Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 1: Sự kiện thổ lộ Ô Long (1)

Chương 1: Sự kiện thổ lộ Ô Long (1)




- Mau nhìn kìa, Tần Mục đúng thật là đi về phía Diệp Khinh Tuyết.

- Không thể nào! Ở đâu, ở đâu vậy?

Đám học sinh luôn là cái đám nhiều chuyện nhất. Hơn nữa, Diệp Khinh Tuyết với tư cách là hoa hậu giảng đường trường cấp III Vân Lan, độ nổi tiếng cực cao. Nhất cử nhất động của cô vô tình hay cố ý đều bị soi mói.

Tin tức lan truyền rất nhanh. Chỉ trong chốc lát, tất cả các bức tường của ba tòa nhà dạy học đều đứng đầy đám người. Mọi người tranh giành trước sau, vươn đầu nhìn xuống phía dưới.

Trên thảm cỏ xanh phía dưới tòa lầu dạy học, một người thanh niên ăn mặc bình thường, ngây ngốc đứng trước mặt hai cô gái tuyệt sắc, trong tay cầm một phong thư, đang muốn đưa cho một cô trong đó.

Theo như lời đồn thì thiếu niên này muốn thổ lộ với cô gái kia.

Thiếu nữ mặc chiếc váy công chúa rất xinh đẹp thoáng chút do dự, vẫn không tiếp nhận phong thư, hơi chút áy náy, nói:

- Tần Mục, thật xin lỗi. Tôi…

- Khinh Tuyết, làm gì mà phải khách sáo như vậy?

Cô gái mặc áo lam hơi mập bên cạnh cắt ngang lời Diệp Khinh Tuyết, giọng điệu mang theo chút khinh thường:

- Đối với loại người cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga, cậu nên hung dữ một chút. Bằng không, sau này chỉ sợ cậu sẽ bị phiền chết.

Nói xong, cô gái hơi mập nhìn Tần Mục có bộ dạng ngây ngốc, tiếp tục giễu cợt:

- Tần Mục, chẳng lẽ trước khi cậu thổ lộ không soi gương sao? Khinh Tuyết của chúng tôi là hoa hậu giảng đường của trường cấp III Vân Lan. Hãy nhìn bộ dạng của cậu đi, có xứng đôi với Khinh Tuyết không?

- Sao? Tần Mục?

Tần Mục cũng không phản ứng, cả người trì độn đứng im một nơi.

Thiếu nữ hơi mập cho rằng Tần Mục đang giả ngu, giận dữ muốn mở miệng mắng to.

- Được rồi, Hiểu Châu.

Diệp Khinh Tuyết giữ chặt thiếu nữ hơi mập lại.

- Ồ, tại sao không có động tĩnh gì vậy? Tần Mục đang làm cái quỷ gì thế?

Quần chúng vây xem đều không rõ cho lắm.

- Đoán chừng là đang chịu đả kích.

- Không phải ngu thật chứ?

Hoàng Hiểu Châu hiếu kỳ liếc nhìn Tần Mục, sau đó vươn tay ra, lung lay trước mắt Tần Mục.

- A, hắt xì!

Tần Mục bỗng nhiên tỉnh lại, hắt hơi một cái thật to.

- Ồ, đây là đâu vậy? Tại sao tôi lại ở đây?

Tần Mục đánh giá chung quanh, phát hiện chung quanh đều lạ lẫm.

Hơn nữa, tình huống trước mặt là gì vậy? Dường như tất cả mọi người đều đang nhìn mình.

Haiz, đẹp trai đúng là rất phiền phức. Lần sau đi đâu cũng phải mang theo mặt nạ mới được.

- Tần Mục.

- Sao?

Tần Mục hồi phục tinh thần, nhìn thấy một thiếu nữ hơi mập đang phát ra tiếng thét có độ đề xi ben cao, trong lòng liền tán thưởng. Cô nàng này thiên phú đúng là không tồi, rất thích hợp tu luyện môn Sư tử rống của phái Quỷ Nữ.

- Đúng rồi, hẳn là các người muốn bái tôi làm thầy?

Tần Mục nhìn Hoàng Hiểu Châu, rồi lại quay sang nhìn Diệp Khinh Tuyết.

- Sao? Bái cái đầu cậu đấy?

Hoàng Hiểu Châu giận điên lên. Cô là một người rất sạch sẽ, nhưng vừa rồi Tần Mục hắt xì một cái, khiến cho cô có cảm giác giống như có thứ gì đó dính vào tay của mình.

Hết lần này đến lần khác, Tần Mục luôn giả vờ ngây ngốc, thật khiến cho cô phát điên lên được.

- Hiểu Châu, được rồi, tranh thủ thời gian đi rửa đi.

Diệp Khinh Tuyết thấy Tần Mục đã tỉnh lại, nội tâm thở dài một cái. Vừa rồi cô còn thực cho rằng Tần Mục chịu không được đả kích của mình, vẫn còn đang choáng váng.

Hoàng Hiểu Châu trừng mắt nhìn Tần Mục, sau đó tranh thủ thời gian chạy đi rửa tay.

- Tần Mục, chuyện này, tôi…

- Đồng ý, đồng ý, đồng ý.

Diệp Khinh Tuyết còn chưa nói xong, không biết ai đã dẫn đầu, toàn bộ tập thể đều ồn ào hẳn lên. Tiếng huýt sáo không ngừng bên tai.

Những người này đương nhiên biết rõ Diệp Khinh Tuyết không có khả năng đáp ứng Tần Mục. Chỉ là hùa theo mà thôi.

- Đồng ý, đồng ý, đồng ý.

Sắc mặt Diệp Khinh Tuyết đỏ ửng, cũng không biết nói sao.

- Sao?

Tần Mục sững sờ, nhìn tờ giấy trong tay, bỗng nhiên hiểu ra.

- Ẩu tả! Quả thật ẩu tả.

Sắc mặt Tần Mục trở nên vô cùng nghiêm túc, trịnh trọng nói với Diệp Khinh Tuyết:

- Bây giờ, sinh tử tồn vong của nhân loại chính là quan trọng nhất. Tôi với tư cách là anh hùng Liên bang, thân mang hình tượng đại sứ, có thể nào tham luyến tư tình nhi nữ. Cô câu dẫn tôi là phạm pháp đấy. Nhưng, niệm tình cô còn nhỏ, lần này xem như bỏ qua, không có lần sao đâu nhé.

Tần Mục nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt Diệp Khinh Tuyết, nhưng trong lòng nhỏ máu. Đúng là một cô gái thật xinh đẹp, nhưng đáng tiếc lại không thể xơi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch