"Phòng Livestream Tử Vong Douyu, streamer khiêu chiến ranh giới cuối cùng của cảnh sát!"
"Nhà Thiết Kế Tử Vong, chương trình livestream giết người!"
"Gia đình người bị hại nhao nhao treo hoành phi cảm tạ việc Nhà Thiết Kế Tử Vong chém đầu Nhậm Thạch Lâm!"
"Nhà Thiết Kế Tử Vong, anh hùng hay tội phạm?"
"Tổng giám đốc công ty bất động sản Đế Hoa Nhậm Thạch Lâm bị chém đầu tại hiện trường, chứng khoán Đế Hoa sụt giảm!"
Mọi đầu tin tức đều nói về sự việc ngày hôm qua.
Dương Triếp nhìn thoáng qua, không có lấy một bài báo nào nói về vụ quả bom giả. Hắn cười cười, tuỳ ý ấn vào dòng tin thứ tư, đọc qua bình luận của cư dân mạng.
"Không phải anh hùng hay tội phạm, hắn là người chấp phấp hắc ám!"
"Anh hùng! Khắc tinh của tội ác!"
"Mặc kệ tội ác của hung thủ tày trời thế nào đều phải do pháp luật thẩm phán chế tài. Tự bản thân xét xử hành hình người khác là tội phạm!"
"Tôi chỉ biết, anh ta giết người đáng chết, vì dân trừ hại. Chỉ một điều này, tôi ủng hộ anh ta."
"..."
Dương Triếp tắt tin tức, khẽ mỉm cười. Hắn cũng chẳng muốn làm người chấp pháp hắc ám hay khắc tinh của tội ác cái gì đó. Hắn không phải thánh mẫu. Mục đích của hắn rất đơn giản: mạnh lên. Phương pháp nhanh nhất để mạnh lên là thông qua Hệ thống Livestream Tử Vong. Đương nhiên cũng là vì hắn ưa thích dạng trò chơi sử dụng trí thông minh nghiền ép đối thủ như lần trước. Nhìn thấy những kẻ đó, từng bước đi tới tử vong, trong lòng hắn có một loại cảm giác hưng phấn khó tả.
Sau khi rửa mặt, Dương Triếp bước ra cửa. Đi đến thế giới này đã được một tháng, mặc dù không như các nhân vật chính trong tiểu thuyết, sau khi xuyên việt sẽ được hệ thống cung cấp nào là tiểu thuyết, bài hát, phim ảnh, các thể loại ngưu bức, cách thức kiếm tiền, mỹ nữ vây quanh, đi đến đỉnh phong nhân sinh, nhưng Dương Triết cũng có một công việc ổn định tại thế giới này - làm bảo vệ ở Trung Tâm Tài Chính Quốc Tế.
Mặt khác, cũng phải nói là sau mỗi lần livestream, một phần tặng phẩm từ người xem sẽ được hệ thống rút ra, sau đó thông qua ngân hàng quốc tế, chuyển qua chuyển lại nhiều lần, cuối cùng về với tài khoản Dương Triếp. Số tặng phẩm còn lại thì ngẫu nhiên được chuyển đến một trong số mười triệu tài khoản trên cả nước. Đá chìm đáy biển, không cách nào tra ra hắn.
Livestream ngày hôm qua, Dương Triếp thu về 1450 khối.
Vậy nên hôm nay hắn tự thưởng cho mình một bữa sáng phong phú.
Thời điểm đến Trung tâm Tài Chính liền thấy mấy chiếc xe cảnh sát đỗ bên ngoài, đó là bởi vì trụ sở công ty Nhậm Thạch Lâm được đặt tại tầng 26 của toà nhà.
Giờ phút này, Vu Kiện đang ở giữa đại sảnh hỏi thăm tin tức từ một người bảo vệ.
"Ôi ôi, chúng ta thế mà lại gặp mặt."
Dương Triếp híp đôi mắt nghiền ngẫm, ba, vỗ tay.
Giao diện trong suốt hiện ra trước mặt, phía trên có kết quả thuộc tính của Vu Kiện do hệ thống quét được.
Vu Kiện:
Điểm PK: 30 (cực hạn 45)
Giá trị vũ lực: 45 (cực hạn 50)
Giá trị cực hạn là dự đoán của hệ thống về trình độ mà đối tượng có thể đạt được trong tương lai.
Lúc trước thăm dò Nhậm Thạch Lâm, chỉ số phạm tội của hắn là 80, cực hạn 95. Hệ thống cho một hạn định, chỉ khi điểm PK nằm trên 60 mới có thể trở thành mục tiêu livestream.
(Lúc truớc tác giả gọi là Chỉ số phạm tội, từ chap này trở đi còn có tên gọi khác là Điểm PK)
"Ha ha, trí lực chẳng ra sao, vũ lực cũng không có gì đặc biệt."
Dương Triếp lắc đầu, lại vỗ tay thêm cái nữa, giao diện ảo lập tức biến mất.
"Dương Triếp, cậu đến rồi."
Vị bảo an nằm dưới sự hỏi thăm của Vu Kiện tên là Vương Nhất Chu, tranh thủ ngoắc tay với đồng bạn. Sáng sớm đã bị cảnh sát hỏi tới hỏi lui, hắn cảm thấy sắp phiền muốn chết.
"Đồng chí cảnh sát, những gì tôi biết đều đã nói hết với anh. Nếu còn chỗ nào không rõ, anh cứ hỏi cậu ta là được. Cậu ta cũng là bảo vệ ở đây. Tôi còn có chút việc, đi trước."
Vương Nhất Chu trực tiếp chạy tới chỗ Dương Triếp, kéo hắn sang một bên.
"Nhậm Thạch Lâm chết rồi, cậu biết chưa?"
"Tối qua tôi có ngồi xem livestream, rất kích thích." Dương Triếp trả lời.
"Kích thích cái đầu cậu, đám người kia mới sáng sớm đã đến tra xét, tôi thấy phiền muốn chết. Rút lui trước, còn lại giao cho cậu đấy."
"Được. Anh đi trước đi."
Dương Triếp nói xong liền tiến đến trước mặt Vu Kiện, ném cho hắn một cái nhìn đánh giá, cười ha hả:
"Ngài cảnh sát, tôi nhận ra anh. Tối qua anh ở trên livestream rất uy vũ, tôi đã xem hết biểu hiện của anh từ đầu đến cuối."
Sắc mặt Vu Kiện thoáng trầm xuống, lạnh lùng đáp: "Từ bảy giờ đến tám rưỡi tối qua, cậu ở đâu? Làm gì?"
"Sau khi giao ban xong thì về nhà. Về việc làm gì, ha ha, đương nhiên là coi livestream rồi." Dương Triếp khẽ cười.
Vu Kiện thế nào cũng cảm thấy đối phương đang cười nhạo mình. Nộ khí tận đáy lòng dâng lên.
Lúc này, một nhân viên cảnh sát đi xuống từ lầu trên.
"Vu đội trưởng, đã thu thập camera theo dõi trên lầu 26 và dưới bãi đỗ xe."
"Việc kiểm tra toàn bộ nhân viên công ty bất động sản Đế Hoa cũng hoàn tất, có một manh mối đáng ngờ. Mặt khác chúng tôi phát hiện được thứ này trong thùng rác."
Vu Kiện nhìn thoáng qua Dương Triếp, sau đó lạnh lùng đáp: "Đợi trở về rồi nói."
"Vâng!"
Tiếp đó, Vu Kiện chĩa ánh mắt lạnh lùng vào người Dương Thiếp.
"Sớm muộn cũng có ngày, tôi bắt hung thủ về quy án!"
Dương Triếp bất động thanh sắc, cười cười: "Được, chờ anh lập công, tôi nhất định sẽ xem thật kỹ tin tức, bình luận cho anh nhiều lời biểu dương."
Vu Kiện cắn răng, quay người rời đi.
Nhưng vào lúc này, một đám phóng viên từ đâu chạy tới, trực tiếp vây xung quanh Vu Kiện.
"Đội trượng Vu Kiện, nghe nói lần này vụ án sẽ do anh phụ trách. Xin cho biết ý kiến của mình về Nhà Thiết Kế Tử Vong? Anh có lòng tin phá được án không?"
"Xin hỏi Nhà Thiết Kế Tử Vong sẽ còn tiếp tục gây án? Nhậm Thạch Lâm thật sự là tên sát nhân?"
"Vì sao Nhà Thiết Kế Tử Vong lựa chọn việc livestream giết người? Là vì muốn hướng tới cảnh sát thị uy? Xin hỏi, phía cảnh sát tiếp theo sẽ có hành động gì?"
Lần đầu tiên bị nhiều phóng viên vây quanh như thế, từng cái vấn đề như muốn làm nổ tung đầu Vu Kiện.
"Vụ án hiện tại đang được tiến hành điều tra, thông tin cần phải bảo mật. Mọi người nếu muốn biết thêm về tiến triển, mời theo dõi tài khoản Weibo của Cục cảnh sát. Mặt khác, cái tên Nhà Thiết Kế Tử Vong này vô cùng hung tàn, là một nhân vật hết sức nguy hiểm. Tôi xin được nhắc nhở người dân, nhất định phải bảo vệ tốt bản thân. Nếu phát hiện thấy kẻ nào khả nghi, mời lập tức báo động."
(Weibo: mạng xã hội lớn nhất Trung Quốc, tương tự như Facebook và Twitter)
Sau khi Vu Kiện dẫn người mình dời đi, cánh phóng viên cũng chưa tản ra mà tiếp tục nghị luận. Những nhà báo kia không thể phóng vấn được tin tức có giá trị, khuôn mặt đều lộ vẻ thất vọng.
Bất chợt, ngay lúc này, một thanh âm vang lên từ giữa đám đông.
"Căn bản là không có bom? Anh nghe ai nói thế?"
Lời vừa dứt, nhóm nhà báo lập tức điên cuồng, nhao nhao tìm kiếm người phát tin tức.
Dương Triếp nhanh chóng rời khỏi đám đông. Câu nói vừa rồi thực chất là do hắn cố tình đè thấp giọng mà nói.