Cái chết của Nhị vương tử đối với nhà Werner là một đả kích nghiêm trọng.
Gia tộc Werner mặc dù khổng lồ, tổng thực lực không kém hơn tam đại gia tộc ma pháp, nhưng Orlando Werner làm quốc vương, cũng chỉ có hai đứa con trai. Nỗi thống khổ mất con để người đàn ông có quyền lực lớn nhất Lorrain này, trong một đêm trở nên già yếu và tiều tụy.
Vương cung, trong đại điện u ám.
Holden quỳ gối trên phiến đá băng lãnh, là Đại Ma Pháp Sư, quan thị vệ hộ tống Nhị vương tử tiến về thành Yapool. Trong tình huống hắn không phát giác, hung thủ giết chết Nhị vương tử, hắn phải là người lãnh trách nhiệm đầu tiên.
Orlando còng lưng, tựa thân thể ở trên vương vị, ánh mắt vô thần nhìn dưới chân. “Ngươi nói, lúc Pitt chết, ngươi không phát giác bất kỳ chuyện gì?”
Holden cúi đầu xuống, run giọng đáp: “Không có, đúng, đối phương có thể là Phong hệ Ma Đạo sư...”
Orlando hỏi: “Lorrain có Phong hệ Ma Đạo sư sao?”
Holden á khẩu không trả lời được, Ma Đạo sư ở Lorrain phần lớn là Hỏa hệ, không có một vị Phong hệ Ma Đạo sư, hắn cúi đầu, nói: “Tôi nhất định sẽ điều tra được hung thủ...”
“Pitt đã chết, điều tra được hung thủ thì có ích lợi gì, điều tra được hung thủ có thể làm hắn sống lại sao?” Orlando im lặng hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Chức trách của ngươi là hộ tống Nhị vương tử, Nhị vương tử bị ám sát, ngươi trả lại làm gì?”
Sau khi Holden đang nghe câu nói này, sắc mặt đột biến, gần như theo bản năng ngưng kết một bức tường băng xung quanh cơ thể mình.
Song, sau một khắc, bên cạnh hắn đã bị vô tận hỏa diễm vây quanh.
Không bao lâu, Orlando đi ra đại điện, nói với quan trị an đứng tại cửa: “Quan thị vệ Holden bởi vì cái chết của Pitt nên quá áy náy, không dám đối mặt quốc vương, cho nên đã tự mình kết thúc sinh mệnh. Mặc dù đây là hắn thất trách, nhưng xem hắn cả một đời trung thành với vương thất, cho người nhà của hắn tiền trợ cấp gấp bội.”
Quan trị an nói: “Bệ hạ nhân từ.”
Orlando dừng một chút, lại nói tiếp: “Mặt khác, bất kỳ người nào có thể là hung thủ sát hại Pitt, ta đều không hy vọng lại nhìn thấy.”
“Tuân mệnh.” Quan trị an cung kính khom người, lại hỏi: “Những người khác không khó khăn, nhưng tử tước Blair, hắn cống hiến rất lớn cho vương quốc, bên cạnh lại có Đại Ma Pháp Sư, hơn nữa bản thân thân phận của hắn cũng rất mẫn cảm...”
Orlando im lặng một lát, mới hỏi lại: “Sẽ là hắn sao?”
Quan trị an đáp: “Hắn là hiềm nghi lớn nhất, coi như không phải hắn, cũng có liên quan đến hắn”
Lần này Orlando suy tư hồi lâu, mới lên tiếng: “Nếu như không phải hắn, Pitt cũng sẽ không bị trục xuất..., Lorrain có thần là đủ rồi, không cần ma quỷ...”
...
Sau nửa năm, đoàn học giả Gaya lại đến Lorrain.
Lần này bọn họ đến, cũng không gây sóng gió bao lớn ở Lorrain. Một nguyên nhân là chuyến viếng thăm của Gaya lần này chỉ là giao lưu học thuật bình thường, cũng không phải đi gây sự từng thành thị giống như lần trước.
Một nguyên nhân khác chính là nền toán học của Lorrain phát triển vượt bậc, trong thời gian một năm nay, Lorrain đã hấp dẫn vô số học giả từ các nước khác tới đây định cư, đối với học giả ngoại quốc, bọn họ đã không cảm thấy kinh ngạc.
Bởi vì học giả viếng thăm quá nhiều, Lorrain thậm chí đã không cung cấp cho đoàn học giả nơi ăn chốn ngủ, tất cả các tiêu phí đều do bọn họ tự mình giải quyết.
Học giả của Gaya đã thuê một phòng trọ dài hạn ở vương đô, tựa hồ muốn ở chỗ này dừng lại một đoạn thời gian.
Twain cầm một quyển sách đến gõ cửa phòng của Tasia, khi anh bước vào, ngạc nhiên thốt lên: “Điện hạ, mỗi một quyển sách của hiệp hội Toán Học Lorrain chúng ta đều muốn đưa về Gaya, vi phân và tích phân thật thần kỳ, số nghịch đảo thật thần kỳ. Đến đây, tôi mới biết được thì ra thế giới toán học rộng lớn như thế...”
“Những chuyện này, Ngài trực tiếp liên hệ với hiệp hội Toán Học Lorrain là được.” Tasia nhìn Twain, hỏi: “Mấy ngày nay, vương đô có phải xảy ra nhiều vụ ám sát hơn hay không?”
Twain khẽ gật đầu, nói: “Từ sau khi Nhị vương tử chết đi, có mấy vị quý tộc và quan viên cũng lần lượt bị ám sát, quốc vương đã mệnh lệnh quan trị an bắt người có nghề nghiệp sát thủ ở khắp Vương Đô. Đầu tiên là ôn dịch, lại đến Nhị vương tử, sau đó là những quý tộc và quan viên này, có phải gián điệp của những quốc gia khác muốn đảo loạn Lorain hay không?”
“Bắt sát thủ, quốc vương ra lệnh...” Tasia lắc đầu, nói: “Nhưng theo điều tra của chúng ta, những quan viên và quý tộc đã chết đều từng có xung đột với Pitt Werner...”
Twain nghe vậy thì giật mình, hỏi: “Điện hạ nói là đây đều do Orlando...”
Tasia nói: “Orlando Werner cũng không phải là một người nhân từ.”
Twain biến sắc, hỏi: “Nói như vậy, ông ta cũng rất có thể sẽ ra tay với ngài Blair...”
“Xem ra, lần này chúng ta không uổng phí đến đây.” Tasia nhìn qua ngoài cửa sổ, nói: “Đến cùng có thể hay không, xem tiếp sẽ biết, nếu như Orlando thật sự làm như vậy, Lorain đã không xứng có được hắn...”
Nàng trầm mặc một lát, sau đó nhìn Twain, hỏi: “Chuyện ta nhờ ngài làm thế nào rồi?”
“Đã làm xong.” Twain nói: “Lúc đầu chuyện này cũng không phù hợp quy tắc, nhưng bởi vì thân phận của điện hạ, bọn họ vẫn đồng ý...”
...
Trong tháng này Vương Đô xảy ra quá nhiều chuyện.
Dịch bệnh, ám sát, chết không ít người, trong đó không thiếu Đại Ma Pháp Sư, vương quốc quý tộc, quan viên, thậm chí còn có vương tử, chuyện này khiến lòng dân bắt đầu trở nên hoảng loạn.
Hôm nay Trần Lạc lại đi ra ngoài mua thêm hai bộ đồ ăn, bộ đồ ăn trong nhà đều cố định, ngoại trừ hắn, Isabella và cô Britney, còn có một bộ dự bị cho Kristen, một bộ khác Catherine đã từng sử dụng, Trần Lạc suy nghĩ một chút, vẫn có ý định ra ngoài mua thêm hai bộ nữa.
Mà hắn sở dĩ muốn mua bộ đồ ăn mới là vì vợ chồng Ouston đến vương đô.
Quả nhiên Isabella ở trong thư nhắc đến việc bọn hắn bị Nhị vương tử phái người ám sát, suýt chút nữa thì mất mạng, vợ chồng Ouston nghe vậy lập tức tự mình chạy đến đây.
Bọn họ sủng ái Isabella đơn giản đến cực hạn, khó trách thời điểm Trần Lạc mới vừa quen Isabella, biểu hiện của nàng hoàn toàn chính là một công chúa bị nuông chiều hư.
Anna lôi kéo tay Isabella hỏi lung tung này kia, sau khi xác nhận nàng không có bị thương, mới nhíu mày nói: “SaSa, Vương Đô nguy hiểm như vậy, nếu không chúng ta trở về thành Yapool đi...”
“Mẹ, đã không sao...” Isabella an ủi: “Ma Pháp sư tà ác kia đã chết, Nhị vương tử cũng đã chết, hai người chẳng lẽ để cho con cả một đời đều ở thành Yapool sao, yên tâm đi, cô Britney sẽ bảo vệ chúng ta. Lại nói, con đã là Ma Pháp sư trung cấp, đã có thể tự bảo vệ mình...”
Trong viện, Ouston nhìn Trần Lạc, hỏi: “Cậu chính là chăm sóc SaSa như vậy sao?”
Bị nghi ngờ có liên quan đến cái chết của Nhị vương tử, Trần Lạc đã đủ oan, hiện tại còn bị Ouston chất vấn, trên lưng lại cõng nồi không chăm sóc Isabella thật tốt, hắn thật rất oan uổng.
Hắn mỗi ngày cùng Isabella như hình với bóng, dạy nàng ma pháp, nấu cơm cho nàng, lúc nàng đến ngày đèn đỏ, hắn nấu nướng đường đỏ cho nàng, lúc nàng sinh bệnh càng dốc lòng chăm sóc, tự thân chữa bệnh cho nàng...
Hắn lấy thân phận học đệ, làm công việc bảo mẫu, gánh lấy trách nhiệm làm chồng, còn kiêm chức bác sĩ..., ngoại trừ ban đêm lúc ngủ không thiếp thân bảo hộ, còn muốn hắn làm sao chăm sóc nàng?