Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hắc Ám Vương Giả

Chương 76: Ma Ngân-Thú Liệt Giả

Chương 75: Ma Ngân-Thú Liệt Giả




Giờ khắc này trong tầng hầm của lâu đài, Đỗ Địch An vừa mới tắm rửa xong, sớm đã chuẩn bị tốt sợi đay để treo quần áo, ngồi trên giường nói chuyện phiếm với bọn người Migcan.

Cũng không lâu lắm, cửa tầng hầm bị đẩy ra, một đội mấy người tiến đến, theo thứ tự là bốn tên Quang Minh thủ vệ hộ tống hai người mặc áo khoác trắng mang theo khẩu trang bác sĩ, trong tay đem theo hòm thuốc chữa bệnh của riêng mình.

- Tất cả mọi người chuẩn bị tiếp nhận kiểm tra, cởi sạch hết quần áo ra!

Một người thủ vệ trong đó quát to.

Scott có bao nhiêu kinh nghiệm nên sau khi tắm cũng không có mặc quần áo vào, rất tự nhiên mà ngồi ở trên giường. Đỗ Địch An cùng bọn Migcan thấy thế cũng chỉ bất đắc dĩ mà cởi quần áo ra, may mắn hai người bác sĩ này đều là nam, nếu không bọn hắn còn nhỏ như vậy mà trần trường trước mặt người khác sẽ cảm thấy thẹn thùng.

- Nhìn từng khía cạnh.

- Ừm, xoay người ra chỗ khác.

Hai bác sĩ đi đến bên ngoài lồng sắt, quan sát từng người.

Đỗ Địch An phối hợp với bọn hắn, chuyển động toàn thân để bọn họ lần lượt kiểm tra.

- Đây là tổn thương gì?

Bác sĩ chỉ vào vết sẹo trên mu bàn tay, hỏi.

Migcan vội vàng nói:

- Là trầy da, lúc khuân đồ bị ma sát mà ra, đã bị rất lâu rồi.

Bác sĩ khẽ gật đầu, cẩn thận nhìn vết sẹo một chút, lấy sách vở trong tay ghi chép lại:

- Vết thương đã đóng vảy, thời gian thụ thương đoán chừng khoảng bốn giờ, miệng vết thương không sưng đỏ, sơ bộ phán đoán không lây nhiễm.

Viết xong, hắn lại xem tiếp.

- Ồ!

Bỗng nhiên tên bác sĩ khác kinh dị kêu lên một tiếng, nhìn chằm chằm vào vết mạch máu màu đỏ nhô ra trước ngực Đỗ Địch An, xích lại gần cột sắt, nhìn thật kỹ mới phát hiện mình không phải bị ảo giác mới giật mình nói:

- Ma ngân?

Tên bác sĩ còn lại nghe hắn nói cũng sửng sốt một chút, lập tức quay sang rồi ngớ người.

Đỗ Địch An nghe thấy hắn nói thì trong lòng hơi động, ma ngân? Bọn hắn biết cái này?

Scott ở trong lồng giam bên cạnh cũng kinh ngạc mà thốt lên:

- Ma ngân? Địch An có ma ngân?

Đỗ Địch An không biết hắn cũng biết thứ này, nhìn bộ dạng của hắn tựa hồ cũng không có nhận ra vết đỏ trước ngực của mình, hơn phân nửa là chỉ nghe được sự tình liên quan đến ma ngân nhưng chưa từng nhìn thấy.

Hai tên bác sĩ kia như gặp quỷ nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An, nói:

- Làm sao có thể, ngươi ngươi không phải là Thập Hoang giả sao, sao có ma ngân được?

Đỗ Địch An cũng không hiểu mà hỏi:

- Ma ngân là cái gì?

Scott chú ý tới bác sĩ đang nhìn vào ngực của Đỗ Địch An mới quay đầu nhìn sang, mặt mũi đầy quái lạ, thấy Đỗ Địch An nghi vấn lập tức đáp:

- Địch An, Ma ngân là lực lượng chuyên thuộc về các đại nhân Thú Liệt giả, cũng là nguyên nhân căn bản tại sao Thú Liệt giả mạnh hơn Thập Hoang giả chúng ta, nghe nói trong ma ngân này ẩn chứa năng lực kinh người, có Thú Liệt giả nhìn được tất cả, có người lại có năng lực ăn mòn kim loại.. Mà những năng lực này là đến từ ma ngân!

Hắn nhìn thấy trước ngực Đỗ Địch An có một vết đỏ nhô lên như mạch máu, nói:

- Không nghĩ tới đây chính là bộ dạng của ma ngân, Địch An, không nghĩ tới ngươi lại có được ma ngân, khó trách lực lượng mạnh như vậy, nguyên lai ngươi đã thành Thú Liệt giả!

Nói đến đây, hắn nhìn sang Đỗ Địch An bằng ánh mắt tràn ngập hâm mộ, nhưng cũng không có ghen ghét bởi vì hắn biết, muốn đản sinh ra ma ngân là có quan hệ với thân thể của mình, không phải bất cứ người nào cũng có được ma ngân.

Đỗ Địch An bỗng sững sờ.

Nơi mà con huyết sắc tiểu trùng bò đến trước ngực này lại chính là ma ngân?

Thú Liệt giả cũng có?

Nói như vậy chẳng phải hắn cũng đã được coi như một Thú Liệt Giả chân chính?

Hai bác sĩ kia nhìn Địch An một cái thật sâu, một người trong đó nói:

- Mặc dù không biết tại sao người được đánh giá là Thập Hoang giả như ngươi lại có thể đản sinh ra ma ngân nhưng chắc hẳn là có quan hệ đến thân thể của ngươi, chúng ta có thể kiểm trắc thân thể ngươi một lần?

Đỗ Địch An đã sớm biết huyết sắc tiểu trùng chui vào nhất định sẽ mang đến cho mình tai họa ngầm nên lập tức đồng ý, nói:

- Làm phiền hai vị.

- Không phiền phức, nếu như kiểm trắc đúng như chúng ta đoán thì sau này ngài chính là đại nhân Thú Liệt giả, không cần khách khí với chúng ta.

Hai vị bác sĩ thái độ khiên hòa, trên mặt cũng lộ ra tiếu dung.

Đỗ Địch An cũng sững sờ, lập tức cảm nhận được sự chênh lệch giữa Thập Hoang giả cùng với Thú Liệt giả, đồng thời đáy lòng hắn cũng nhẹ nhàng thở ra, những Thú Liệt giả khác cũng có ma ngân dĩ nhiên hắn cũng không tính là đặc thù, sẽ không lưu lại tai họa ngầm gì.

Hai vị bác sĩ để Đỗ Địch An vươn một cánh tay ra khỏi cột sắt, giúp hắn kiểm tra. Trong đó có một bác sĩ mang theo rương thuốc, móc ra trong đó một khối pha lê nhỏ bé, chính là bức xạ kế.

Đỗ Địch An lập tức minh bạch, bọn hắn muốn khảo thí nồng độ phóng xạ trong cơ thể mình, đồng thời cũng đoán được, cái ma ngân này hơn phân nửa là quan hệ đến hàm lượng giá trị phóng xạ trong cơ thể, dù sao đây cũng là sự khác biệt lớn nhất giữa Thú Liệt giả và Thập Hoang giả!

Rất nhanh, bác sĩ đã rút máu tươi từ ngón tay của Đỗ Địch An ra, dùng bức xạ kế tiến hành đo đạc.

Với thị giác bây giờ của Đỗ Địch An thì đã hoàn toàn khác biệt với lúc trước, lập tức trông thấy dưới đáy bức xạ kế, cái dây đỏ kia đang chậm rãi ngọ nhuậy, nhúc nhích lên trên mấy phần sau đó lại mềm mềm trượt xuống. Lần này hắn có thể thấy rõ ràng, sợi tơ hồng này chính là một con tiểu trùng bằng cọng tóc!

Chẳng lẽ nói trong mỗi cái bức xạ kế đều có một con tiểu trùng như thế này?

Đỗ Địch An tỉnh ngộ, khó trách với khoa học kỹ thuật lạc hậu như ngày nay lại có thể đo đạc ra nồng độ phóng xạ trong thân thể, nguyên lai là thông qua con tiểu trùng thần bí này. Loại côn trùng này phân nửa là cùng loại với con Quang Minh trùng hắn thấy được trong lâu đài của Thú Liệt giả kia, đều là côn trùng có cảm ứng đặc thù với phóng xạ.

- Cái này, thấp như vậy!

Hai bác sĩ trông thấy phản ứng trên bức xạ kế, đều giật nảy cả mình, liếc mắt nhìn nhau đều tỉnh ngộ, giá trị phóng xạ thấp như vậy, khó trách đản sinh ra ma ngân!

Chỉ là trong lòng hai người bọn họ hiếu kỳ, nhân tài như vậy sao lại bị phân phối tới làm Thập Hoang giả, chẳng lẽ là tập đoàn sai lầm?

Bọn hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều, dù sao đây là chuyện của cấp trên, không liên quan gì đến bọn họ, bọn họ chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được.

- Kiểm trắc xong, chúng ta đưa cái này lên.

Một bác sĩ trong đó khách khí nói với Đỗ Địch An:

- Ngài có thể chất của Thú Liệt giả, tin tưởng rất nhanh tập đoàn sẽ đề bạt ngài lên làm Thú Liệt giả, chúc mừng ngài.

Đỗ Địch An nghe thấy bọn họ kính xưng, trong lòng cũng không quá quen thuộc, nhưng ngẫm lại đây chính là thế giới phân chia giai cấp, cũng không già mồm, lập tức thản nhiên hưởng thụ, gật đầu nói:

- Đa tạ hai vị.

Hai bác sĩ đều khách khí vài câu, tiếp tục kiểm tra thân thể của Migcan, Scott cùng mấy người còn lại, ghi chép tỉ mỉ lại tình huống, xong xuôi liền mang theo bốn vị Quang Minh thủ vệ rời khỏi tầng hầm.

- Không nghĩ tới Địch An ngươi bất tri bất giác lại trở thành ThúLiệt giả!

Chờ sau khi bác sĩ cùng thủ vệ rời đi, Scott mới sợ hãi thán phục mà nhìn sang Đỗ Địch An, trong mắt có mấy phần kinh hỉ cùng lấy lòng, đây quả thực là cơ hội trời cho, có thể tiếp xúc gần gũi với một Thú Liệt giả, nếu như có được che chở một hai hoặc hơi dìu dắt một chút thì cuộc sống về sau của hắn nhất định sẽ tốt hơn rất nhiều, thậm chí chỉ cần Đỗ Địch An nói một câu thì tỉ lệ chia phần của hắn trong tập đoàn có thể đề cao không ít!

Đây chính là lực ảnh hưởng của Thú Liệt giả!

Migcan, Rage cùng Sam đồng dạng ngạc nhiên mà nhìn sang Đỗ Địch An, mặt mũi tràn đầy hâm mộ và vui mừng thay cho hắn.

- Về sau chúng ta liền có núi dựa, ha ha...

Migcan đắc chí mà cười to.

Rage chậc chậc nói:

- Không nghĩ tới Địch An lại thần không biết quỷ không hay trở thành Thú Liệt giả, ta cũng đang hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không.

- Không phải sao, ta còn không kịp phản ứng.

Sam cảm khái nói:

- Đã sớm biết với thân phận hạt giống của Địch An thì chỉ cần biểu hiện tốt một chút sớm muộn cũng có cơ hội trở thành Thú Liệt giả, chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy, chậc chậc, còn trẻ như vậy a, không biết tập đoàn sẽ ban thưởng cái gì cho Địch An nữa.

Ba người đều có chút hưng phấn mà kích động.

Đỗ Địch An nhìn sang bộ dáng vui vẻ của bọn hắn cũng mỉm cười, đưa tay lên sờ sờ ma ngân trước ngực mình, xem ra tên Thú Liệt giả kia muốn phục kích con cự thú màu đen kia hơn phân nửa là vì con huyết sắc tiểu trùng này. Bất quá, tên kia đã có ma ngân rồi vì sao còn cần đến cái này? Chẳng lẽ nói, cho dù có ma ngân rồi cũng có thể dùng cái này tăng lên lực lượng hoặc là tăng cường năng lực?

Nói đến năng lực hắn lại nghĩ tới siêu cấp khứu giác của mình.

Đây chính là năng lực ma ngân của hắn đi.

Đỗ Địch An nghĩ đến Scott nói lúc trước, quay sang hắn nói:

- Ngươi biết ma ngân của Thú Liệt giả là cái gì sao, bình thường sẽ có năng lực thế nào? Thứ này có uy hiếp gì với ta hay không?

Scott gãi gãi đầu, hơi lũng túng mà nói:

- Ta cũng chỉ biết một chút da lông mà thôi, bất quá ta nghe nói có đủ loại năng lực, về phần có uy hiếp gì với ngươi hay không ta cũng không biết nhưng chắc hẳn là không có đi, Thú Liệt giả đại nhân đều có thứ này nhưng chưa từng thấy ai bị sao... Cụ thể thì chờ ngươi được tập đoàn đề bạt lên hẳn sẽ nói cho ngươi.

Đỗ Địch An ngẫm lại cũng thế, lúc này không còn phí công đi suy nghĩ nữa.

Edit: Thiên Thiếu

Biên: Khang_a_ca






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch