Vào lúc Tôn Ngộ Không dùng một gậy đánh bay Trấn Nguyên đại tiên, Thương Thiên Thủ của Quan Âm Bồ Tát cũng tới gần và bắt lấy Tôn Ngộ Không một phát bắt được. Ngay vào lúc này, toàn thân Tôn Ngộ Không chấn động, cũng đánh bật bàn tay kia bay ngược mấy vạn mét, ngay sau đó hắn lật gậy đánh tới. Thương Thiên Thủ của Quan Âm Bồ Tát phi thường linh hoạt, nàng biến chưởng thành trảo. - Đ-A-N-G...G! Âm thanh như kim loại va chạm với nhau, bàn tay trắng như ngọc va chạm với Kim Cô bổng, cả hai cùng phát ra âm thanh chói tai. Sóng xung kích khủng bố quét qua khắp nơi, thân thể to lớn của Tôn Ngộ Không bị đánh lui bảy tám bước, mỗi một bước đều giẫm nát một ngọn núi lớn. Thương Thiên Thủ của Quan Âm Bồ Tát cũng bị phá vỡ, cánh tay cực lớn thu nhỏ lại và khôi phục như ban đầu, bàn tay trắng như ngọc của nàng đẫm máu, máu tươi tỏa ra ánh huỳnh quang óng ánh. - Chết! Thân thể khổng lồ của Tôn Ngộ Không lại xông lên lần nữa, Kim Cô bổng cực lớn như cột chống trời, nó mang theo uy thế kinh thiên tấn công Quan Âm Bồ Tát. Sắc mặt Quan Âm Bồ Tát nặng nề, đột nhiên nàng mở hai tay ra, nàng kết ấn rất nhanh và tạo thành thủ thế, cánh tay của nàng mơ hồ và biến thành vô số cánh tay. - Hô oanh... Kim Cô bổng cực lớn nghiền áp tới gần, những cánh tay mơ hồ của Quan Âm Bồ Tát cùng ngăn cản Kim Cô bổng. Trên trăm cánh tay cùng biến lớn, càng lúc càng lớn, cuối cùng trực tiếp ngăn cản Kim Cô bổng, không ngờ trăm cánh tay lại có thể ngăn cản thế công của Kim Cô bổng. Cùng lúc đó, những cánh tay khác cùng tấn công Tôn Ngộ Không. Đường Tăng đang quan sát cũng rung động: - Thiên Thủ Quan Âm? Quan Âm Bồ Tát chính là Thiên Thủ Quan Âm? Đời sau không phải nói Thiên Thủ Quan Âm là thần tiên khác hay sao? Chẳng lẽ Thiên Thủ Quan Âm chính là bản thân Quan Âm Bồ Tát? Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm... Đột nhiên trong lòng Đường Tăng sinh ra ý niệm khác, Quan Âm Bồ Tát đã sử dụng thần thông Thiên Thủ Quan Âm tấn công Tôn Ngộ Không. Hư không nổ tung, sóng xung kích oanh kích bốn phía. Vô số cánh tay của Quan Âm Bồ Tát xuất kích khắp nơi, hoặc là chưởng, hoặc là trảo, hoặc là xé nát, phương thức công kích rất đa dạng. Thậm chí Đường Tăng ẩn nấp ở nơi xa nhìn thấy có vài cánh tay bứt lông khỉ và tấn công hạ thể của Tôn Ngộ Không, quả thật đã dùng bất cứ thủ đoạn nào, Đường Tăng nhìn thấy cũng phải trợn mắt há hốc mồm. - Rầm rầm... - NGAO... Những bàn tay kia có uy lực rất lớn, Tôn Ngộ Không to lớn nổi giận hủy diệt một ít cánh tay, nhưng sau đó sẽ có thêm nhiều cánh tay khác thay thế, trong đó có một bàn tay đang bóp trứng của hắn. Sắc mặt của Tôn Ngộ Không thay đổi, hắn phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc. Nhân cơ hội này, Quan Âm Bồ Tát điều động nhiều cánh tay tấn công điên cuồng. Rầm rầm rầm... Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm... Vô số cánh tay tấn côngTôn Ngộ Không, hơn nữa đang đè đánh Tôn Ngộ Không. Cuối cùng tất cả cánh tay đồng thời đánh ra một chưởng, cũng đánh Tôn Ngộ Không bay ra ngoài. - Ầm ầm... Mặt đất bị đè nát, Tôn Ngộ Không lăn lộn đã đụng nát không biết bao nhiêu ngọn núi. Nhân cơ hội này, tất cả cánh tay của Quan Âm Bồ Tát kết ấn trên không trung, từng đạo thủ ấn bay ra và hóa thành phù văn. - Trấn phong! Quan Âm Bồ Tát quát lớn, vô số cánh tay đánh phù văn bay vào người Tôn Ngộ Không, cuối cùng hóa thành ánh sáng chói mắt bao phủ toàn thân Tôn Ngộ Không, ngay sau đó ánh sáng biến mất không thấy đâu nữa. Sau đó tất cả yên tĩnh. Thân thể Tôn Ngộ Không lông đỏ to lớn nằm trên mặt đất, hắn đã không còn nhúc nhích, dường như đã bị phong ấn. - Lợi hại như vậy? Đường Tăng kinh ngạc đến ngây người, Quan Âm Bồ Tát có thể phong ấn Tôn Ngộ Không sau khi ma hóa? Chẳng biết tại sao, đột nhiên hắn có dự cảm xấu, hắn cho rằng chuyện này còn chưa chấm dứt.