Trần Lạc sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía Isabella, nói: "Khống chế nguyên tố tạp chất thì sao, Ma Pháp sư cũng có thể khống chế nguyên tố tạp chất mà. . ."
Sắc mặt của Isabella tái nhợt, nàng lắc đầu: "Không phải, tớ nói là tớ có thể khống chế cả ma pháp nguyên tố và nguyên tố tạp chất. . ."
Con người ở đại lục Thần Ân cũng không phải không thể khống chế nguyên tố tạp chất. Chỉ có điều, nếu như khống chế ma pháp nguyên tố giống như giơ một khối đá cỡ bàn tay lên, như vậy khống chế nguyên tố tạp chất tương đương với việc rung chuyển một ngọn núi lớn.
Mọi người chỉ có thể nhặt đá trên núi, nhưng vốn dĩ không cách nào di chuyển ngọn núi lớn này.
Trần Lạc nghi hoặc nhìn Isabella, nói: "Cậu thử khống chế nguyên tố tạp chất. . ."
Hắn vừa dứt lời, cũng cảm giác được nồng độ nito trong không khí chung quanh chợt thay đổi.
Isabella kinh hoảng nhìn Trần Lạc, hỏi: "Blair, tớ thế nào?"
Trần Lạc trợn mắt hốc mồm, hắn rốt cuộc biết vì sao Isabella sợ hãi như thế.
Ở đại lục Thần Ân, cho dù là Đại Ma Đạo Sư dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể khống chế một chút nguyên tố tạp nhất, căn bản không có tác dụng gì.
Nói toẹt ra, đây là thiên phú mà con người vốn không có.
Người có thể khống chế nguyên tố tạp chất. Ở trong mắt của các Ma Pháp Sư trên đại lục Thần Ân, những người này cùng loại với dị năng giả, hoặc có thể gọi là người đột biến, sẽ bị quy về dị loại.
Ở trong tay nhân loại, kết cục của dị loại thường thường sẽ cực kỳ thê thảm.
Isabella gấp gáp nhanh sắp khóc, run giọng nói: "Blair, tớ nên làm gì đây, bọn họ có thể xem tớ là quái vật hay không. . ."
"Chuyện này có gì ghê gớm chứ?" Trần Lạc lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng vỗ vai của nàng, an ủi: "Người có thể khống chế nguyên tố tạp chất không chỉ có một mình cậu, tớ cũng có thể."
Nàng vừa mới nói xong, liền phát hiện nguyên tố tạp chất mà mình đang khống chế bị người đoạt mất. Nàng kinh ngạc nhìn Trần Lạc, rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, lẩm bẩm nói: "Quá tốt rồi, quá tốt rồi, hoá ra chúng ta giống nhau. . ."
Isabella yên tâm, Trần Lạc lại rơi vào nghi hoặc.
Từ sau khi Ma Pháp sư trên đại lục Thần Ân biết sử dụng ma pháp nguyên tố thì chưa từng ngừng chuyện nghiên cứu nguyên tố tạp chất lại. Ấy vậy sau mấy ngàn năm, cũng không có người nào giống hắn và Isabella có thể tự nhiên điều khiển nguyên tố tạp chất. Dưới đây đã có thể xác định trăm phần trăm, con người trên đại lục Thần Ân không có đủ thiên phú này.
Tựa như người Địa Cầu không có đủ thiên phú ma pháp. Con người trên đại lục Thần Ân không thể lợi dụng nguyên tố tạp chất, cũng chính là nguyên tố vật chất.
Mặc dù thân thể của Trần Lạc thuộc về đại lục Thần Ân, nhưng linh hồn của hắn thuộc về thế giới khác, không giống như Ma Pháp sư ở đây nên cũng không lấy làm lạ.
Chẳng lẽ Isabella. . .
Trần Lạc nhìn Isabella một chút, bỏ đi suy nghĩ không thực tế này.
Isabella không có khả năng có một linh hồn từ thế giới khác giống như hắn, vậy nàng đến cùng là đột biến hay thức tỉnh dị năng?
Sau khi phát hiện nàng không phải là người duy nhất có thể khống chế nguyên tố tạp chất, Isabella cũng không sợ hãi như lúc trước, hơn nữa người có năng lực giống nàng lại là Trần Lạc, càng để cho nàng hoàn toàn thả lỏng tảng đá trong lòng.
Nàng ngẩng đầu nhìn Trần Lạc, nghi hoặc hỏi: "Vì sao chúng ta có thể khống chế nguyên tố tạp chất chứ. Hơn nữa, nguyên tố tạp chất còn dễ dàng khống chế hơn ma pháp nguyên tố, cũng không cần thần chú và kết ấn. Nhưng mà nó lại chẳng có tác dụng gì. . ."
"Ai nói nguyên tố tạp chất không còn tác dụng gì chứ?" Trần Lạc liếc nàng, nói: “Cậu thử ngưng tụ nguyên tố tạp chất có hàm lượng cao thứ hai trong không khí, không cần ngưng tụ bên cạnh, thấy gốc cây kia không, ngay ở đó đi. . ."
Isabella dựa theo lời của hắn ngưng tụ một đoàn khí ô-xy ở đằng xa.
Sau khi tấn cấp Ma Pháp sư sơ cấp, tinh thần lực của nàng đã tăng lên không ít, có thể ảnh hưởng trong phạm vi cách nàng không xa.
Trần Lạc lại nói: "Cậu lại thử phóng ra một Hỏa Cầu Thuật, rồi dung hợp nó với nguyên tố tạp chất kia."
Isabella dựa theo lời của hắn, nhanh chóng kinh ngạc thốt lên: "Blair, hoả cầu của tớ làm sao biến thành màu lam!"
Trần Lạc không trả lời câu hỏi này của nàng, mà tiếp tục nói: "Dùng hỏa cầu màu lam tấn công gốc cây kia."
Tâm niệm của Isabella vừa động, hỏa cầu kỳ quái lập tức rơi vào gốc cây.
Hỏa Cầu Thuật chỉ là ma pháp học đồ cấp thấp nhất, uy lực có hạn, bình thường chỉ có thể để lại một vết tích cháy đen trên cây.
Song, khi hỏa cầu màu lam rơi vào gốc cây, Isabella trơ mắt nhìn gốc cây nhoáng một cái đã biến thành một đóng tro tàn.
Nàng dọa đến lui về phía sau mấy bước, nắm lấy cánh tay của Trần Lạc, hỏi: "Blair, đây là chuyện gì?"
"Đây chính là tác dụng của nguyên tố tạp chất." Trần Lạc nhìn nàng, nói: "Chúc mừng cậu, Isabella, cậu đã mở ra cánh cửa của thế giới mới. . ."
Mặc dù sự thay đổi trên người của Isabella để Trần Lạc cảm thấy kỳ quái, nhưng trong lòng hắn lại hết sức vui vẻ.
Ai lại muốn trở thành kẻ dị loại trong mắt người khác chứ. Cho dù là có một người giống như hắn cũng tốt, ít ra hắn còn được an ủi một chút.
Isabella kinh ngạc nhìn đăm đăm vào đống tro tàng, nàng đã hoàn toàn rơi vào trạng thái đờ đẫn.
Uy lực của một ma pháp học đồ như Hỏa Cầu Thuật lại có thể bị nàng đề cao đến trình độ này. Nếu như nàng thả ra là ma pháp sơ cấp, sau khi dung hợp với nguyên tố tạp chất kia, chẳng phải là tương đương với ma pháp siêu giai ư?
Ma pháp siêu giai. . . , ít nhất cũng phải là Đại Ma Pháp Sư mới có thể nắm giữ.
Nhớ tới một chuyện khác, Isabella bỗng nhiên nhìn về phía Trần Lạc, hỏi: "Ngày đó cậu để hỏa cầu của cô gái kia biến mất cũng là lợi dụng nguyên tố tạp chất phải không?"
Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: "Việc này một hồi tớ sẽ dạy cho cậu, chúng ta đi tìm cô Britney trước đi."
Isabella sửng sốt một chút, hỏi: "Cô Britney cũng có thể khống chế nguyên tố tạp chất à?"
"Không thể." Trần Lạc lắc đầu, nói: "Trước mắt tớ biết chỉ có tớ và cậu có thể làm được."
Isabella nghe vậy, hơi nhếch khóe môi lên, ngực hơi ưỡn ra, bước chân đi trên đường cũng lớn hơn.
Đi vài bước, nàng chợt nhớ tới chuyện gì, bèn nói: "Blair, tớ giống như biết bí mật của cậu. . ."
Tận mắt thấy Isabella phóng ra hỏa cầu màu lam, Britney cũng rơi vào trầm tư, nàng suy nghĩ thật lâu, mới nói: "Cô đã tìm khắp sách sử ma pháp cũng chưa từng xuất hiện chuyện như vậy. Theo suy đoán của cô, năng lực khống chế nguyên tố tạp chất rất có thể là một loại thiên phú rất hiếm hoi, thậm chí còn hiếm hơn song hệ ma pháp. Trừ việc đó ra, để thức tỉnh thiên phú này còn cần phải nỗ lực luyện tập giống như Isabella. . ."
Lý luận này miễn cưỡng cũng có thể giải thích, nhưng Trần Lạc luôn cảm thấy không phải như vậy. Ma Pháp sư nào mà chưa từng thử khống chế nguyên tố tạp chất. Suốt mấy ngàn năm nay, cho dù là gặp được một người đầu óc ngốc nghếch như Isabella cũng có thể phát hiện nguyên tố tạp chất không thể làm gì, nhưng sự thực là lại chẳng có người nào cả.
Trần Lạc nghĩ một chút, hỏi: "Có thể là đột biến hay không?"
Britney giật mình, hỏi: "Đột biến là gì?"
"Đột biến chính là. . ." Trần Lạc vừa mở miệng mới nhớ tới sinh học ở chỗ này ngay cả vỡ lòng cũng không có, giải thích với các nàng quá phiền phức, hắn đành lắc đầu, nói: "Bất kể như thế nào, đây đối với Isabella mà nói là một chuyện tốt, không chỉ có thể miễn dịch ma pháp hệ Hỏa. Trong tình huống tấn công bất ngờ, nàng thậm chí có thể giết chết Đại Ma Pháp Sư. . ."
Britney nhìn hắn, nghi ngờ hỏi: "Miễn dịch?"
". . . Cái này cũng không quan trọng." Trần Lạc lắc đầu, nói tiếp: "Tóm lại, tóm lại chính là ma pháp hệ hỏa chẳng có tác dụng gì với nàng hết. . ."
Liên quan đến sự thay đổi trên người của Isabella, trong lúc nhất thời Trần Lạc cũng không lý giải được.
Đại lục Thần Ân có rất nhiều vấn đề hắn không hiểu.
Ví dụ như. . .
Ma Pháp Chúng Thần đến cùng là cái gì, họ chỉ là những tưởng tượng của người cổ đại hay những thực thể cấp cao thực sự tồn tại?
Nếu như Chúng Thần thật sự tồn tại, họ sống hay chết, hiện tại đi nơi nào?
Bản chất của thần chú và kết ấn là gì, vì sao loài người muốn phóng ra ma pháp phải cần thần chú và kết ấn, động vật lại không cần?
Còn có, vì sao thiên phú cao như cô Britney cũng không thể dễ dàng khống chế nguyên tố tạp chất, Trần Lạc và Isabella lại có thể. Cũng không thể nói do Isabella thường xuyên ngủ chung giường với hắn nên bị lây bệnh chứ?
Suy nghĩ kỹ một chút, khả năng này cũng không phải không có. Giả thuyết to gan này nếu dựa vào thái độ của khoa học thực chứng để xem xét, nếu có thể thực hiện thí nghiệm này trên người khác, nhiều nhất nửa năm sẽ có thể kiểm chứng giả thuyết này là thật hay giả. . .
Chỉ là ý nghĩ này không quá thực tế. Ở đây cũng chỉ có ba người, hắn cũng không thể để cho cô Britney làm ấm giường cho hắn nửa năm. . .