Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Chương 66: Uy mãnh bá đạo

Chương: Uy mãnh bá đạo
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​

Tiếu Lạc bước nhanh tới, như một con mãnh thú hình người đánh bay một tên thành viên của Hội quán tán đả ra ngoài, người kia cảm
thấy mình như bị một cái ô tô mạnh mẽ đụng phải, bay tới trước mặt bọn Triệu Hưng Hòa cùng Đỗ Bằng Phi, trong bụng cứ như có ai
đó đang cào xé, liền há mồm phun ra tất cả mọi thứ có trong bao tử.

Triệu Hưng Hòa cùng Đỗ Bằng Phi chấn kinh đến không nói được gì, lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi lạnh, bọn họ vốn cho rằng có
hơn một trăm người thì có thể đánh cho Tiếu Lạc no đòn, nhưng bây giờ, Tiếu Lạc hùng hổ như vậy làm cho bọn họ không nhìn thấy
một chút hi vọng chiến thắng nào.

Tiếu Lạc như một vị Tà Thần sừng sững không ngã, sát ý kinh thiên, mà phạm vi xung quanh có hai mươi ba mươi người ngã trên mặt
đất.

"Ta cho các ngươi làm người, các ngươi lại muốn làm cẩu, ta nói rồi, đối với chó cắn người, ta sẽ hung hăng đánh nó, đánh đến khi nó
sợ ta, nhìn thấy ta liền cả người run rẩy mới thôi!"

Ánh mắt tràn ngập khiêu khích cùng miệt thị, có thể cảm thấy sát ý trên người một cách rõ ràng, sát khí đáng sợ bao phủ tứ phía.

Toàn bọ thành viên Hội quán tán đả đều toát mồ hôi lạnh, lần đầu tiên cảm thấy hoảng sợ như vậy.

Tên nam sinh nằm trên đất cắn răng, gào thét: "Sợ cái gì, giết chết hắn!"

Vài tên liều chết từ trong hội quán Taekwondo cầm trường côn, la hét xông lên hướng Tiếu Lạc.

Những người khác cũng học theo, dồn dập đem ra tất cả vũ khí, lao tới như thủy triều. Dù sao cũng đều là người trẻ tuổi, mà người trẻ
tuổi thì hay nóng tính, tâm tình đang bị ảnh hưởng bởi sự tức giận, bọn họ ra tay hoàn toàn không có nặng nhẹ, cho nên nếu như có
đánh chết người cũng là chuyện bình thường.

"Tiếu Lạc, chết đi!"

Hai người xông lên trước nhất giơ côn bổng lên cao, khuôn mặt hung dữ mạnh mẽ đập xuống đầu Tiếu Lạc.

Không chờ bọn họ đập xuống, Tiếu Lạc hừ nhẹ một tiếng, như một đạo tán ảnh lao vào giữ khe hở của hai người bọn họ, hung hăng
tiếp cận hai người, giang rộng hai tay tựa như thép đúc, mang theo sức mạnh như bài sơn đảo hải đánh lên ngực của hai người.

"A ~"

Nương theo hai tiếng kêu thảm thiết, hai người như diều đứt dây bay về phía sau, liên tục đánh ngã bốn năm tên thành viên Hội quán
tán đả phía sau.

"Tiếp tục!"

Tiếu Lạc trên mặt lộ ra nụ cười hung phấn, như mãnh hổ xông vào bầy cừu, lúc này thành viên Hội quán tán đả như làn sóng lớn.

Trên tay thành viên Hội quán tán đả toàn là mộc côn, mộc bản, có song tiết côn. . . . . . Nhưng căn bản không tạo được uy hiếp đối với
Tiếu Lạc.

Tiếu Lạc một quyền đánh gãy Mộc Côn, nắm đấm còn thể hung mãnh vô cùng xung kích vào ngực người cầm mộc côn, Tiếu Lạc một
cước đá tan nát tấm gỗ dày ba bốn cm cho, dư thế còn làm người cầm tấm gỗ bay ra ngoài, Tiếu Lạc đưa tay chộp một cái, túm lấy
Song Tiết Côn cũng không chút lưu tình nào đập xuống người bọn họ. . . . . .

Những người trẻ tuổi khí thịnh, bình thường ở Hoa Vũ đi nghênh ngang như con cua, Tiếu Lạc đang vô tình phá hủy cảm giác ưu việt
của bọn họ.

Triệu Hưng Hòa và Đỗ Bằng Phi cũng đã ngã xuống đất, người phía trước thì bị Tiếu Lạc nắm Song Tiết Côn quật một cái vào sau lưng,
như bị một cái roi đánh vào, đau rát, người sau bị đạp một cước vào đùi, toàn bộ đùi trong khoảng thời gian ngắn đã không có tri giác,
không ngừng run rẩy, có cảm giác co giật thống khổ.
Không bao lâu, tám mươi chín mươi thành viên Hội quán tán đả đã ngã trên mặt đất thống khổ kêu rên, còn lại hơn mười người co rút lại,
trên mặt có thể thấy rõ ràng sự hoảng sợ, Mộc Côn trong tay bọn họ mặc dù hướng về Tiếu Lạc, nhưng bởi vì tay đang run kịch liệt nên
mộc côn cũng run rẩy theo.

Tiếu Lạc thực sự thật đáng sợ thật bá đạo, hơn một trăm người đều bị hắn đánh cho răng rơi đầy đất, đây là uy mãnh cỡ nào?

Toàn bộ thành viên của hội quán khác trố mắt ngoác mồm, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, liên tục nuốt nhiều nước bọt, vô luận như
thế nào cũng không có nghĩ đến cục diện như thế này.

"Trơi tiếp nữa chứ!"

Một đôi mắt khiêu khích của Tiếu Lạc quét về phía hơn mười thành viên Hội quán tán đả còn lại, tuy rằng đã khống chế sức mạnh,
nhưng vẫn có thành viên Hội quán tán đả bị hắn đánh trầy da tróc thịt, máu tươi bắn tung tóe, trên y phục của hắn, cũng dính đầy vết
máu, "Hơn một trăm người tụ lại cùng nhau tạo thành Hội quán tán đả liền tự cho là rất đáng gờm, ở trường học xưng vương xưng bá,
học theo lưu manh trong xã hội, đi đánh nhau tàn nhẫn, xem ai không hợp mắt

liền dạy dỗ người đó, rất có cảm giác thành công? Ta hiện tại nói cho các ngươi, các ngươi chính là một đám bỏ đi, một đám cặn bã!"

Chữ chữ, vang vọng trong sân huấn luyện.

Còn lại hơn mười thành viên Hội quán tán đả theo bản năng ném vũ khí trong tay xuống, thân thể cứng ngắc, ngơ ngác nhìn Tiếu Lạc.

"Đừng đánh, chúng ta. . . . . . Chúng ta chịu thua. . . . . ."

Những người này giống như là trong kịch truyền hình thường diễn, giơ hai tay lên đầu hàng, đối đầu với quái vật Tiếu Lạc, bọn họ khắc
sâu nỗi sợ hãi trong linh hồn, thân thể run lẩy bẩy.Tiếu Lạc nở nụ cười: "Nói đánh là đánh, nói không đánh thì không đánh, dựa vào cái
gì?"

Cuối cùng một tiếng rít gào vang lên, cùng lúc đó, Tiếu Lạc cầm Song Tiết Côn trong tay ra sức ném ra ngoài, Song Tiết Côn nện vào
tường, "Choảng" một tiếng Song Tiết Côn gãy rời, Song Tiết Côn chia làm hai rơi xuống đất.

Loại uy hiếp này, làm tất cả mọi người run rẩy một trận!

Hơn mười thành viên Hội quán tán đả "Phù phù" co quắp quỳ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, bọn họ đúng là sợ, giờ khắc này Tiếu
Lạc là ác mộng đáng sợ nhất của bọn họ.

"Tiếu Lạc, có chừng có mực đi, bọn họ đã chịu thua, ngươi không nên quá đáng!" Một huấn luyện mang trang phục màu trắng đứng ra
chỉ vào Tiếu Lạc nói.

Tiếu Lạc nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn: "Ngươi cũng là thành viên Hội quán tán đả ?"

"Ta là Ngô Vân Long hội trưởng hiệp hội Taekwondo, ngươi ngày hôm nay. . . . . ." tên này báo ra thân phận của mình.

"Nếu không phải người Hội quán tán đả, vậy ngươi không tư cách nói chuyện, yên lặng ở một bên đi, không cần phải để ý đến ta!" Tiếu
Lạc phất tay, sau đó từng bước đi tới phía mười thành viên còn lại của Hội quán tán đả đang sợ vỡ mật.

Ngô Vân long vô cùng tức giận, nên nhớ hắn đường đường là hội trưởng hiệp hội Taekwondo, giáo viên hướng dẫn ở Hoa Vũ cũng sẽ
cho hắn mấy phần mặt mũi, mà Tiếu Lạc không cho hắn một chút mặt mũi nào, điều này làm cho hắn hận đến ngứa cả răng.

"Vậy ta đánh với ngươi!"

Chợt quát một tiếng, bốn năm bước lao nhanh tới, lúc cách Tiếu Lạc ba bốn mét liền nhảy lên thật cao, song phi bay tới, đánh úp về
phía trán của Tiếu Lạc.

Lực nhảy kinh người, tốc độ nhanh chóng, mang theo một luồng kình phong gào thét!

"Lại một tên muốn làm cẩu!"

Sắc mặt Tiếu Lạc liền lạnh băng, thân thể nghiêng về phái sau, né tránh cú bay người của Ngô Vân Long, sau đó lấy thân làm trục, xoay
hướng về bên trái, vung tay phải lên tấn công vào lồng ngực Ngô Vân Long.

Ngô Vân Long lúc này liền mạnh mẽ bay về phía sau, ngã xuống đất "Phốc" một tiếng, khóe miệng tràn ra một vệt vết máu.

Một chiêu, chỉ là một chiêu liền đánh bại hội trưởng hiệp hội Taekwondo!

Các thành viên xã đoàn khác cảm thấy cả người lạnh toát, bọn họ trước đây có phát ngôn chất vấn Tiếu Lạc ở trên diễn đàn, vào đúng
lúc này như bị một cái tát thẳng vào mặt.
"Hội trưởng!"

Vài tên hiệp hội Taekwondo xông lên, đỡ Ngô Vân Long lên.

"Còn có ai muốn đánh cùng ta? Đứng ra, ta tiếp hết!"

Ánh mắt Tiếu Lạc quét qua toàn bộ thành viên của các xã đoàn khác, bị ánh mắt của hắn quét đến, tất cả đều cúi đầu thấp xuống.

Ngô Vân Long ôm ngực, đâu còn cái khí phách như mới đầu, cảm thấy mất hết mặt mữi, thật là nhục nhã.




Trang 34# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch