Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Học Sinh Tu Chân Cuồng Long

Chương 11: Giáo viên thể dục mới (1)

Chương 11: Giáo viên thể dục mới (1)




Ánh mắt Diệp Khinh Tuyết sáng ngời nhìn Tần Mục ngay cửa ra vào, lẩm bẩm:

- Cậu ấy không bị sao cả.

- Ồ, Thanh Long Bang gần đây ăn chay rồi sao?

Hoàng Hiểu Châu bên cạnh cau mày. Nhìn thấy Tần Mục bình yên vô sự, trong lòng cô có chút khó chịu.

Trên bục giảng, cô giáo một thân trang phục công sở kinh ngạc nhìn Tần Mục, nhất thời không thể hồi phục được tinh thần.

- Lão sư, cho hỏi em có thể vào được chưa?

Tần Mục hỏi.

- Ờ, vào đi.

Mỹ nữ lão sư dường như ý thức được sự thất thố của mình, vội vàng nói.

Tần Mục bỏ qua ánh mắt của mọi người, bước đến chỗ ngồi cuối cùng.

- Cô nàng này lại đang ngủ.

Tần Mục một lần nữa “thiện tâm” vỗ vai Tả Tư Duyệt.

- Dậy đi, chuông vào học đã vang lên lâu lắm rồi.

Tả Tư Duyệt mơ màng mở mắt. Khi nhìn thấy Tần Mục ngồi bên cạnh, còn cho rằng mình nhìn lầm, vội dụi mắt.

- Ồ, cậu không đi bệnh viện sao?

- Tại sao tôi lại phải đi bệnh viện?

- Không thể nào. Tại sao hiệu suất của Tả Thanh Long lại thấp đến như vậy?

Tả Tư Duyệt lẩm bẩm.

- Cái gì là Tả Thanh Long, Hữu Bạch Hổ? Ngủ đến hồ đồ rồi sao? Bây giờ là thời gian lên lớp, tập trung nghe giảng bài đi.

Tả Tư Duyệt hừ nhẹ một tiếng, từ trong túi móc ra một chiếc điện thoại, bấm một hàng số.

Tần Mục im lặng. Tả Tư Duyệt vẫn còn là một học sinh, nhưng lại tùy tiện gọi điện thoại trong lớp.

Nhưng mỹ nữ lão sư căn bản không dám ngăn cản.

- Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.

Tả Tư Duyệt buồn bực tắt điện thoại. Lúc này cô mới phát hiện ánh mắt tất cả bạn học đều tập trung vào cô và Tần Mục. Với tính cách của cô cũng không khỏi có chút xấu hổ.

- Khụ khụ, đã đến giờ dạy, cô mau giảng bài đi.

- Cậu còn biết bây giờ là giờ học sao? Cứ lên lớp là ngủ hoặc gọi điện thoại. Chưa từng thấy qua học sinh nào cá biệt như cậu. Tôi lấy làm lạ là sao cậu vẫn chưa bị khai trừ?

Khai trừ? Ai dám khai trừ con gái của Tả Thanh Long? Trừ phi là người đó không muốn lăn lộn tại thành phố Ninh Giang này nữa.

- Cậu nói cái gì?

Tả Tư Duyệt trừng mắt nhìn Tần Mục:

- Cậu dám nói tôi cá biệt?

- Chẳng lẽ không đúng sao? Cậu hỏi bọn họ đi.

Tần Mục chỉ vào bạn học trong lớp.

Lập tức, mọi người đều thu hồi ánh mắt, nghiêm túc mở sách ra. Bọn họ không muốn bị cuốn vào đợt phân tranh này.

Ngay cả mỹ nữ lão sư trên đài cũng hắng giọng:

- Các bạn học sinh, bắt đầu học bài. Mọi người giở trang 6.



Tần Mục phát hiện mình đúng là xem thường lực ảnh hưởng của Tả Tư Duyệt. Xem ra, lúc nào rảnh phải đi tìm hiểu Thanh Long Bang này mới được.

Tả Tư Duyệt thấy Tần Mục kinh ngạc, liền che miệng cười khẽ.

Tần Mục nhìn Tả Tư Duyệt, nói:

- Cậu cười lên rất đẹp. Sau này nên cười nhiều một chút. Con gái gì mà ngủ suốt cả ngày.

Thấy Tần Mục khen mình, Tả Tư Duyệt chẳng biết tại sao lại cảm thấy kiêu ngạo, mỉm cười nói:

- Cậu quan tâm tôi như vậy, tôi thấy cảm động lắm. Chi bằng tôi cho cậu một cơ hội theo đuổi tôi.

Bạn học chung quanh nghe được câu này, cơ thể nhịn không được run lên.

Tả Tư Duyệt cũng là hoa hậu giảng đường như Diệp Khinh Tuyết, là nữ thần trong suy nghĩ của rất nhiều nam sinh.

Nhưng Tả Thanh Long đã tự mình lên tiếng, bất luận một nam sinh nào cũng không được tiếp cận Tả Tư Duyệt. Nam sinh trường Vân Lan bị tàn tật vì Tả Tư Duyệt phát sinh không dưới mười lần.

Chỉ cần tiếp cận Tả Tư Duyệt, sẽ bị đánh thành tàn tật. Nếu quang minh chính đại theo đuổi cô, hậu quả quả thật không thể tưởng tượng nổi.

- Theo đuổi cậu?

Tần Mục mở to mắt:

- Cái này không phải quá tùy tiện sao? Tôi không thích nữ sinh tùy tiện.

Tả Tư Duyệt nghe xong liền kích động, thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết.

- Được, Tần Mục, cậu chờ đó cho tôi.

Tả Tư Duyệt móc điện thoại di động ra, cấp tốc gọi cho một người.

- Lại đánh mưu ma chước quỷ gì đây?

- Tìm người dạy cho cậu bài học.

Tần Mục vỗ đầu:

- Không thể nào.

- Cậu sợ rồi à?

Tả Tư Duyệt khẽ nói:

- Chỉ cần cậu xin lỗi tôi, tôi sẽ tha cho cậu một lần.

- Cậu hiểu lầm ý của tôi rồi. Tôi nói là cô nên tìm người được được chút, đừng tìm người giống hai con hổ giấy ngày hôm qua. Đánh một chút đã gãy xương, tôi cũng không biết làm sao mà động thủ nữa.

Tả Tư Duyệt cười lạnh:

- Khoác lác không biết đường ra. Tuy bọn họ không phải là thành viên của Thanh Long Bang, nhưng cũng được chọn lựa một cách kỹ càng. Một người đánh mười người như cậu cũng không thành vấn đề.

- Nghe cậu nói thấy mất giá trị con người quá. Nếu cậu muốn dạy tôi bài học, hãy tự mình động thủ đi. Hết lần này đến lần khác gọi mấy tên hổ giấy đó đến tiêu khiển cho tôi không.

Tả Tư Duyệt nghe xong liền biến sắc:

- Cậu biết cái gì?

- Tôi mệt, muốn ngủ một chút.

Tần Mục ngáp một cái, sau đó úp mặt xuống bàn ngủ.

Ánh mắt Tả Tư Duyệt trở nên âm tình bất định. Tần Mục nói câu kia là vô tình hay cố ý?

- Hẳn là vô tình. Cậu ta chưa từng tu luyện, không thể nào nhìn thấu thực lực của mình.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch