WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hãn Thích

Chương 89: Đại trượng phu ân đề oán trả (thượng)

Chương 89: Đại trượng phu ân đề oán trả (thượng)



Lã Bố chiếm Từ Châu! Chuyện này đây chính là một việc đại sự.
Đáng giận nhất là, trước đó Lưu Sấm đã từng nghĩ đến sự việc này, chỉ có điều không nhớ nỗi thời gian cụ thể. Sau này hắn lại vì vội vàng xử lý việc tình cảm giữa hắn và Mi Hoán, nên cũng không còn để tâm đến việc này. Không đúng, không thể tính là không để tâm! Trước cuộc chiến ở huyện Cù, hắn đã muốn nói đến chuyện này. Nhưng sau đó bởi vì thân thế đã sáng tỏ, trong lúc nhất thời không còn lo lắng đến chuyện này Cái gọi là người trong cuộc thường mê muội, đại khái chính là tình trạng này.
Lưu Sấm đột nhiên nhớ tới binh mã đóng ở ngã ba sông, không kìm nỗi liên tục cười
khổ.
Lại nói, Lã Bố có thể nghe theo lời Mi Chúc sai khiến, phái người chặn ở ngã ba sông chặn con đường tấy tiến của hắn? Con mẹ nó, Trương Liều đóng ở ngã ba sông, là để đối phó với Lưu Bị. Nói một cách khác, là theo dõi hướng đi của Quận Đông Hải, tuyệt không thể nào là vì chặn Lưu Sấm.
Chỉ tiếc, lúc ấy quá nóng lòng! Hoặc có thể nói, lúc ấy Lưu Sấm có chút tay chân luống cuống.

Nhìn thấy Trương Liêu, trong lòng của hắn có chút sợ hãi, cho nên trong lúc vội vàng đã đưa ra phán đoán sai lầm.
Điều này không khoa học, điều này không phù hợp với tính tình của ta Kiếp trước
Lưu Sấm, là một người bình tĩnh và rất giỏi nhẫn nhịn. Nhưng ở kiếp này, cũng không biết có phải nguyên nhân là do luyện Long Xà Cửu Biến hay không, mà tính tình có chút nóng nảy, thậm chí có đôi khi mất đi bình tĩnh.
Cứ tiếp tục như thế này mà nói, hiển hách vinh quang, kiến công lập nghiệp Chỉ sợ đến ngay cả Dĩnh Xuyên cũng chưa đến được, đã bị người ta giết chết rồi.
- Mạnh Ngạn, huynh làm sao vậy?
Thấy sắc mặt Lưu Sấm âm u giống như trời đang nắng bỗng nhiên mây đen kéo đến. Mi Hoán giật mình, cùng Tiểu Đậu Tử đi tới, không kìm nỗi lo lắng hỏi. - Chúng ta đều tính sai rồi!
- A?
Ngay sau đó, Lưu Sấm mang ý nghĩ của hắn nói cho mọi người biết. Có điều, hắn đương nhiên sẽ giấu hắn đã sớm biết, chuyện Lã Bố chiếm Từ Châu.
Loại sự tình này, nếu không nói được rõ ràng, thì ngược lại nói ra không đẹp.
- Nói như thế, Trương Liệu đóng quân ở ngã ba sông không phải là để đối phó với chúng ta?
Lưu Sấm tức giận nói:
- Chúng ta hiện giờ chẳng được tính là gì, nói đến danh thì không có tên tuổi, nói đến tiền thì không có tiền, Trương Liệu đường đường là Tướng của Lỗ quốc, sao có thể đặc biệt chạy đến đây để đối phó với chúng ta? Đừng có nói là chúng ta, cho dù là hai vị huynh trưởng của Hoán Hoán, cũng chưa chắc có tư cách khiến cho Trương Văn Viên tự mình ra tay.
Con mẹ nó, ta khi đó có chút kích động, có phần rối loạn, mới không để ý đến chuyện này.
Hắn ta không phải là vì đối phó chúng ta, ngược lại là vì đối phó với huynh trưởng của Hoán Hoán hiệp trợ để Lã Bố thuận lợi cướp Hạ Bì. Chết tiệt, đúng là chết tiệt con mẹ nó chứ.
- Hùng ngốc, không được nói tục, huynh là hậu duệ của Trung Lăng Hầu, sao có thể ăn nói như vậy chứ?
Mi Hoán nhăn mày lại, nhẹ giọng nhắc nhở.
Lưu Sấm chợt tỉnh ngộ lại, liên tục xin lỗi Mi Hoán, sau đó cười khổ nói:
- Chúng ta đã bỏ lỡ mất cơ hội tốt rồi. Bỏ lỡ cơ hội này, chính là gây tội. Chúng ta nay phải ngàn dặm vu hồi, chính là vì phải trả giá cao cho phán đoán sai lầm trước đó.
- Vậy chúng ta bây giờ phải quay lại giết bằng được. - Giết bằng được?
Con mắt của Lưu Dũng quét một lượt, hạ giọng nói:
- Lão Quản người dùng đầu óc đi.
Lúc trước chúng ta có thể qua ngã ba sông thuận lợi, không có nghĩa là bây giờ chúng ta còn có thể qua. Lã Bố đã cướp Hạ Bì, Lưu Bị sao có thể giương mắt ngồi xem? Hắn ta tất nhiên sẽ nhanh chóng trở về, tranh đoạt Từ Châu cùng với Lã Bố
Lúc này, ở ngã ba sông nhất định là canh phòng rất nghiêm ngặt, khó có thể đi qua.
- Thúc phụ nói không sai.
Lưu Sấm thở dài,
- Chúng ta hiện đã không còn cách nào quay đầu lại, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.
Người đưa tin đó không phải đã nói, Trương Phi đang đóng quân ở ti huyện ta, triệu tập binh mã trợ giúp. Ta đã nói Đại Cửu Ca tại sao không tiếp tục bao vây, tiêu diệt chúng ta, e rằng đang tập trung lực lượng trợ giúp Trương Phi. Cho nên, Thuật thủy với khu ruộng nước, tất nhiên có trọng binh. Chúng ta lúc này đi qua, chính là tự chui đầu vào lưới. Hơn nữa, chúng ta đã giao hẹn với lão Hoàng phải đến Hải Tây tụ hợp Cho nên, không có lựa chọn nào khác.
Quản Hợi gãi cái mũi to của ông, không dám tiếp tục mở miệng.
- Nói như thế, phương hướng của chúng ta không thay đổi, vẫn như cũ đi đến Hải Tây?
- Không sai, như cũ đi về Hải Tây Hải Tây hoang vắng, binh lực không nhiều lắm.
Hơn nữa nơi đó rất hỗn loạn, chắc chúng ta cũng sẽ không gặp phải cản trở gì.
Chỉ cần chúng ta tụ hợp với lão Hoàng ở bãi biển như đã giao hẹn, là có thể nghỉ ngơi và chỉnh đốn lại. Về phần sau đó Lưu Sấm ngửa đầu nhìn trong trời đêm sao lốm đốm đầy trời, hạ giọng nói:
- Từ Châu rất giàu có, xưa nay có nhiều người nhòm ngó.


- Trước kia chỉ có duy nhất một nhà, lúc này Lã Bố và Lưu Bị phát sinh chanh chấp, nhất định chiến sự không ngừng. Ta đoán đến cuối cùng, Từ Châu này Sóng gió tụ lại, giận dữ nổi lên, núi sông trong ngoài đường Đồng Quan.
Nhìn qua Tây Đô, ý do dự. Thương tâm những nơi Tần Hán đi qua, cung khuyết muôn người đều làm đất.
Quả thật là hưng, dân chúng cũng khô, mà vong, dân chúng cũng khô Đến lúc đó, Từ Châu tất nhiên biến thành nơi đất khô cằn, Quận Đông Hải chỉ sợ cũng khó thoát khỏi
chiến sự lây lan đến.
Lưu Bị và Lã Bố lần này tranh đoạt Từ Châu, chiến sự sẽ kéo dài rất lâu.
Theo như trí nhớ của Lưu Sấm, Lã Bố chết vào năm thứ ba Kiến An. Mà năm nay
mới là năm Kiến An nguyên niên, nói cách khác, Từ Châu sẽ phải trải qua ba năm chiên hỏa,
Thời kỳ này, Viện Thuật sẽ xuất binh chinh phạt, Tào Tháo cũng sẽ xuất chinh phạt.
Đợi sau khi Lã Bố, Lưu Bị và Tào Tháo nảy sinh xung đột, tóm lại chiến sự ở Từ Châu, sẽ kéo dài một khoảng thời gian nhất định.
Thời gian lâu như vậy, Từ Châu sẽ biến thành bộ dạng như thế nào? Hiện nay nhân khẩu của Từ Châu rất nhiều, đạt hơn mười vạn hộ Nhưng tới lúc đó, không biết Từ Châu rộng lớn như vậy, còn có được bao nhiêu người.
- Mạnh Ngạn, chẳng lẽ không có cách nào ngăn cản sao?
Mi Hoán là người sinh ra và lớn lên ở Từ Châu, nghe được những lời của Lưu Sấm, vẻ mặt buồn bã, lộ vẻ đau thương.
Lưu Sấm cười khổ lắc đầu.
- Từ Châu, tứ phía đều có chiến sự, bốn bề hỗ lang nhìn quanh.
Trước kia Đào Khiểm có được Từ Châu, bởi vì có kinh nghiệm lại khéo léo ôn hòa mới có thể gắng gượng duy trì vững vàng. Nhưng dù vậy, cuối cùng y vẫn bị Tào Tháo công kích, tổn thất nghiêm trọng, nguyên khí đại thương. Đào Khiêm vừa chết, Từ Châu không còn ai có thể giữ được Từ Châu. Lưu Bị Lã Bố đều không danh chính
ngôn thuận, các thế lực lớn ở Từ Châu hứa sẽ ban trợ giúp trong khoảng thời gian ngăn, nhưng khi đối thủ hùng mạnh xuất hiện, thế nào cũng quay giáo về đâm người của mình.
Theo ta thấy, sau cùng Từ Châu sẽ rơi vào tay Tào Tháo.
Lưu Bị cũng vậy, Lã Bố cũng vậy, đều không thể chiếm giữ Từ Châu Nếu làm không tốt, ngược lại sẽ mất mạng. Lúc này, tốt nhất là chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này. Lã Bố và Lưu Bị giao tranh, Lưu Bị tất nhiên không phải là đối thủ, mà Lã Bố cũng sẽ không đuối cùng giết tận.
Cuối cùng, rất có thể là một núi hai hố.
Ở lại Từ Châu, kết quả chỉ có thể là ngày càng tồi tệ Thúc phụ, gọi tất cả mọi người đi, chúng ta lại phải vất vả một chút, thừa dịp đường xá thuận lợi, nhanh chóng đi đến chỗ hội hợp với lão Hoàng. Nơi này, cháu không muốn ở lại thêm ngày nào nữa, sớm
muộn gì cũng có phiền phức.
Trong mắt Mi Hoán, hiện lên một chút vẻ sầu lo.
Tuy nhiên Lưu Sấm nói có lý, có thể hội hợp sớm với Hoàng Thiệu một ngày, thì sẽ
sớm an toàn một ngày.
- Người đưa tin kia...
Bùi Vì không kìm nổi mở miệng nói.
Lưu Sấm nhìn thoáng qua người đưa tin, thấy sắc mặt gã trắng bệch, sợ tới mức run lên, trong lòng có chút không đành lòng.
Nhưng, lúc này không thể nương tay được, dù chỉ một chút.
Lưu Sấm nhẫn tâm, đưa tay làm động tác cắt yết hầu. - Cho gã chết một cách vui vẻ, sau đó chôn được rồi.
- Tha mạng!
Người đưa tin nghe được, sợ tới mức kêu to.
Bên cạnh Lý Luân rút đao ta, tiến lên nắm chặt lấy người đưa tin, giơ tay chém xuống, cắt đứt yết hầu người đưa tin. Máu tươi bắn tung tóe lên mọi người, nhưng mọi người
giống như chưa tỉnh. Giống như có mắt không trọng, vài người mang thi thể đi ra ngoài, đào một cái hố rồi chôn xuống.
Trong loạn thế, mạng người không bằng một con chó! Lưu Sấm yên lặng ở một bên xem, trong lòng tuy có chút không đành lòng, nhưng nhất định phải hạ quyết tâm thật tàn nhẫn.
- Tiểu Đậu Tử, đỡ Tam Nương Tử lên xe, chúng ta xuất phát!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.