Nhóm: TTTV Nguồn: ----------------- - Nói ngươi thì sao? Thiên Vương đội nón xanh. Ngưu Ma Vương khinh thường nói. - Ngươi ngươi... Ngươi còn không biết xấu hổ nói bản Thiên Vương, không phải ngươi cũng đội nón xanh sao. Thác Tháp Thiên Vương trào phúng. - Ngươi nói cái gì? Ngưu Ma Vương trừng mắt. - Trâu đội nón xanh, trâu đội nón xanh, trâu đội nón xanh! Thác Tháp Thiên Vương nói. - Bò....ò...... Ngưu Ma Vương đỏ mắt lên: - Thác Tháp, ngươi cái nón xanh nhu nhược này, lão Ngưu ta tốt xấu gì cũng dám đánh lên Thiên Đình truy sát tên vương bát đản Thái Thượng lão nhi kia, ngươi thì sao? Bị đội nón xanh chỉ có thể nén giận, cái rắm cũng không dám thả một cái. - Ai nói bản Thiên Vương không dám? Lúc trước bản Thiên Vương hận không thể rút gân lột da lão già chết tiệt kia! - Nhưng ngươi không làm, ngươi nhịn. Ngươi không chỉ nhu nhược, còn vô năng, không có năng lực, nếu không sao lại bị đội nón xanh? - Ngươi mới vô năng, nếu không vì sao nhiều năm như vậy một hài tử cũng không có? Hồng Hài Nhi căn bản không phải con của ngươi. - Ngươi mới không có năng lực, cả nhà ngươi đều không có năng lực, Thiên Vương đội nón xanh... Ngưu Ma Vương và Thác Tháp Thiên Vương triệt để vạch mặt, ở nơi đó chửi ầm lên, hai tay chống nạnh, nước miếng văng tung tóe. Một màn này để Thái Bạch Kim Tinh cùng đám người Dương Thiền ở xa xa trợn mắt hốc mồm, đây là Lý Thiên Vương sao? Mười Thần Tướng đi theo Lý Thiên Vương đến cũng ngơ ngác sững sờ, hai mặt nhìn nhau, cảm giác thế giới quan bị lật đổ, Lý Thiên Vương luôn nghiêm túc, đồng thời công chính nghiêm minh, vậy mà ở nơi này chửi đổng, mắng xối xả với Ngưu Ma Vương, há miệng ngậm miệng đều là “nón xanh”, “không có năng lực”. - Ngũ sư đệ cố lên. Trư Bát Giới giúp đỡ hò hét trợ uy. - Ngũ sư đệ cố lên. Sa Tăng cũng lớn tiếng nói. - Thiên Vương cố lên, Thiên Vương cố lên... - Cố lên cố lên, Thiên Vương cố lên... Mười Thần Tướng kia cảm thấy không thể yếu đi sĩ khí, cũng lớn tiếng hò hét, sĩ khí đại thịnh. - Ngươi cái Thiên Vương nhu nhược vô năng còn mềm nhũn này, nếu lão Ngưu ta là ngươi, trực tiếp đập đầu chết rồi. Ngưu Ma Vương mắng nước miếng văng tung tóe. - Ngươi cái con trâu đội nón xanh vô năng này, nhiều năm như vậy cũng không nặn ra được một đứa con, ngươi mới không có năng lực, bản Thiên Vương tốt xấu gì cũng có hai nhi tử. Lý Thiên Vương chống nạnh, ở nơi đó rống to. - Tới tới tới, khát nước không, uống chút rượu lại tiếp tục. Đường Tăng chỉ sợ thiên hạ không loạn, rót cho Ngưu Ma Vương cùng Thác Tháp Thiên Vương một chén rượu. Ngưu Ma Vương cùng Thác Tháp Thiên Vương theo bản năng tiếp rượu, uống một ngụm, tiếp tục mắng, sau đó còn cụng chén, tiếp tục uống. Hai người vừa uống rượu vừa mắng nhau, Đường Tăng cực kỳ hào phóng, cho bọn hắn rất nhiều rượu, để bọn hắn tùy tiện uống, cho nên bọn họ ở nơi đó nâng ly cạn chén, không ngừng chạm cốc, cực kỳ hào khí, thỉnh thoảng mắng nhau một tiếng, mặt đỏ tía tai, nhưng thời gian dần trôi qua đối tượng mắng lại đổi. - Thái Thượng lão nhi khốn kiếp kia, sẽ có một ngày lão Ngưu ta nhất định đánh nổ tổ trứng của hắn. Ngưu Ma Vương lòng đầy căm phẫn nói. - Còn có bản Thiên Vương, bản Thiên Vương cũng muốn đánh nổ tổ trứng của hắn. Thác Tháp Thiên Vương cũng lớn tiếng nói, tức giận bất bình. Hai người cùng chung mối thù, rất nhanh thì có chủ đề chung. - Đến, tiếp tục uống! Lý Thiên Vương rót cho mình một ly, lại cho Ngưu Ma Vương một ly. - Uống, huynh đệ! Ngưu Ma Vương sảng khoái quát to một tiếng, ngửa đầu uống sạch. - Người có chí hướng, huynh đệ. Lý Thiên Vương cũng ngửa đầu uống cạn. Hai người càng trò chuyện càng ăn ý, hận gặp nhau muộn, ở nơi này nâng ly cạn chén, uống đến thiên hôn địa ám, cuối cùng còn hẹn cùng đi báo thù, muốn đánh nát tổ trứng của Thái Thượng Lão Quân. Mười Thần Tướng đi theo Lý Thiên Vương trực tiếp ngã quỵ, rơi chổng vó. Thái Bạch Kim Tinh cũng lau mồ hôi, nhìn không được nữa xoay người đi tìm Đường Tăng. - Lão Bạch, tìm bần tăng có việc gì không? Đường Tăng nhìn Thái Bạch Kim Tinh hỏi.