Thấy Kim Nguyệt Nga cùng Lý Tam Lang bốn huynh muội đem mình trở thành không khí, Lý lão nương trong lòng càng tức giận lúc này liền nói:
“Trưởng tức , đồ trong nhà đều do ta quản, hôm qua các ngươi lấy về rương dược liệu ăn cơm xong lập tức mang tới cho ta.”
Lời này vừa nói ra, những người khác Lý gia lập tức nhìn qua.
Dược liệu chính là đồ vật quý giá , một rương lớn như vậy khẳng định có thể bán rất nhiều tiền ?
Kim Nguyệt Nga trên mặt xẹt qua vẻ căm tức, trực tiếp không khách khí nói:”Mẫu Thân, thuốc kia là để lại cho đương gia."
Mấy năm nay, chiến sự biên quan không ngừng, mỗi lần đương gia trở về, trên người đều mang theo vết thương. Rương thuốc kia là Tam Lang và Ngũ Nha mạo hiểm dù bị quý nhân trách phạt cũng đòi lại, nhi tức sẽ không đưa cho bất luận kẻ nào.
Vừa nghe lời này, Lý lão nương “Ba” một tiếng đánh trên bàn, nhìn Kim Nguyệt Nga nghiêm mặt nói: "Ta đây làm mẹ chồng còn kêu không nổi ngươi đúng không?”
Lý Trường Lâm lập tức nói tiếp: "Đúng vậy đại tẩu chống đối mẹ chồng, đại tẩu thật là bất hiếu”!
Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.
Lý Ngũ Nha có chút phiền chán nhìn người Lý gia tham lam, đám sâu mọt này, đòi đã quen, cho rằng đại phòng hết thảy đều là của bọn họ, vừa định nói cái gì, liền thấy Lý Tam Lang đứng lên.
Lý Tam Lang không nhìn Lý lão nương, cũng không quản Lý gia những người khác, mà là thẳng tắp nhìn Lý lão cha:”Nội tổ phụ , phụ thân ta vẫn còn là con của ngài sao?"
Lý lão cha trong lòng chấn động, vội vàng không vui mở miệng: "Đứa nhỏ này, nói mê sảng gì vậy, phụ thân ngươi đương nhiên là nhi tử của ta rồi ”.
Lý Tam Lang: "Đã như vậy, nương ta đã nói, thuốc kia là giữ lại cho phụ thân ta, vì sao các ngươi còn nhất quyết muốn lấy ?"
Lý Nhị Nha cũng nói thầm: "Nào có phụ mẫu nào thấy nhi tử mình bị thương, còn đi cướp thuốc cứu mạng của nhi tử mình chứ.”
Lời này làm cho Lý lão gia rất là không có mặt mũi, quay đầu nhìn về phía Lý lão nương, trách một tiếng : "Ăn một bữa cơm cũng không yên tĩnh, thuốc kia là để lại cho trưởng tử, không cho ngươi đòi hỏi trưởng tức nữa.”
Lý lão nương giật giật môi, trừng mắt nhìn Lý Tam Lang, lại thật sự không nhắc tới chuyện thuốc nữa.
Lý Ngũ Nha nhìn nàng một cái, cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Tuy nói chuyện bên ngoài nói tổ mẫu nàng từ trước đến nay là nghe nói tổ phụ nàng đấy, nhưng là chuyện trong nhà bà ta chưa bao giờ dễ dàng thỏa hiệp.
Một rương thuốc, tại Lý gia tuyệt đối được cho là một khoản tiền kếch xù, bà ta cứ như vậy thỏa hiệp? Không giống phong cách của bà ta chút nào!
Một trò khôi hài cứ như vậy kết thúc.
“Ca, huynh thật lợi hại!”
Sau bữa sáng , Lý Ngũ Nha hướng Lý Tam Lang giơ ngón tay cái lên.
Lý Tam Lang bật cười nói: "Trong nhà tóm lại là do nội tổ phụ định đoạt”.
Lý Ngũ Nha xì một tiếng: “Nội tổ phụ bất quá chỉ là vật trang trí, nếu vừa rồi huynh không đứng ra, muội dám cam đoan, nội tổ phụ sẽ không ngăn cản nội tổ mẫu”.
Lý Tam Lang thần sắc tối sầm, trầm mặc một chút: “Nội tổ phụ tóm lại vẫn là muốn chút mặt mũi.”
Lý Ngũ Nha cười cười: "Đúng vậy a, nội tổ phụ sĩ diện, ngày sau nội tổ mẫu lại muốn đoạt đồ của đại phòng, chúng ta liền trực tiếp tìm nội tổ phụ, ông ấy nếu không ra mặt, muội liền nháo đến cả quân đồn người người đều biết."
Lý Tam Lang nghe xong, xoa xoa đầu Lý Ngũ Nha: "Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, có thể đóng cửa giải quyết tốt nhất đóng cửa giải quyết, nội tổ mẫu mất mặt, chúng ta cũng sẽ bị người khác nói."
Lý Ngũ Nha không cho là đúng: "Chỉ cần có thể đạt được mục đích, bị nói thì bị nói, cũng sẽ không mất miếng thịt nào, muội mới không thèm để ý."
Lý Nhị Nha đi tới: “Muội hiện tại không thèm để ý, chờ trưởng thành liền để ý, có cô nương nào không thèm để ý thanh danh của mình?"
Lý Ngũ Nha bĩu môi, vì thanh danh mà ủy khuất chính mình, nàng mới không làm.
Lý Nhị Nha thần sắc có chút không vui, còn đang vì sự tình trên bàn cơm tức giận: "Thật không biết nội tổ mẫu vì sao nhìn chúng ta không vừa mắt, phụ thân cũng không phải là nhi tử của nội tổ mẫu sao?"
Lý Ngũ Nha:”Tỷ , tỷ không cần phải vì nội tổ mẫu mà tức giận, miễn cho chính mình bực tức.”
Nàng thật là không có đem Lý lão nương coi ra gì, không, phải nói, ngoại trừ đại phòng, Lý gia những người khác nàng đều không để vào mắt.
Vị nội tổ mẫu kia của nàng, thủ đoạn kiềm chế đại phòng đơn giản có ba loại, một là cắt xén thức ăn của bọn họ, hai là sắp xếp nhiều việc nhà cho bọn họ, ba thì chính là ở trong quân đồn bàn tán nói bọn họ bất hiếu.
Nếu là ở trước kia, trong nhà khẩu phần lương thực đều phải dựa vào quân điền sản xuất, mà ruộng đất lương thực từ trước đến nay là Lý lão nương thu, dưới tình huống như vậy, bà ta còn có thể thông qua cắt xén thức ăn khống chế đại phòng.
Nhưng từ sau khi phụ thân nàng làm tiểu kỳ, mỗi tháng có thể lấy bổng lộc về nhà, Lý lão nương lại muốn cắt xén thức ăn trong đại phòng cũng không thể nào làm được nữa rồi.“