Lời editor: Văn phong của chương này khá nặng nề, mình cố gắng giữ nguyên bản gốc nhiều nhất có thể. Một vài chỗ xin mạn phép được chuyển qua cách nói giảm nói tránh.
…
Tám giờ tối.
Kênh livestream Douyu.
Phòng Livestream Tử Vong vốn yên lặng vài ngày đột nhiên bắt đầu phát sóng.
"Chào mọi người, hoan nghênh đến với Livestream Tử Vong, tôi là streamer Nhà Thiết Kế Tử Vong!"
Livestream vừa mở, xung quanh nháy mắt bạo tạc!
"CMN! Streamer rốt cuộc cũng phát sóng!"
"Tôi còn tưởng streamer bị cảnh sát bắt! Nhìn thấy streamer vẫn bình an, tôi có thể an tâm rồi!"
"Ngày nhớ đêm mong, cuối cùng cũng được nhìn thấy streamer đại nhân. Mấy ngày không xem chương trình của anh tôi đều mất ngủ!"
"Ai da, không nhìn thấy cặn bã chết, cả người tôi cảm thấy vô cùng khó chịu! Một chút hứng thú cũng mất hết!"
"Còn tốt streamer vẫn tiếp tục phát sóng, nếu không, tôi liền hoá thành lệ quỷ đi tìm anh tính sổ!"
Trong nháy mắt, mười mấy vạn người xem tràn vào phòng livestream, điên cuồng gõ nhập bình luận. Những ngày qua họ thật sự hết sức lo lắng, trời tối liền vào kiểm tra kênh Douyu, chờ đợi Livestream Tử Vong, nhưng mấy đêm liền đều kết thúc bằng sự thất vọng. Thời điểm chuẩn bị từ bỏ, livestream bỗng nhiên xuất hiện, cảm giác hưng phấn khó mà diễn tả bằng lời.
Tạch tạch tạch! ! !
Màn hình đen kịt của phòng livestream sáng lên từng dãy đèn.
Chỉ thấy trong phòng có bốn người đang nằm.
Sau lưng bốn người đặt một cái máy rất lớn, trông như phần trục lăn của máy gặt lúa mì, phía trên là từng dãy thanh thép sắc bén, nhìn qua vô cùng khủng bố.
Hiện trường được bố trí có bục giảng, có bảng đen, mấy cái bàn chất đống tại góc, tổng thể trông như một phòng học nhỏ.
Xem đến đây, cư dân mạng vẫn mờ mịt, nhất là lúc nhìn đến bốn người đang nằm, dựa vào hình thể, liền biết đều là thanh thiếu niên rất trẻ tuổi.
"Sau lại là thiếu niên? Streamer định giết trẻ con à?"
"Là thiếu niên, nhìn giống học sinh trung học, với lại bối cảnh cũng giống một phòng học."
"Lầu trên la hét cái gì, thiếu niên thì làm sao? Thiếu niên không phải người à? Thiếu niên nếu phạm tội giết người liền ung dung ngoài vòng pháp luật? Đúng là một đám thánh mẫu!"
"Đúng đúng đúng, hiện giờ có rất nhiều thanh thiếu niên phạm pháp so với người trưởng thành còn muốn hung ác hơn. Con cái nhà mình thiện lương, không có nghĩa là con cái nhà khác cũng thiện lương. Nói không chừng, con cái anh ở trường học bị bạn học khi dễ, về nhà cũng chẳng dám nói ra!"
"Lầu trên phát biểu rất chính xác. Chỗ chúng tôi có một học sinh, ở trường học bị bạn buộc bộ phận sinh dục của chó vào người. Về sau, cha hắn phát hiện, dưới cơn nóng giận liền cầm dao, đem cái kia của bọn bắt nạt chặt hết. Người cha hiện tại còn đang ngồi xổm trong tù đó."
Thời điểm người xem thảo luận, thanh âm của Dương Triếp lần nữa vang lên.
"Chủ đề livestream lần này là một vụ án giết người bạo lực học đường. Tin tưởng mọi người đều đã nghe qua chuyện nữ sinh họ Trịnh nhảy lầu tự sát. Hôm nay, streamer may mắn mời đến phòng livestream Tứ Đại Thiên Vương lừng lẫy của trung học Quang Minh..."
Giọng điệu Dương Triếp mười phần băng lãnh, mang theo một tia trêu tức, cảm giác như muốn đem mấy học sinh này đùa nghịch đến chết.
"Ý tứ gì đây? Chẳng lẽ cái chết của nữ sinh họ Trịnh không phải do tự sát? Cảnh sát đã họp báo tuyên bố rồi mà?"
"Tôi cảm giác một vài người sắp bị hung hăng vả mặt. Livestream Tử Vong hôm nay sẽ dị thường điên cuồng!"
"Mấy đứa nhãi con này gọi là Tứ Đại Thiên Vương? Vậy lão tử liền là Hoàng Tử Châu Á!"
"Lầu trên cứ làm cái gì mà thiên vương, thiên thánh, thiên thần, không ai tranh với ông đâu!"
Cùng lúc đó, bốn học sinh bắt đầu tỉnh lại, mở to mắt. Ánh đèn chói chang khiến bọn họ không khỏi híp lại, biểu cảm mông lung, ngốc trệ.
Bốn người chính là Chu Nghi, Phạm Lệ Lệ, Chu Long Bằng, Hàn Cẩm Đông.
Điểm PK và giá trị vũ lực phân biệt đạt 70/27, 68/25, 65/23, 69/26.
"Chúng ta đang ở đâu?"
Chu Nghi là người đầu tiên thích ứng với ánh sáng, nhưng thời điểm hắn nhìn ra sau lưng, phát hiện nanh vuốt kinh khủng của máy móc cùng với vòng cổ và dây trói trên người, đầu óc nháy mắt trở nên trống rỗng.
Dương Triếp thấy bốn người đã tỉnh, bắt đầu liệt kê từng cái tội trạng.
"Năm 2015, bốn người các ngươi tiến hành uy hiếp, đánh đập, xâm phạm tình dục bốn nữ sinh tiểu học họ Trương, họ Lý, họ Đàm, họ Triệu. Cho đến ngày nay, các ngươi đã bạo hành và xâm phạm tổng cộng hai mươi bốn nữ sinh, có người bởi vậy mà mắc bệnh lây qua đường sinh dục, có người mang thai sinh non, có người tự sát."
"Năm 2016, bốn người lần lượt ức hiếp, tấn công những học sinh không giao nộp phí bảo hộ đúng hạn, gồm có học sinh họ Trần, họ Vương, họ Thái, họ Hướng, họ Dương. Không chỉ dội nước tiểu lên người bọn họ, mà còn thực hiện hành vi xâm phạm tình dụng. Thậm chí, ép buộc những học sinh đó phải đụng chạm bộ phận nhạy cảm của nhau. Hành vi của các người khiến người người giận sôi!"
"Năm 2017, các người tìm nữ sinh họ Trịnh, bắt ép cô bé phải quan hệ với mình. Cô bé đó không làm theo, thế là bị các ngươi gọi lên sân thượng, đẩy ngã xuống lầu, chết tại chỗ!"
Nghe đến đây, bốn học sinh hoàn toàn thanh tỉnh. Mấy chục vạn người xem cũng bạo phát phẫn nộ.
"CMN! Lũ này fu*k không phải là người, đây chính là bốn con súc sinh!"
"Đừng vũ nhục súc sinh chứ? Súc sinh cũng không làm ra sự tình táng tận lương tâm đến thế!"
"Tôi fu*k, hiện tại chỉ muốn đem lũ này chặt cho chó ăn! Đợi bọn chúng trưởng thành, chẳng phải sẽ trở thành ác mộng của tất cả mọi người hay sao!"
"Tức chết tôi rồi, a a a, sắp tức đến bể phổi. Lại còn có thể loại người dạng này, hay do trường học? Trời ạ, tôi cũng có con cái, tôi không dám để bọn nó đi học ngày mai!"
"Trung học Quang Minh là nơi nào? May mà con tôi không học ở đây. Đề nghị phụ huynh có con em đang theo học ở đó, tranh thủ thời gian hỏi thăm đứa trẻ, sớm phát hiện sớm trị liệu. Mấy đứa còn quá nhỏ, không thể lưu lại bóng ma tâm lý!"
". . ."
Quá khiếp sợ, quá kinh khủng, tất cả mọi người đều bị những tội ác kia làm cho kinh hãi đến ngây người.