Ăn cơm trưa xong, Trần Lạc không đi theo Alice trở về lớp học, mà đi dạo quanh sân trường với Isabella.
Lúc đi đến bãi cỏ, Trần Lạc chủ động giải thích: "Tớ cũng không biết Alice sẽ chọn lớp hệ Thủy. . ."
Isabella lườm hắn một cái, lên tiếng: "Cậu nói với tớ chuyện này để làm gì?"
Nếu Isabella không thèm để ý, Trần Lạc đương nhiên cũng sẽ không nhiều lời, thuận miệng dời đi chủ đề. "Ngày đầu tiên cảm thấy thế nào?"
Ngữ khí của Isabella có phần phiền muộn: "Nơi này thiên tài rất nhiều, trong lớp có một nữ sinh chỉ hơn tớ một tuổi đã là Ma Pháp sư trung cấp."
Vương Đô vừa là nôi vừa là mộ của thiên tài. Vô số thiên tài từ địa phương nhỏ đến đây, trong khoảnh khắc sẽ biến thành xếp chót lớp. Có lẽ có một số ít người có thể phấn khởi tiến lên, một lần nữa đi vào tầm mắt của mọi người, nhưng kết cục của hầu hết người còn lại sẽ chẳng khác gì người thường.
Điều này nghe rất tàn khốc, nhưng cũng là sự thật.
Song, Isabella cũng không giống với các nàng, Trần Lạc mỉm cười an ủi. "Ma Pháp sư trung cấp thì thế nào, cậu không phải hai năm nữa có thể trở thành Ma Pháp sư cao cấp sao. Lại nói, bây giờ, cậu cũng không sợ Hỏa hệ Ma Pháp sư cao cấp. . ."
"Cậu cho rằng tớ là cô Britney à. . ." Isabella lườm hắn một cái, nói: "Xem như tam đại gia tộc ma pháp ở Vương Đô, cũng không có Ma Pháp sư cao cấp 19 tuổi, cô Britney cũng 20 tuổi mới tấn cấp. . ."
Được Isabella nhắc nhở, Trần Lạc mới ý thức được năm nay cô Britney đã 22 tuổi.
Hầu hết phụ nữ ở thế giới này trong độ tuổi của nàng đã sớm kết hôn sinh con. Song, người giống như cô Britney hơn 20 tuổi, thậm chí hơn 30 tuổi vẫn chưa kết hôn, ở chỗ này cũng rất phổ biến.
Ở đại lục Thần Ân, nam nữ là bình đẳng. Phụ nữ không phải phụ thuộc vào cánh đàn ông, có người muốn theo đuổi chân lý nên trở thành học giả, lại có người muốn tìm đích đến cuối cùng của ma pháp, vì thế cam nguyện kính dâng cả đời, hơn 30, 40 tuổi còn chưa kết hôn, thậm chí cả một đời một thân một mình cũng không ít.
Không chỉ riêng cô Britney, Kristen và Helen Stern ở cái tuổi này cũng chưa kết hôn, thậm chí ngay cả một người bạn phái nam bên cạnh cũng không có.
Trần Lạc nhìn Isabella xinh đẹp như hoa bên cạnh, theo đuổi ước mơ tất nhiên quan trọng, nhưng trên con đường đó, cũng không ngại thong thả một chút, nghiêng đầu nhìn cảnh đẹp mỹ lệ xung quanh. . .
Sau buổi tự giới thiệu hồi sáng, học sinh trong các lớp đều quen thuộc lẫn nhau, chương trình học của khoa ma pháp chính thức bắt đầu vào buổi chiều.
Trần Lạc không biết cách dạy của các khoa khác ra sao, nhưng phương pháp học của khoa ma pháp, cho tới bây giờ, hắn cũng chưa từng thấy qua.
Bọn hắn không có sách giáo khoa, thậm chí không có thời gian cố định lên lớp, thời gian và nội dung của tiết học do giáo viên mỗi lớp quyết định.
Buổi tự giới thiệu ban sáng không chỉ để các học sinh nhận biết lẫn nhau, cũng để cho giáo viên hiểu rõ sơ bộ năng lực của mỗi học sinh.
Trong lớp học, Kristen nhìn tất cả mọi người, nói: "Các em đừng tưởng rằng đã bước vào học viện Ma Pháp thì nhất định có thể thuận lợi tốt nghiệp từ nơi này. Học viện yêu cầu học sinh muốn tốt nghiệp nhất định phải tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp. Trong số các em có ít người lại ở chỗ này nghỉ ngơi năm năm, thậm chí sáu năm. . ."
Đây là tiết học đúng nghĩa đầu tiên sau khi khai giảng, trước tiên Kristen nói cho tất cả mọi người điều kiện để tốt nghiệp của học viện Ma Pháp.
Độ tuổi trung bình của đám tân sinh năm thứ nhất vào khoảng 18 tuổi. Nói cách khác, trước khi 22 tuổi, bọn họ nhất định phải tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp. Yêu cầu này đối với người bình thường mà nói là hết sức hà khắc, nhưng học sinh của học viện Ma Pháp đều là thiên tài được lựa chọn khắp mọi miền đất nước, tiêu chuẩn Ma Pháp sư trung cấp cũng không quá quắc.
Dù sao, bản thân cô Kristen đang đứng trên bục giảng hiện tại cũng chẳng qua mới 22 tuổi mà thôi.
Sau khi thông báo chuyện này với toàn thể lớp học, nàng nhìn về phía một cô bé, nói: "Emma, bây giờ em đã có thể khống chế chín hỏa cầu, cô cần em trong vòng ba tháng tấn cấp Ma Pháp sư sơ cấp, có vấn đề gì không?"
Emma nhìn gương mặt bình tĩnh của Kristen, lí nhí nói: "Không, không có. . ."
Kristen quay sang nhìn Alice, nói: "Alice, Thủy Mạc Thuật của em chỉ có cấp hai. Trong vòng hai tháng, trước khi kết thúc học kỳ này, em cần tăng Thủy Mạc Thuật lên cấp bốn, có vấn đề gì không?"
Alice nói: "Không có."
Trần Lạc không thể không thừa nhận. Mặc dù Kristen là công chúa, nhưng cùng lúc cũng là một nhà giáo mẫu mực.
Lớp hệ Thủy có tổng cộng hơn 40 học sinh, nàng nghiêm túc hiểu rõ ưu khuyết điểm của mỗi người, dựa vào tình huống của mỗi người mà đưa ra yêu cầu khác nhau.
Lúc đến phiên Trần Lạc và Wilker, nàng quét nhìn hai người một chút, vô tình nói: "Những bạn học khác chỉ cần tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp đã đủ tiêu chuẩn tốt nghiệp. Riêng đối với hai em, muốn thuận lợi tốt nghiệp nhất định phải có được thực lực của Ma Pháp sư cao cấp."
Trần Lạc đối với chuyện này không có ý kiến gì, Wilker cũng không dị nghị gì thêm.
Mục tiêu của Trần Lạc là Thánh Ma Đạo Sư, bốn năm sau hắn ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Đại Ma Đạo Sư.
Kristen nhằm vào khuyết điểm của mỗi học sinh để đưa ra phương pháp thích hợp nhất cho họ. Đến phiên Trần Lạc và Wilker, nàng cũng không đối đãi giống như những người khác.
Nàng cẩn thận suy nghĩ một phen rồi nói. "Hai người các em, một người được dạy dỗ từ Ma Pháp sư trẻ tuổi nhất Lorrain, một người khác đến từ gia tộc Stern. Trên ma pháp, cô không có gì để dạy cho các em, cho nên, cô dự định dạy cho các em những thứ khác"
Đầu tiên nàng nhìn về phía Wilker. "Wilker, em không phải nói muốn học tập thuật cận chiến sao, bước lên đi, về sau cô sẽ dạy thêm cho em về kỹ thuật chiến đấu. Trước lúc đó, cô cần hiểu rõ trình độ của em đến mức nào."
Trần Lạc và các nữ sinh của lớp hệ Thủy cùng nhau đi ra khỏi phòng học, hào hứng quan sát Kristen và Wilker đang đứng trên đồng cỏ.
Trần Lạc đều đã từng chiến đấu với cả hai người, năng lực của Kristen Trần Lạc cũng không có gì đánh giá. Đơn thuần chiến đấu, hắn không phải là đối thủ của nàng.
Ma Pháp sư không hiểu chiến đấu không phải là Ma Pháp sư ưu tú. Gia tộc ma pháp giống như nhà Stern trong quá trình bồi dưỡng thế hệ sau, tự nhiên cũng để chúng nó phát triển toàn diện.
Mà Wilker Stern, khả năng chiến đấu của hắn mặc dù mạnh hơn Ma Pháp sư bình thường rất nhiều, nhưng so sánh với Kristen giống như hai khái niệm nghiệp dư và chuyên nghiệp.
Hắn ngoài miệng nói muốn học tập chiến đấu với Kristen, ba giây sau đã nằm sõng soài trên mặt đất bắt đầu cầu xin tha thứ.
"Về chiến đấu, em hẳn nên thường xuyên nhờ chị mình hướng dẫn." Kristen nhìn hắn một cái, rồi đảo mắt sang Trần Lạc, nói: "Blair, em xuống đây."
Trần Lạc lắc đầu, nói: "Em không phải là đối thủ của cô."
Hắn hết sức rõ ràng thực lực của bản thân, giống như Wilker, bị đánh trước mặt nhiều người như vậy là một chuyện rất mất mặt.
Kristen nhìn hắn, hỏi: "Lúc gặp phải kẻ thù, em cũng có thể trốn tránh à?"
Trần Lạc nghĩ một chút, hỏi: "Em có thể sử dụng ma pháp không?"
"Tùy ý." Kristen mỉm cười, đáp: "Nếu như em có thể phóng ra ma pháp trong lúc chiến đấu."
Trên nguyên tắc mà nói, Trần Lạc cận thân là vô địch, bởi vì lúc kẻ địch cận thân không cách nào phóng ra ma pháp, nhưng hắn lại không gặp hạn chế về thần chú và kết ấn.
Đồng phục của học viện Ma Pháp Vương Đô rất giống áo choàng của ma pháp sư, ống tay áo rất rộng, tay của Trần Lạc núp trong tay áo, người khác sẽ không thấy hắn có dùng tay kết ấn hay không. Mặt ngoài, hắn chỉ cần mấp máy môi mà thôi.
Wilker vịn cây cột, trên mặt hiện ra nụ cười cười trên nổi đau của người khác.
Mặc dù hắn không có cách nào rửa nhục, nhưng nhìn kẻ thù bị người khác chà đạp của là một loại hưởng thụ.
Song, hắn nhanh chóng không cười nổi.
Hình ảnh Blair bị công chúa Kristen miểu sát trong tưởng tượng cũng không xuất hiện. Không chỉ có như vậy, hai người bọn họ vậy mà đánh ngang nhau.
Kristen là công chúa, từ nhỏ nàng đã đi theo vô số cao thủ cách đấu để học tập. Cho dù là chị của hắn, Helen Stern, trên chiến đấu cũng không phải đối thủ của nàng.
Điều này chẳng phải là nói chị của hắn cũng đánh không lại Blair ư?
Không chỉ có Wilker, tất cả học sinh của lớp hệ Thủy, bao gồm cả Alice cũng bị một màn trước mắt làm cho ngạc nhiên đến trợn mắt hốc mồm.
"Điều này sao có thể, thuật cận chiến của Blair còn lợi hại như thế!"
"Tớ nghe nói thuật cận chiến của cô Kristen là số một trong học viện, điều này chẳng phải là nói Blair . . ."
"Alice, cậu và Blair từng học chung một trường, trước kia hắn cũng lợi hại như vậy sao?"
. . .
Trong mắt người khác, Trần Lạc và Kristen bất phân cao thấp, nhưng chỉ có Trần Lạc rõ ràng, thật ra từ vừa mới bắt đầu, hắn đã bị áp chế siết xao, mà đây là dưới tình huống Kristen chưa dốc hết toàn lực .
Chẳng qua, nếu hắn lựa chọn nghênh chiến, đương nhiên sớm có kế hoạch.
Ngay lúc Kristen đấm tới, Trần Lạc mấp máy bờ môi.
Sau một giây, một chiếc thổ thuẫn lập tức xuất hiện trước mặt của hắn.
Ầm!
Nắm đấm của Kristen nện trên thổ thuẫn, sau đó nàng liền đứng bất động tại chỗ.
Trần Lạc ân cần nhìn nàng, hỏi: "Cô Kristen, cô không sao chứ?"
Kristen lắc lắc cổ tay, ánh mắt nhìn về phía Trần Lạc như thể là lần đầu tiên biết hắn.
Vừa chiến đấu vừa phóng ra ma pháp cần có khả năng kiểm soát thời cơ chiến đấu rất tinh tế. Trong lúc đánh nhau với nàng, thế mà hắn còn thời gian phóng ra ma pháp, thật không hổ là học sinh của Britney. . .
Đôi cô trò này đơn giản chính là quái vật. . .
Nàng lắc lắc cổ tay lần nữa. "Không sao, đều trở về lớp minh tưởng đi. . ."
Lúc Trần Lạc đi trở về phòng học, Wilker đi đến bên cạnh hắn, thủ thỉ: "Blair, sau khi ta nghiêm túc suy nghĩ, ta cảm thấy cô Kristen nói rất đúng. Tất cả mọi người đều là học sinh của lớp hệ Thủy, trong sinh hoạt phải trợ giúp lẫn nhau, hòa thuận với nhau, ta tuyên bố ân oán trước kia của chúng ta xóa bỏ. . ."