Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Chương 122: Nhổ cỏ tận gốc

Chương: Nhổ cỏ tận gốc
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​




" Giang Trùng?"

Tiếu Lạc cười gằn hai tiếng, "Hừ hừ. . . . . . Thú vị."

Lúc này, Phong Vô Ngân sử dụng tất cả khí lực còn lại cầm dao bầu trong tay ném cho Tiếu Lạc, hô to một tiếng: "Tiếu ca tiếp đao!"

Tiếu Lạc nhân nghĩa, mạnh mẽ, thô bạo, để hắn phục một cách cam tâm tình nguyện gọi một tiếng ‘ Tiếu ca ’.

Dao bầu xoay tròn trên không trung bay về phía Tiếu Lạc, nguyên bản sắc mặt Tiếu Lạc đang rất lạnh lùng khi đang đọ sức cùng Giang
Hổ, thì tập chung sức mạnh toàn thân vào chân phải, vì hắn có được năng lực đá banh, nên trong nháy mắt hắn nhắm chuẩn vào Giang
Hổ, vung chân phải đá vào chuôi đao, bộc phát ra sức mạnh cuồn cuộn.

"Vèo ~"

Dao bầu trực tiếp hóa thành phi kiếm trong thế giới giả tưởng, như một đạo ánh sáng cắt qua tầng không gian, mang theo sát ý đáng sợ
đánh về phía Giang Hổ.
Quá nhanh, hoàn toàn khiến người ta không có thời gian phản ứng!

Giang Hổ theo bản năng nghiêng người né tránh, cùng lúc đó, Tiếu Lạc ném xác tên lưu manh của Long bang trong tay, đạp mạnh chân
xuống đất, như một luồng tật phong áp sát Giang Hổ, sau đó lăng không một vòng, chân phải mang theo sức mạnh như bài sơn đảo hải.

Đây tuyệt đối là một đòn tất sát!

Sắc mặt Giang Hổ chợt biến, vào thời khắc sinh tử, hắn đột nhiên đem kéo tên tâm phúc bên cạnh lại chắn trước mặt, thay hắn đỡ một
cước này.

"Oành ~"

Mũi chân oanh kích, sức mạnh kinh khủng tác động lên thân thể tên kia, toàn bộ khoang ngực bị lõm vào, máu tươi sền sệt phum ra từ
chỗ tiếp xúc, cùng lúc đó, thân thể như đạn pháo mạnh mẽ bay ra đụng vào người Giang Hổ.

Giang Hổ kêu thảm bay ngược ra, máu tươi bay lả tả, nện xuống đất cách xa bốn năm mét.

"Đích a đích a đích a ~"

Đang lúc này, ở ngoài kho vang lên tiếng còi chói tai của JC, JC rốt cục đã chạy tới.

Một âm thanh uy nghiêm thong qua loa phát thành chuyền vào: "Người ở bên trong nghe cho ta, lập tức đình chỉ tranh đấu, thả xuống vũ
khí trong tay, hai tay ôm đầu đi ra đầu hàng!"

Cổ Thiến Lâm? !

Tiếu Lạc cau chân mày lại, cũng thật là ở nơi nào cũng gặp nữ nhân này a.

Có người chạy đến cửa liếc mắt nhìn, chỉ thấy có gần 20 chiếc xe JC ngăn ở cửa ra vào, bên ngoài huynh đệ canh gác bị JC bắt ngay
lập tức, nhiều người không phản ứng kịp cũng bị rất nhiều JC như hổ đói săn mồi đè ngã xuống đất, vặn cánh tay ra sau lưng.

Ba chiếc JC lao vào, ba tiểu đội JC chạy xuống, khoảng chừng hơn hai mươi tên súng ống đầy đủ, toàn thân vũ trang rất uy vũ, có súng
bắn tỉa chiếm lĩnh điểm cao nhất, toàn bộ lên đạn, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể xông tới càn quét tất cả.

"Hổ ca, không. . . . . . Bất hảo, chúng ta bị JC bao vây!"

sau khi đỡ Giang Hổ lên, khóe miệng hắn chảy máu, sắc mặt trắng bệch báo cáo.

Tựa như nghiệm chứng lời nói của hắn, ở ngoài cửa, Cổ Thiến Lâm cầm loa gọi hàng lần thứ hai: "Các ngươi đã bị bao vây, không nên
chống lại vô tích, hiện tại ta cho các ngươi 3 phút thời gian cân nhắc, nếu như sau ba phút còn không ra đầu hàng, tin tưởng ta, các
ngươi sẽ không muốn biết kết quả."

Nghe nói câu nói này, mí mắt lưu manh của Long bang nhảy lên, ai cũng nghe được sát ý trong đó, JC nhất định là nghe được tiếng
súng vừa nãy, cho rằng bọn họ không đơn thuần tranh đấu bằng vũ khí lạnh, mà phát sinh bắn nhau, bằng không sẽ không làm ra tình
cảnh này.

"Hổ ca, làm sao bây giờ, có muốn hay không giết ra ngoài?" Một tên lưu manh của Long bang thở hổn hển, sợ hãi hỏi.

Giang Hổ đập một cái tát tới, mắng: "Mẹ kiếp ngươi đầu óc nước vào ah, nhân gia cầm trong tay chính là súng, làm sao giết ra ngoài?"
Suy nghĩ một chút, rốt cục làm ra lựa chọn, "Đều bỏ vũ khí xuống đi."

Nghe nói lời ấy, hơn bảy mươi người Long bang hai mặt nhìn nhau, sau đó đem vũ khí trong tay thả xuống.

"Không phải các ngươi nói chưa bao giờ JC sao, làm sao, hiện tại muốn đầu hàng?" Tiếu Lạc nở nụ cười.

Khóe miệng Giang Hổ giật giật, thật sự quá mất mặt a.

Hắn trừng mắt về phía Tiếu Lạc, hung tợn nói: "Thằng nhóc con ngươi đừng hung hăng, hay chờ đó, gia nhất định điều tra rõ ràng lai
lịch của ngươi, nữ nhân có liên hệ với ngươi gia sẽ để thủ hạ tiền dâm hậu sát, nam nhân có quan hệ thân thiết với ngươi gia để cho
bọn họ toàn bộ biến thành tàn phế, còn người, gia sẽ làm ngươi sống không bằng chết!"

Đối với Tiếu Lạc quả thực là cực kỳ thù hận.

Tiếu Lạc nguyên bản còn muốn thả cho một con đường sống, nhưng bây giờ xem ra, buông tha người như thế này chính là tự lưu lại
hậu hoạn cho mình, thời khắc này, trong đầu của hắn nghĩ tới em gái của mình Tiếu Như Ý cùng em rể Đường Nhân, cũng nghĩ đến
Trương Đại Sơn, ba người này nếu như bởi vì hắn mà bị thương tổn, hắn chắc chắn sẽ không tha thứ chính mình.
Vì lẽ đó, hắn chỉ có thể lựa chọn nhổ cỏ tận gốc!

"Ngươi không có cơ hội rồi." Tiếu Lạc thản nhiên nói.

"Không có cơ hội? Chuyện cười, ngươi thật sự cho rằng gia sẽ bị bắt giam rất lâu? Gia nói cho ngươi biết, không cần nửa tháng gia có
thể đi ra, đến thời điểm này chính là ngày giỗ của ngươi cùng với tất cả người người thân, các anh em, chúng ta đi!"

Giang Hổ cười ha ha, vung tay lên, dẫn hơn bảy mươi tên Long bang nhanh chân hướng về cửa kho, giống như khải hoàn khi thắng trận
lớn k, quả thực là vô cùng đắc ý.

Bọn họ giơ tay lên cao đi ra ngoài, Giang Hổ làm ra một bộ dáng vẻ vô tội hướng về JC phía đối diện hô: "Quan trên, ta đầu hàng, ta
không có giết người, ta là người đi ngang qua, tất cả mọi người ta đều không quen biết."

Ở trước mặt JC, hắn đúng là thu liễm lại toàn bộ, không có gọi mình là ‘ gia ’.

Vẻ mặt Tiếu Lạc lạnh như sương, trò chơi còn không có kết thúc, liêm đao thu gặt tính mạng, đã chậm rãi giơ lên.

Hắn nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn Phong Vô Ngân hỏi: "Các ngươi có biết bơi hay không?"

"Hiểu, chúng ta từ nhỏ thường thường chơi đùa ở trong sông, nước sâu hơn và nhanh hơn chúng ta cũng không sợ, chỉ cần lặn xuống có
thể làm cho người khác hoài nghi ta chúng đã chết chìm rồi." Tiểu Ngũ hồi đáp.

"Như vậy cũng tốt làm!"

Tiếu Lạc gật gù, "Những người của Long bang ta không muốn buông tha một ai, tránh khỏi các ngươi bị ngồi tù, các ngươi lập tức từ
cửa sổ lầu hai nhảy xuống biển, đi đền sân thượng tầng 96 tòa nhà cao nhất chờ ta."

Cái gì? giết toàn bộ bọn Giang Hổ?

Ngay ở trước mặt JC ?

Phong Vô Ngân cảm thấy Tiếu Lạc điên rồi, hắn lập tức đưa ra dị nghị: "Tiếu ca, chúng ta cùng đi đi, đừng sính khí nhất thời a."

"Không nên phí lời, theo ta nói mà làm!" Tiếu Lạc quát một tiếng chói tai.

Năm người ngậm miệng, không dám nhiều lời nữa, dắt díu nhau chạy lên lầu hai, từ cửa sổ nhảy ra ngoài, kỹ năng bơi của bọn họ quả
nhiên rất tốt, khi nhảy xuống, phát ra động tĩnh rất nhỏ.

"Tiếu ca, ngươi nhất định phải sống sót trở về!" thời khắc Phong Vô Ngân rời đi, quay đầu lại căn dặn một tiếng.

Con mắt đỏ một vòng, Tiếu Lạc là phụ mẫu tái sinh của bọn họ, hắn vĩnh viễn không quên được đại ân nay.

"Ừ. . . . . ."

Tiếu Lạc trả lời, âm thanh như có như không, nhỏ bé đến cơ hồ có thể bỏ qua không tính.

Phong Vô Ngân hít sâu một hơi, từ cửa sổ nhảy ra ngoài, cùng lúc đó, vừa vặn thấy Tiếu Lạc nhặt lên cây sung của Giang Hổ trên đất.

Trong lòng run lên, hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Đang nhảy vào lạnh lẽo trong nước biển sau, Phong Vô Ngân vì là Tiếu Lạc lo lắng tới cực điểm.


Tác giả bài viết không cần trả phí. Click để xem!




Trang 62# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch