Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (1+2)

Chương 528: Người phụ nữ nấm mốc biến thành người đẹp

Chương 528: Người phụ nữ nấm mốc biến thành người đẹp





- Được, được.



Tiểu Yêu Tinh lập tức đồng ý, sau đó nàng lại hỏi:



- Đúng rồi, chồng, có phải anh đang ở cùng với chị Hàm không?



- Đúng vậy, sao em biết?



Hạ Thiên có chút kỳ quái, hắn giống như không nói cho nàng biết vấn đề này thì phải.



- Dù sao em cũng biết, chồng, vậy anh đến Yêu Tinh Biệt Uyển đi, chị Hàm biết nó ở đâu.



Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói:



- Trước tiên em cúp máy trước, em cũng đến Yêu Tinh Biệt Uyển đây.



Tiểu Yêu Tinh hình như rất nôn nóng, nàng nói xong thì cúp điện thoại, Hạ Thiên quay đầu hỏi Mộc Hàm:



- Vợ, chị biết Yêu Tinh Biệt Uyển nằm ở đâu không?



- Yêu Tinh Biệt Uyển sao?



Mộc Hàm ngây người:



- Chồng, Yêu Yêu nói cậu đến Yêu Tinh Biệt Uyển sao?



- Đúng vậy, cô ấy nói chị biết nó ở đâu.



Hạ Thiên khẽ gật đầu.

Mộc Hàm gật đầu, trên mặt có biểu cảm kỳ quái:



- Tôi biết rõ chỗ đó, nơi đó là biệt thự của Yêu Yêu, nhưng...Chỗ đó có chút kỳ quái.......



- Cái gì mà kỳ quái?



Hạ Thiên có chút hiếu kỳ, không phải chỉ là một căn nhà sao? Có gì mà kỳ quái?



- Nơi đó có hệ thống an toàn mà Yêu Yêu tự mình sắp đặt, cô ấy nói dù là một con muỗi cũng không thể bay vào, cô ấy cũng thật sự làm được điều này, dù có muỗi bay đến gần thì hệ thống cũng sẽ báo động.



Mộc Hàm có vẻ bất đắc dĩ:



- Trong nhà đều là hệ thống báo cảnh sát, lần đầu tiên tôi vào ngôi nhà đó, thiếu chút nữa đã bị những hệ thống báo động kia làm cho tan vỡ.



- Chúng ta đến đập nát hệ thống báo động kia là được.



Hạ Thiên thuận miệng nói. Nguồn truyện:

Mộc Hàm dở khóc dở cười, xem ra nàng phải điện thoại trước cho Yêu Yêu, để nàng nhanh chóng sửa đổi hệ thống, nếu không thì Yêu Tinh Biệt Uyển sẽ trở thành đống hoang tàn.

Mộc Hàm nghĩ đến điều này và điện thoại cho Tiểu Yêu Tinh, nhưng Tiểu Yêu Tinh nói hệ thống bảo vệ ở Yêu Tinh Biệt Uyển đã được thăng cấp, sẽ không báo động cho cảnh sát.

Mộc Hàm nghe nói như vậy cũng yên lòng, sau đó nàng nói với Hạ Thiên:



- Chồng, chúng ta đi qua.



Hạ Thiên tất nhiên sẽ không có ý kiến, hắn đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.

Mộc Hàm lại ngĩh đến một chuyện, nàng nhìn vào phòng tắm rồi khẽ nói một câu:



- Chồng, có muốn nói với Ninh Khiết một tiếng không?



- Không cần, tôi không cũng không quá quen biết cô ta.



Hạ Thiên thuận miệng nói.



- Cô ấy biết số điện thoại của cậu không?



Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó hắn lắc đầu:



- Hình như không.



- Hay là để số điện thoại lại.



Mộc Hàm suy xét sự việc dù sao cũng chu đáo hơn, nàng đi đến gõ cửa phòng tắm:



- Ninh Khiết, chúng tôi đi trước, tôi để số điện thoại của chồng trên bàn, nếu cô có việc gì thì cứ điện thoại đến.



Bên trong không có ai trả lời, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy, Mộc Hàm cũng không nói gì, nàng chỉ tìm một tờ giấy ghi lại số điện thoại để trên mặt bàn, sau đó cùng Hạ Thiên bỏ đi.

.......

Ninh Khiết trong phòng tắm thật sự nghe được những lời của Mộc Hàm, nhưng lúc này nàng không có tâm tình đáp lời, nàng đang đứng trước gương, vừa để nước tẩy rửa thân thể vừa ngơ ngác nhìn người trong gương, giống như nàng đang ở vào một trạng thái rất kỳ diệu.

Ninh Khiết nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trong gương mà sinh ra cảm giác nằm mơ, gương mặt trong gương rất quen, dù là trước kia bị cận thì vẫn có bộ dạng như vậy. Nhưng làn da trắng trẻo và trơn bóng làm nàng sinh ra cảm giác lạ lẫm, trước đó tuy làn da của nàng là không tệ, nhưng nếu so sánh thì tuyệt đối là cách biệt một trời một vực.

Lúc này những lớp nước đen trên người Ninh Khiết được tẩy rửa, lộ ra làn da trắng nộn, một cặp chân mảnh khảnh rất đẹp, điều này làm nàng cảm thấy mình như sống trong mộng, đây là chân của mình sao?

Ninh Khiết vô thức di chuyển bước chân, người trong gương cũng đi lại, nhưng nàng phát hiện ra mình đi đứng cũng không quá quen thuộc. Khi một người bị cà thọt và hai chân được trở lại như thường, chắc chắn sẽ không biết cách đi thế nào cho phù hợp.



- Mình thật sự may mắn như vậy sao?



Ninh Khiết thì thào nói, chẳng lẽ vài chục năm qua nàng không may, bây giờ chính thức gặp may mắn?

Lúc này Ninh Khiết chẳng biết vì sao trong lòng không cực kỳ kích động và hưng phấn, nàng lại sinh ra cảm giác không yên và hoảng loạn, nàng lo lắng tất cả chỉ là giấc mộng, sau khi tỉnh mộng thì nàng sẽ vẫn là bộ dạng trước đó.

Dù Ninh Khiết đã cấu véo mình hơn vài cái, hơn nữa nàng cũng cảm thấy đau, điều này nói rõ nàng không mơ, đây là sự thật. Nhưng nàng vẫn luôn bất an, tất cả đến quá đột nhiên, cũng quá sức tưởng tượng.

Ninh Khiết ở trong nhà tắm cả giờ, cuối cùng nàng mới đi ra, tâm tình chậm rãi bình ổn trở lại. Nàng đi vào phòng ngủ tìm ra một chiếc váy, đây là một chiếc váy mà nàng rất thích nhưng chưa từng mặc, bây giờ nàng cuối cùng cũng được mặc lên người.

Ninh Khiết thay váy, nàng nhìn người phụ nữ xinh đẹp trong gương, nàng biết mình đã thực hiện được nguyện vọng, cuối cùng nàng không còn là một người phụ nữ nấm mốc, nàng đã là người đẹp chính thức.

Cả buổi chiều ninh khiết không rời khỏi nhà, nàng mặc váy đi qua đi lại trong phòng, thỉnh thoảng còn nhìn vào gương. Nếu lúc này có ai thấy thì sẽ cho rằng nàng là kẻ điên, nhưng đối với nàng thì đây là thời điểm để thích ứng với những biến đổi quá lớn.

Thời gian qua nhanh, đã đến sáu giờ, khi bụng sôi lên thì Ninh Khiết mới nhớ mình đên đi ăn thứ gì đó. Lúc này trong nhà nàng đã không còn gì để ăn, chỉ có thể ra ngoài ăn, nàng cầm lấy điện thoại lưu số của Hạ Thiên để lại, sau đó đứng lên chuẩn bị ra khỏi nhà.

Đúng lúc này điện thoại của Ninh Khiết chợt vang lên, khi thấy tên xuất hiện trên màn hình thì nàng không khỏi ngây người.

Người điện thoại đến cho nàng chính là Trương Đan, đây là bạn học thời đại học của nàng, ngoài ra Trương Đan còn là đồng hương, hai người đến từ một tỉnh. Thời đại học thì Ninh Khiết không có quan hệ tốt đẹp với các bạn học, vì nàng có quan hệ đồng hương với Trương Đan nên hai bên tương đối thân.

Thực tế thì trong lòng Ninh Khiết vẫn rất cảm kích Trương Đan, khi đó có một nam sinh nói xấu nàng, Trương Đan còn ra mặt giúp nàng mắng đối phương. Phải biết rằng đó là lần đầu tiên trong thời gian học đại học có người giúp nàng ra mặt.

Nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người cũng mất liên lạc, thậm chí Ninh Khiết còn không biết Trương Đan công tác ở đâu. Lúc này nàng đột nhiên nhận được điện thoại của Trương Đan, nàng cảm thấy rất bất ngờ.



- Alo, Trương Đan, mình là Ninh Khiết.



Ninh Khiết cuối cùng cũng nhận điện thoại






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch