Chương 21: Tìm tới cửa. Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Trong thời gian đi vệ sinh, treo máy mà có thể đạt được ngũ sát, cái này nói ra ai tin được, giờ khắc này ánh mắt Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải nhìn Tiếu Lạc với vẻ sùng bái điên cuồng.
Tiếu Lạc cũng không nghĩ tới mình có thể đạt được ngũ sát, nhưng hắn rất tự tin nếu như ba người bên đối phượng vây đánh hắn, Rammus của hắn không phải lo sợ, cho nên mới đi tới giữa đường mà đứng.
"thiên phú hồi máy mặc định, thêm vào kỹ năng bị động của Giáp Máu Warmog, đã tạo ra một con quái vật như thế, Tiếu Lạc khai phá ra loại lên trang bị mới cho Rammus một."
Bạch Lăng thán phục một trận, thích thú quay đầu nhìn về phía Sở Nguyệt, "Sở tiểu chúa, cái tên này thật sự rất lợi hại đây!"
"Lợi hại cái gì a, hắn chính là một tên giả heo ăn thịt hổ, giả dối, lừa đảo!" Sở Nguyệt hừ nhẹ, thực sự buồn bực vì Tiếu Lạc đoạt mất tất cả danh tiếng của nàng.
"Vậy ngươi từng nói để hắn gia nhập chiến đội của chúng ta có còn hiệu lực?" Bạch Lăng hỏi.
Sở Nguyệt lập tức nói:"Đương nhiên giữ lời, ta tuy rằng rất chán ghét hắn, nhưng kỹ năng của hắn quả thực là rất tốt, lại nói tiếp, Sở Nguyệt ta nói chuyện luôn luôn là Nhất Ngôn Cửu Đỉnh, tám con ngựa cũng khó đuổi."
"Là Tứ Mã Nan Truy mà!" Bạch Lăng sửa lại.
"Ta thích nói tám con ngựa đó, ngươi quản ta a." Sở Nguyệt hùng hổ nói.
Tiếu Lạc được ngũ sát, treo máy mà cũng có thể được ngũ sát, sau khi trang bị them một món đồ “Giáp Tâm Linh”, năm người đối phương tuyệt vọng triệt để, ở lúc phút thứ 15 của trận đấu đã tập thể đầu hàng, kết thúc một trận đấu.
Ở sau khi kết thúc, Yasuo của đối phương gởi tín nhắn đến hỏi dò: "Rammus, ngươi có đúng là treo máy?"
Có dùng phần mềm hack?
Tiếu Lạc cười cợt, không để ý đến, sau khi đổi một phần năng lực chơi game, hắn lý giải rất sâu về trang bị cùng với tường, hơn nữa mỗi khi đối phương chuẩn bị công kích, hắn đều có thể đúng lúc né tránh, cái này cũng là lý do tại sao hắn có thể biểu hiện xuất sắc như vậy.
Liếc nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ trưa , đến giờ cơm.
Tuy rằng đến đây với mục đích là bảo vệ Sở Nguyệt, nhưng hắn lại có thới quen an cơm rất đúng giờ, vì thế hắn không tiếp tục chơi agme nữa.
ẩ ầ"Lạc ca, chơi 1 trận nữa chứ, ta muốn nhìn ngươi phát huy nữa mà." Chu Tiểu Phi giả bộ đáng yêu khẩn cầu.
"Đúng vậy, vẫn còn rất hưng phấn mà, chơi 1 trận nữa mà!" Đinh Khải cũng chưa hết thòm thèm, đặc biệt chờ mong muốn được xem Tiếu Lạc đại sát tứ phương.
Tiếu Lạc lắc đầu một cái: "Ăn cơm trước, có chút đói bụng."
"Vậy cũng tốt, Lạc ca, giúp ta mua một phần, cám ơn ha, khà khà. . . . . ." Chu Tiểu Phi vội vàng từ trong ngăn lấy cái thẻ học sinh của mình nhét vào trong tay Tiếu Lạc.
Đinh Khải một trận khinh bỉ: "Thực sự là một con heo lười!" Chu Tiểu Phi nói xong, cũng đem thẻ học sinh của mình nhét vào trong tay Tiếu Lạc, cợt nhả nói, "Lạc ca, cũng giúp ta lấy một phần nha, ừ, lại thêm một cái lạp xưởng, loại nhỏ là được rồi."
". . . . . ."
Tiếu Lạc không có gì để nói, có điều những thứ này làm hắn nhớ tới cuộc sống đại học trước đây, cùng giống như thế này không khác là bao.
Mang hai phần cơm cũng sẽ không làm cho bi cụt tay thiếu chân, chủ yếu nhất hắn không ghét hai người này, cho nên liền ngầm cho phép.
"Oành ~" Cũng đang lúc này, cửa phòng ngủ bằng nhôm màu xanh bị người ta một cước cho đạp ra, một đám nam sinh vóc người to lớn xông vào.
"Các ngươi là ai? Xông vào phòng ngủ của chúng ta làm gì?" Chu Tiểu Phi cảnh giác đứng lên.
Đứng đầu tiền, nam sinh trên mặt mọc đầy trứng cá liếc mắt nhìn màn hình máy vi tính của Chu Tiểu Phi còn hiện lên màn hình game League of Legends, cười lạnh nói: "Tên đầu heo kia, thật là không nhớ các ngươi đã làm gì a!"
"Các ngươi rốt cuộc là ai?" Chu Tiểu Phi cảm giác tình huống không tốt lắm, lớn tiếng kêu lên.
"Tên c hó chết, ta nói rồi chỉ cần ngươi dám báo ra địa chỉ, ta liền dám đến giết chết ngươi!" nam sinh trên mặt mọc đầy trứng cá tàn nhân nói, một cước đem ghế của Chu Tiểu Phi đạp ngã trên mặt đất.
"Hóa ra là các ngươi. . . . . ."
Chu Tiểu Phi cùng Đinh Khải sắc mặt đại biến, làm sao cũng không nghĩ tới nhóm người vừa mới chơi game cùng thật sự đã tìm tới cửa, bọn họ có ba người, đối phương có sáu người, hơn nữa vừa nhìn đã thấy toàn người cao to, vạm vỡ, nếu như đánh nhau, bọn họ nhất định không có bất kỳ phần thắng nào.
"Đúng chính là chúng ta."
Nam sinh trên mặt mọc đầy trứng cá tiến lên một bước, đưa tay tùy ý vuốt mặt Chu Tiểu Phi, ngông cuồng cười nói, "Nói tiếp đi, nói tiếp đi a, cái tên chó nhà ngươi ở trong game không phải rất ngưu bức sao, ta hiện tại cho các ngươi một cơ hội, quỳ xuống nói lời xin lỗi, việc này cứ như vậy bỏ qua, bằng không ngày hôm nay nhất định đánh các ngươi đến mẹ ngươi cũng không nhận ra."
"Xin lỗi, nói nhanh!"
Năm người kia hung thần ác sát gầm lên, đập cái đùng lên bàn học trong phòng ngủ, thậm chí còn đem sách vở của Chu Tiểu Phi cầm lên, dùng sức vứt vào trên người bọn Chu Tiểu Phi, như một đám lưu mành , xã hội đen, kiêu ngạo hung hăng, ngông cuồng tự đại.
Dưới dâm uy của bọn hắn, Đinh Khải sợ đến run run toàn thân, sau một lúc: tự đánh giá một chút, cuối cùng cúi đầu, nhỏ giọng xin lỗi: "Xin lỗi!"
Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, quan trọng nhất là, hắn sợ bị đánh.
Chu Tiểu Phi cắn răng, rất muốn làm một trận, nhưng đối phương người đông thế mạnh, phe mình thì người ít lực mỏng, khi đánh nhau thua thiệt nhất định là bọn họ, Đinh Khải nếu đã xin lỗi, hắn cuối cùng cũng là hạ thấp tư thái, nói tiếng "Xin lỗi" .
"Xin lỗi thì xong rồi? Ta vừa nói cái gì cần ta lập lại một lần nữa sao? Quỳ xuống! ! !"
Nam sinh mặt trứng cá càng âm trầm thêm, đem bàn phím của Chu Tiểu Phi lấy xuống, sau đó ra sức ném mạnh xuống đất, bàn phím nhất thời vỡ vụn ra.
"Có nghe hay không, quỳ xuống!"
Những người khác tiếp tục ném sách vở, đem phòng 712 làm cho lộn xộn hết cả lên.
"Các ngươi. . . . . ."
Chu Tiểu Phi lửa giận bốc lên, đồ trong phòng ngủ đều là của bọn họ, bị những người này tùy ý ném xuống đất, hắn cảm thấy phải chịu vô tận khuất nhục.
Tiếu Lạc lúc này bước ra một bước thản nhiên nói: "Các ngươi cũng là đồng học mà, cùng một trường học đọc sách, tất yếu phài tuyệt tình như thế?"
Nam sinh mặt trứng cá ngược lại đưa ánh mắt nhìn phía Tiếu Lạc, híp mắt, lạnh lùng nói:"Cơn giận của ta làm sao hạ xuống được, con mẹ nó ngươi chính là cái tên Tryndamere kia."bước hai ba bước tới gân Tiếu Lạc, ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm Tiếu Lạc, "Trong game ngươi rất ngưu mà, ở trong thực tế ngươi có giám ngưu bức tiếp không!"
"Với bọn hắn thì không có gì đáng nói, không đánh bọn họ một trận, trong lòng ta khó tiêu cơn giận này." Một người dáng dấp khá là anh tuấn nam sinh đi lên phía trước, hắn nhìn về phía Tiếu Lạc ánh mắt đặc biệt căm hận.
Tiếu Lạc cười cợt: "Ngươi là Gnar?"
Nam sinh kia cười gằn: "Đúng thì làm sao, không phải thì làm sao?" "Các ngươi thua game, lại chuẩn bị mất nguyên tắc làm người?" Tiếu Lạc ha ha cười nói.
Nam sinh mặt trứng cá nhất thời bật cười, như là nghe được chuyện cười: "Đồ chó chết, còn dám trang bức ở đây, giả bộ thanh cao, đầu óc ngươi bị nước vào rồi."
Nam sinh khá là anh tuấn thấp giọng nói với hắn: "Vũ Trạch, chớ cùng hắn nhiều lời, đánh hắn."
Nam sinh mặt trứng cá gật đầu, trong mắt hiện lên một vẻ tàn nhẫn.
Những người khác thấy sắc mặt hắn trầm xuống, dồn dập đem thiết côn giấu ở dưới quần áo rút ra, bầu không khí nhất thời trở nên rất căng thẳng.
Chu Tiểu Phi kinh hãi đến biến sắc, hắn không nghĩ tới đám người kia lại gan to như vậy, dám mang theo thiết côn bên người.
Đinh Khải lá gan khá là nhỏ, sợ đến hai chân run cầm cập.
"Chậm đã!" Tiếu Lạc quát lên.
"Thật không tiện, xin lỗi đã chậm, ta hiện tại chỉ muốn đem các ngươi đánh thành đầu heo!" Nam sinh mặt trứng cá cười khà khà nói.
Tiếu Lạc cười khẽ: "Ngươi hiểu lầm, ta muốn nói, nơi này không gian quá nhỏ, chúng ta đi lên tầng thượng được không?"
Sáu người nghe vậy, không khỏi ngẩn người, sau đó liền lớn tiếng cười, cười nhạo Tiếu Lạc không biết trời cao đất rộng.
"Tốt, đều là đồng học trong trường, cũng đừng nói ta quá vô tình, ta liền thỏa mãn yêu cầu của ngươi." Nam sinh mặt trứng cá chỉ vào Tiếu Lạc khinh thường nói.