Trần Lạc nhìn Isabella, giải thích : "Tay của cô Britney vừa rồi do thái thịt mà bị thương, tớ giúp nàng xem một chút."
Hắn buông tay của Britney ra, dưới tác dụng của Trì Dũ Thuật, vết thương nhàn nhạt trên tay của nàng đã khép lại.
"Tớ, tớ chỉ muốn lấy một ổ bánh mì. . ." Isabella cầm một ổ bánh mì rồi nhanh chóng rời đi, tựa hồ vừa rồi không thấy cảnh kia. . .
Lúc ăn cơm chiều, thái độ của Isabella rất khác thường, bình thường nàng sẽ líu ríu nói không ngừng, hôm nay lại im lặng một cách lạ thường.
Sau khi ăn cơm xong, nàng chủ động rửa chén, sau đó quay về phòng của mình.
Cửa phòng của Isabella cửa đóng chặt, Trần Lạc cũng trở lại phòng của mình, bắt đầu học tập trung cấp ma pháp mới.
So với vu thuật, học tập ma pháp khó khăn hơn rất nhiều. Tự Nhiên Thuật và Trì Dũ Thuật Trần Lạc đều có thể thi triển ngay lần đầu tiên, nhưng mỗi lần hắn học tập ma pháp mới, lại luôn cảm nhận được một lực cản vô hình.
Trần Lạc đại khái hiểu vì sao các Ma Pháp sư coi Vu Sư là dị đoan.
Thật ra vu thuật và ma pháp đều thuộc về cùng một loại năng lực, nhưng các Vu Sư không cần kết ấn và niệm chú, lúc chiến đấu có ưu thế hơn Ma Pháp sư rất nhiều.
Cũng có thể nói, Vu Sư chính là khắc tinh trời sinh của Ma Pháp sư.
Trần Lạc vừa mới học được hai loại vu thuật, nhất là tác dụng của Trì Dũ Thuật để Trần Lạc rất tò mò về vu thuật, bức thiết muốn tiếp xúc với nhiều vu thuật hơn.
Nhưng trong thế giới này, Vu Sư lại bị Ma Pháp sư coi là dị đoan, xem như bên cạnh bọn họ có Vu Sư, cũng tất nhiên sẽ mai danh ẩn tích, ngược lại có thể lưu ý thêm chợ đen, có lẽ sẽ có kinh hỉ ngoài ý muốn.
Cùng lúc Trần Lạc cố gắng học tập ma pháp mới, Britney nằm ở trên giường, nhưng cũng không buồn ngủ.
Nguyên tố tạp chất, vu thuật, Thần Toán Học, trên người của Blair có quá nhiều bí mật, nhiều đến nổi đã vượt ra khỏi phạm vi có thể tiếp nhận của nàng.
Nàng làm sao cũng không ngờ rằng, cậu nhóc một năm trước đó bởi vì nàng nhìn trúng thiên phú mà nhận làm học sinh, bây giờ lại trở thành một người thần kỳ như thế này.
Britney không biết hắn có phải thật sự là Thần chuyển thế hay không, nàng chỉ biết là hiện tại nàng là giáo viên của hắn, về sau là học tỷ của hắn.
Mà những bí mật này của hắn một khi tiết lộ ra sẽ đối với hắn tạo thành nguy hiểm đến tính mạng.
Đến lúc đó, vương quốc Lorrain, đế quốc Oss, thậm chí toàn bộ Ma Pháp sư trên đại lục đều chính là kẻ địch của hắn, hắn sẽ thành cái gai mà tứ đại đền thờ nhất định phải thanh trừ.
Hắn phải có thực lực đủ cường đại mới có thể bảo vệ chính mình.
Làm giáo viên của hắn, hoặc học tỷ của hắn, muốn thực hiện lời hứa bảo vệ hắn, nàng không thể chỉ là một tên Ma Pháp sư cao cấp.
Tâm tình của Britney từ lộn xộn trở về bình tĩnh, sau đó nàng ngồi dậy, bắt đầu lần thứ nhất minh tưởng trong suốt hai năm nay.
. . .
Trần Lạc ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm rời giường chuẩn bị bữa sáng cho ba người.
Trì Dũ Thuật ngoài công hiệu chữa bệnh, nó còn có thể xóa sạch mỏi mệt, chỉ cần để nguyên tố chữa trị đi một vòng trong cơ thể lập tức có thể để tinh thần khỏe khoắn đầy năng lượng. Trên nhật ký kia còn viết thêm Trì Dũ Thuật còn có tác dụng phòng ngừa bệnh tật.
Điều này đối với Trần Lạc mà nói, có ý nghĩa quá mức trọng đại.
Nền y học của đại lục Thần Ân mặc dù tốt hơn thời Trung cổ Châu Âu một chút, nhưng cũng không khá hơn bao nhiêu.
Ở một thế giới khác, trước khi nền y học hiện đại phát triển, y học phương tây và vu thuật cũng không khác nhau bao nhiêu. Cũng giống như vậy, bởi vì học thuật phát triển, nền y học trên đại lục Thần Ân cũng là một ngành khoa học với vô số học giả, trong ngũ đại học viện cũng có viện y học.
Song, bây giờ trong Viện y học Vương Đô, y học vẫn đang được nghiên cứu theo hướng lấy máu, mổ sọ, ép nôn, cưa chân tay. . . Trong hầu hết trường hợp, bệnh nhân có thể sống sót hoàn toàn là dựa vào may mắn, mà không phải người thầy thuốc.
Theo Trần Lạc, các Ma Pháp sư coi Vu Sư là dị đoan, quả thực là một chuyện rất ngu xuẩn.
Cho dù là Vu Sư đồ, cũng biết Trì Dũ Thuật đơn giản nhất. Nếu như Vu Sư được thừa nhận, hằng năm sẽ có vô số người không phải vì bệnh tật mà tử vong.
Trước đó điều Trần Lạc lo lắng nhất chính là sinh bệnh, cho nên vô luận là ăn uống hay thói quen sinh hoạt, hắn đều hết sức cẩn thận, chẳng may mắc bệnh gì, hắn cũng chỉ có thể tự cầu phúc.
Sau khi học xong Trì Dũ Thuật, trong lòng của hắn thở phào nhẹ nhõm.
Theo tinh thần lực của hắn tăng lên, hiệu quả của Trì Dũ Thuật tất nhiên sẽ càng ngày càng tốt. Cứ như vậy, hắn ở cự ly xa có thể phóng ma pháp, khoảng cách gần có thể chiến đấu, bị thương có thể tự mình điều trị, vừa là Ma Pháp sư, lại là chiến binh, đồng thời còn là Mục Sư. . .
Bữa sáng hôm nay là dăm bông và trứng gà, cô Britney thật sớm bắt đầu dọn dẹp bàn ăn, Isabella lại chậm chạp chưa rời giường.
Sau khi Britney bưng bữa sáng để lên bàn, nói: "Blair, em ăn trước đi, cô đi gọi SaSa dậy."
Trần Lạc có phần kỳ quái, trước kia Isabella rất thích ngủ nướng, nhưng bây giờ nàng luyện tập ma pháp còn chăm chỉ hơn Trần Lạc, thường xuyên dậy sớm hơn Trần Lạc, đã rất lâu không có ngủ đến lúc này.
Trần Lạc vừa mới cầm lấy đũa, trong phòng của Isabella bỗng nhiên truyền đến giọng nói hốt hoảng của Britney, "SaSa, em thế nào?"
Trần Lạc nhanh chóng để đũa xuống, xông vào phòng của Isabella, Britney nhìn về phía hắn, lo lắng nói: "Blair, sắc mặt của SaSa rất khó nhìn, trán cũng rất nóng, nàng có phải bị bệnh hay không?"
Trần Lạc đi đến trước giường, đưa thay sờ trán của Isabella, quả nhiên nóng đến dọa người, nhưng hắn cũng không biết xem bệnh, cũng không biết Trì Dũ Thuật đối với nàng có tác dụng hay không.
"Em chăm sóc SaSa, cô đi mời thầy thuốc!" Britney dặn dò hắn một câu, rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Isabella nằm ở trên giường, phí sức mở to mắt, nói: "Blair, tớ thật sự rất khó chịu. . ."
Trần Lạc đắp khăn mặt ướt nhẹp lên trên trán của nàng, rồi nói: "Cậu trước tiên nằm một hồi, không cần nói, cô Britney đã đi mời thầy thuốc."
Rất nhanh, Britney quay trở về, nàng nhìn một lão già bên cạnh, nói: "Phiền ngài xem bệnh giúp SaSa. . ."
"Ngươi, ra ngoài, đóng cửa phòng lại." Lão gìa kia đi tới, ngạo mạn nhìn Trần Lạc một chút, sau đó chỉ vào Isabella, nói: "Ngươi, cởi quần áo ra."
Trần Lạc nhíu mày lại, "Ngươi nói cái gì?"
Lão già không nhịn được quát: "Ta muốn nghe tiếng nội tạng trong cơ thể của nàng, cần nàng cởi quần áo ra, ngươi là chồng của nàng sao. Nếu như không phải, đi ra ngoài cho ta."
Biết thông qua “nghe” để chẩn đoán có bệnh hay không nói rõ thầy thuốc ở nơi này đã có thường thức của y học cơ sở hiện đại, nhưng ngay cả ống nghe bệnh đều không có, nằm nhoài trên ngực bệnh nhân nghe bệnh cũng quá không chuyên nghiệp, hơn nữa còn quá mạo phạm.
Trần Lạc nhìn lão một cái, hỏi: "Không có nữ thầy thuốc sao?"
Lão già khinh bỉ nhìn Trần Lạc một chút, nói: "Trong mắt của thầy thuốc, bệnh nhân không chia nam nữ."
Trần Lạc trực tiếp hỏi: "Ngươi dự định làm sao chữa?"
Lão giả nói: "Đương nhiên là rút máu ra khỏi cơ thể. . ."
"Đi đi đi. . ." Trần Lạc phất tay, cho lão một đồng bạc, nói: "Không cần chữa. . ."
Nếu như lão già này lấy "Thuyết dịch thể" làm căn cứ chữa bệnh, hiệu quả còn không bằng Trần Lạc kiểm tra Isabella.
Lão già hừ lạnh một tiếng, nói: "Không tin thầy thuốc, vậy ngươi đợi nàng bị tật bệnh tra tấn mà chết đi. . ."
Trần Lạc lấy lại đồng bạc, lạnh lùng nhìn lão một cái, "Cút!"
Lão già giận dữ nói: "Ngươi dám. . ."
Vừa dứt lời, một hỏa cầu bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt lão, lời lão muốn nói cũng nén trở về, lão xoay người rời đi, cũng không quay đầu.
Britney nhìn Trần Lạc, lắc đầu nói: "Cô lại đi tìm một vị nữ bác sĩ, Vương Đô có nữ bác sĩ chuyên môn chữa bệnh cho các tiểu thư và phu nhân. . ."
"Không cần." Trần Lạc nhìn Britney, nghi ngờ hỏi: "Thầy thuốc ở Vương Đô đều là như vậy phải không?"
Britney lắc đầu, nói: “Cô cũng không biết, cô chưa từng bị bệnh."
Trần Lạc nhìn nàng, hỏi: "Nếu không, em dùng Trì Dũ Thuật thử một lần?"
Britney nhìn Isabella nằm ở trên giường một chút, gật đầu nói: "SaSa không phải người khác. . . , em thử một lần đi."
Trần Lạc đi đến bên giường, Isabella từ từ mở mắt, hỏi: "Blair, thầy thuốc đâu?"
Trần Lạc nói: "Tớ cũng hiểu một ít y thuật, có thể giúp cậu chữa bệnh."
Isabella sửng sốt một chút, sau đó thật nhanh lắc đầu, "Không nên không nên, cái này không được. . ."
Britney đi lên trước, nói: "SaSa, tin tưởng Blair, hắn nhất định có thể chữa hết cho em."
Isabella nhìn Britney một chút, vừa nhìn về phía Trần Lạc, sắc mặt dần dần trở nên đỏ bừng. Hồi lâu, nàng mới nhắm mắt lại thật chặt, giọng lí nhí như tiếng muỗi vo ve, "Blair, cậu tới đi, tớ, tớ chuẩn bị xong. . ."
Trần Lạc nghi ngờ hỏi: "Đến cái gì?"
"Mẹ của ta chính là thầy thuốc, tớ biết làm sao làm. . ." Sắc mặt của Isabella đỏ hửng giống như muốn rỉ máu, nàng nói: "Cô Britney, cô giúp em cởi quần áo ra đi, Blair, cậu có thể nhắm mắt lại hay không. . ."