình mà nói, sẽ có đến hàng vạn điểm kinh nghiệm nha.

Nhưng cũng chỉ có tiếc mà thôi, nếu những Yêu Quái này cùng nhau tiến lên, mình khó mà đối kháng, chớ nói chi trong đó còn có quái vật cấp bậc Yêu Tướng cùng Yêu Soái.

Cũng may vừa rồi mình lật ra thi thể Huyết Hổ Vương, không gấp gáp xem rơi ra cái gì đã nhanh chóng thu tất cả đồ vật bị đè ép dưới thân Huyết Hổ Vương vào Bao Khỏa Không Gian, cuối cùng đoạt quái với thân ngoại hóa thân của Ngộ Không.

Nếu không, nhiệm vụ chuyển chức vẫn còn một con chưa làm xong, cái kia mới là phiền muộn nhất.

Đoạt một quái từ trong tay Tôn Ngộ Không, hoàn thành giai đoạn thứ nhất của nhiệm vụ chuyển chức, trong lòng Giang Lưu mặc niệm một tiếng danh sách nhiệm vụ, ánh mắt đặt phía trên nhiệm vụ chuyển chức.

Quả nhiên, nhiệm vụ chuyển chức có biến hóa mới.

Nhiệm vụ chuyển chức (2/3): Sử dụng kỹ năng trị liệu, trị liệu mục tiêu 200 người thụ thương tạo thành hiệu quả trị liệu khôi phục, độ hoàn thành nhiệm vụ 0/200.

Nhìn nhiệm vụ vòng thứ hai chuyển chức này, sắc mặt Giang Lưu có chút quái dị.

Nghề nghiệp Hòa thượng là loại thiên về phụ trợ, cho nên, cái nhiệm vụ chuyển chức này tựa hồ thật rất hợp lý?

Chỉ là, đối với mục tiêu 200 người thụ thương tạo thành hiệu quả trị liệu khôi phục là được rồi sao?

Nhìn nhìn, yêu vật trên Hồi Phong Sơn còn sót lại đã không nhiều lắm, không chết cũng bị thương, Giang Lưu nhìn chuẩn một Yêu Tướng thụ thương trong đó, tâm niệm vừa động, một kỹ năng chiêu Quan Âm Chú được sữ dụng trên thân Yêu Tướng này.

Hào quang màu xanh biếc chui vào trong cơ thể Yêu Tướng này, mắt trần có thể thấy, thương thế trên người Yêu Tướng này khôi phục không ít, thanh máu HP trên đầu cũng khôi phục một đoạn.

Nhắc nhở: tiến độ nhiệm vụ 1/200.

Quả nhiên, nhận được hệ thống nhắc nhở, Giang Lưu mừng thầm trong lòng, chỉ cần mục tiêu thụ thương là được rồi sao?

Như thế xem ra, nhiệm vụ này tựa hồ cũng không phải khó hoàn thành, tựa hồ còn dễ dàng hơn vòng thứ nhất một chút?

Ầm!

Trong lòng Giang Lưu âm thầm vui vẻ, một Kim Cô Bổng hạ xuống, Yêu Tướng vừa được Quan Âm Chú thực hiện hiệu quả trị liệu, trực tiếp đầu bể nát, co quắp ngã trên mặt đất vài cái, sau đó hóa thành nguyên hình.

Hiệu quả Quan Âm Chú mặc dù rất tốt, thế nhưng thời gian hồi chiêu lại trọn vẹn đến 600 giây, loại kỹ năng khôi phục cũng chỉ có cái một cái này, mắt nhìn tình huống trước mắt, chưa cần chờ kỹ năng Quan Âm Chú hồi phục xong, toàn bộ những yêu vật này sẽ bị Tôn Ngộ Không xử lý hết?

- Ngộ Không ơi, khụ khụ, vi sư cảm thấy chúng ta làm như vậy có phải quá tàn nhẫn một phần hay không, nếu không, để cho vi sư trị liệu một chút thương thế trước cho chúng nó lại nói tiếp?

Mặc dù cảm thấy nói ra có chút xấu hổ, thế nhưng, đây cũng là vì mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, mau chóng đề thăng thực lực của mình, Giang Lưu ho khan hai tiếng nói với Tôn Ngộ Không.

- A? Sư phụ ngươi muốn thả những này Yêu Quái một con đường sống sao?

Bản tôn Tôn Ngộ Không khoác Kim Cô Bổng lên trên vai, dáng dấp xem kịch nhìn xung quanh, nghe được Giang Lưu nói, ngây ra một lúc.

Chợt, quái dị nói.

- Sư phụ, không phải ngươi nói diệt cỏ tận gốc, phải đuổi tận giết tuyệt những Yêu Quái hại người này sao.

- Miễn cho bọn chúng đi nguy hại bách tính sao?.

- Không, vi sư chỉ nói, trước trị liệu cho chúng nó một chút, cũng không phải buông thac ho bọn chúng

Lắc đầu, Giang Lưu uốn nắn lời nói của mình.

- Trước hết để cho ngươi trị liệu, xong rồi lại giết? Không nghĩ tới ngươi thì ra là người như vậy ? Sư phụ ơi là sư phụ, ngươi còn tàn nhẫn hơn lão Tôn ta nữa.

Hầu tử này không dể nói chuyện tí nào.

. ..

Cuối cùng, toàn bộ những yêu vật này vẫn đều bị Tôn Ngộ Không đánh chết, Giang Lưu không kịp chờ Quan Âm Chú kỹ năng hồi phục đã không còn mục tiêu để trị liệu rồi.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, lời Tôn Ngộ Không nói vẫn để trong lòng Giang Lưu có chút xúc động.

Lần này đi Tây Thiên, cách xa vạn dặm, đây là một tràng đánh cược, một tràng đánh cược tính mệnh của mình và Cao Dương, hiện tại, thậm chí cả Tôn Ngộ Không cũng bị mình kéo lên thuyền hải tặc, Giang Lưu phải tận khả năng mạnh lên trên con đường cách xa vạn dặm này.

Thế nhưng, vì mạnh lên thì có thể không từ thủ đoạn, cả ranh giới cuối cùng cũng không cần sao?

Những yêu vật này thật là đáng chết, thế nhưng yêu vật đáng chết giết cũng liền giết, mình có cần phải giữ lại bọn chúng, trước dùng một lần kỹ năng Quan Âm Chú rồi lại giết sao?

Đây không phải lường gạt sinh mệnh à?

Việc này cũng giống như người bình thường mổ heo ăn thịt mà thôi, giết, cắt thịt cái này không có vấn đề, thế nhưng có cần phải hôm nay trước cắt một lỗ tai, ngày mai lại chặt một cái đùi như thế không?

Như thế còn tàn nhẫn hơn cả yêu ma nữa?

Nhớ tới thời điểm rời khỏi Trường An, Đường Hoàng Lý Thế Dân cho mình một chén rượu, ám dụ mình lần này đi Tây Thiên, không nên quên sơ tâm.

Cho nên, ý nghĩ chờ kỹ năng hồi phục rồi lại dùng một lần Quan Âm Chú rồi lại giết này rất nhanh bị dập tắt.

Theo tất cả yêu vật đều bị Tôn Ngộ Không giết, sau đó Giang Lưu cùng Tôn Ngộ Không tiếp tục lên núi, đi trên Hồi Phong Sơn tìm kiếm một vòng, nhìn xem có thể tìm thấy những thôn dân Tiểu Điền Thôn kia hay không.

Dù sao mình đã từng nhận lời lão đầu trong thôn, đến sào huyệt Yêu Quái Hồi Phong Sơn cứu người.

Chỉ là, đi vào sào huyệt Yêu Quái tìm một vòng, nhưng cả một người sống đều không tìm được, chỉ tìm thấy một phần thi thể chân cụt tay đứt mà thôi.

Tính ra Yêu Quái có đến hàng trăm, Tiểu Điền Thôn cũng chỉ có hai ba mươi gia đình mà thôi, nghĩ ra, chắc toàn bộ các thôn dân đã bị ngộ hại rồi.

Tìm một vòng, không còn người sống, tin dữ này, Giang Lưu quay lại Tiểu Điền Thôn, thật không biết nên nói làm sao với lão gia gia kia.

Thế nhưng, không nói lại không thể, người ta còn đang chờ tin tức tốt do mình mang về.

- Ngộ Không, đi thôi. . ..

Tưởng tượng một chút phản ứng lão gia gia kia khi biết rõ tin dữ này, tâm tình có chút khó coi, Giang Lưu nói với Tôn Ngộ Không một tiếng, xuống núi đi về hướng Tiểu Điền Thôn.

Một đường đi qua, Giang Lưu suy tư chốc lát, quyết định thật lòng bẩm báo, còn như tình huống sau này, xem lão gia gia kia phản ứng rồi nói sau.

Nhân gian thảm kịch, mình cũng chỉ có thể làm hết sức mà thôi.

Đồng thời, một đường đi qua, Giang Lưu cũng suy tư mình có phải nên tìm thành trấn nào để ở lại, miễn phí giúp người trị liệu hay không?

Dạng thao tác này mà nói, tựa hồ hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức vòng thứ hai, cũng không phải sự tình khó khăn dường nào.

Đương nhiên, thời điểm suy tư, Giang Lưu cũng mở ra Bao Khỏa Không Gian, xem xét đồ vật Huyết Hổ Vương chết rơi ra là những gì thứ. ..

Nhắc nhở: Hoàn thành nhiệm vụ Tiêu diệt bầy yêu, thu được điểm kinh nghiệm 12000, thu được Thanh Liên Trượng.

Chỉ là, còn chưa chờ Giang Lưu nhìn kỹ một chút đồ vật Huyết Hổ Vương tuôn ra, gần như đồng thời, hệ thống nhắc nhở lại vang lên.

Mắt trần có thể thấy, ô nhỏ bên trong Bao Khỏa Không Gian xuất hiện một cây thiền trượng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.