Khi cô Britney bắt đầu minh tưởng, Trần Lạc rõ ràng an lòng hơn rất nhiều.
Dù sao hai người cùng nhau cố gắng cũng tốt hơn một người. Cô Britney san sẻ bớt rất nhiều áp lực trên vai của Trần Lạc.
Ở bên cạnh hắn, người đối tốt với hắn, chân chính không cần hồi báo chỉ có cô Britney và Isabella.
Sớm chiều làm bạn hơn một năm, quan hệ của bọn họ đã vượt xa khỏi học sinh và giáo viên, học tỷ và học đệ.
Ouston là thành chủ của thành Yapool lại dường như có ý định ở lại Vương Đô rất lâu, ông ta còn mua một ngôi nhà sát vách của Trần Lạc, thuận tiện mua luôn căn nhà Trần Lạc đang thuê.
Thành chủ rời khỏi thành trì của mình cũng không phải chuyện ly kỳ ở Lorrain.
Nói bọn họ là thành chủ, không bằng nói là lãnh chúa. Bọn họ có thể chế định pháp luật cho thành trì của mình, không có lý do đặc biệt chính đáng, ngay cả quốc vương cũng không thể bãi miễn. Chấp chính quan và thuế vụ quan chính là công cụ để quốc vương kiềm chế thành chủ.
Vợ chồng Ouston ở sát vách nhưng Isabella cũng không dọn qua.
Trần Lạc vốn cho rằng sinh hoạt của ba người bọn họ sẽ bị đảo loạn, nhưng ngoại trừ lần ăn cơm đầu tiên, vợ chồng Ouston cũng không quấy rầy bọn họ nữa.
Quốc vương Orlando Werner như thể không trách cứ Trần Lạc về cái chết của Pitt. Không chỉ có như vậy, ông còn treo chân dung của Trần Lạc lên bức tường Anh Hùng của vương quốc.
Vương Đô có một tòa nhà vô cùng đặc biệt, bên trong treo vô số tranh chân dung.
Chủ nhân của những bức họa này là những Ma Pháp sư cường đại, học giả nổi tiếng trên thế giới. Điểm chung là bọn họ đều cống hiến rất nhiều cho Lorrain, được công nhận là anh hùng của Lorrain.
Chặn đánh học giả Gaya, vãn hồi vinh dự cho Lorrain, chữa dịch bệnh, cứu vớt Vương Đô, trong học thuật cũng có cống hiến to lớn, chân dung của Trần Lạc được treo lên tường Anh Hùng cũng là hợp tình hợp lý.
Cử động lần này của quốc vương cũng được mọi người khen ngợi ông là người có lòng dạ rộng rãi.
Dù sao, Nhị vương tử Pitt Werner vì hắn mới bị trục xuất khỏi vương đô, lại bị ám sát trên đường, quốc vương bệ hạ không chỉ không có oán hận hắn, ngược lại để hắn trở thành anh hùng, phần khí độ này cũng không phải là người nào cũng có thể có.
Orlando càng như vậy, Trần Lạc ngược lại càng thêm cảnh giác.
Bình thường mà nói, Trần Lạc là kẻ gián tiếp tạo thành cái chết của Pitt, coi như Orlando trở ngại thân phận và công lao của hắn đối với vương quốc, không có ý định báo thù cho Pitt, cũng sẽ không hành động ngược lại lẽ thường như vậy.
Trừ phi ông ta thật sự là một người có lòng dạ rộng rãi.
Nhưng sau khi Pitt chết, vương đô phát sinh một loạt sự kiện ám sát, nói rõ lòng dạ của ông ta so với Pitt còn hẹp hòi hơn.
Cách giải thích duy nhất chính là hết thảy đều do ông ta cố ý, vì dựng lên hình tượng bao dung trong suy nghĩ của mọi người, hiện tại ông ta đối tốt với Trần Lạc cỡ nào, thủ đoạn sau này sẽ tàn nhẫn bấy nhiêu.
Không hề nghi ngờ, Trần Lạc nhất định phải cõng nỗi oan ức này.
Giờ phút này đi oán hận hung thủ thật sự hiển nhiên không có ích lợi gì, ngoại trừ cần đề cao cảnh giác, còn có thực lực của hắn.
Sau khi tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp, tứ hệ ma pháp công kích mới có thể trong tay hắn thể hiện ra uy lực chân chính. Đến lúc đó, xem như chính diện đối mặt với Ma Đạo sư, hắn cũng không sợ chút nào.
Chờ đến hắn tấn cấp Đại Ma Pháp Sư, dưới Thánh Ma Đạo Sư sẽ không ai có thể làm gì được hắn.
Nhị vương tử chết không bao lâu, trong thời gian ngắn, Orlando hẳn sẽ không có hành động gì khác, mà nhiều nhất hai tháng nữa, Trần Lạc đã là Ma Pháp sư cao cấp. Trong tình huống không có Đại Ma Đạo Sư trấn giữ, vương quốc Lorrain sẽ không có người có thể đối với hắn tạo thành uy hiếp trí mạng.
Cho dù Orlando là quốc vương của Lorrain, tại Vương Đô, ông ta có thể khống chế lực lượng khổng lồ không gì sánh được, nhưng cũng không dám trắng trợn làm gì Trần Lạc.
Nếu không, toàn bộ vương thất Lorrain đều muốn đứng trước đả kích nặng nề.
Về phương diện trường học, từ sau khi Nhị vương tử chết đi, Kristen rốt cuộc không lên lớp nữa.
Con ruột chết dẫn đến vương hậu bi thương quá độ, Kristen tiếp quản kỵ sĩ đoàn, sau khi chăm sóc vương hậu, nàng cũng có rất nhiều chuyện phải bận rộn.
Giáo viên mới đến tên là Abalo, là một vị Thủy hệ Đại Ma Pháp Sư, chủ yếu dạy ma pháp cho lớp hệ Thủy, mà lớp cách đấu thì được Helen Stern tiếp nhận.
Sau khi biết được tin tức này, cả ngày mặt mày của Wilker đều trắng bệch.
Helen Stern nghiêm khắc đã có tiếng trong toàn bộ năm nhất.
Nàng dạy chung môn cách đấu cho cả lớp hệ Thủy và hệ Phong, mỗi ngày cố định thời gian, hai lớp này sẽ đi học chung.
Trong học sinh của lớp hệ Phong, Trần Lạc thấy được một người để hắn rất bất ngờ.
Hắn nhìn thiếu nữ có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn kia, nói: "Tasia điện hạ, ngài. . ."
Tasia mỉm cười, nói: "Blair, về sau có thể gọi ta là Tasia."
Công chúa của vương quốc Gaya, mấy ngày không thấy, lại trở thành học sinh của học viện Ma Pháp. Trần Lạc không biết đám người Gaya đang mưu tính điều gì, khách khí nói: "Tại sao Tasia lại đến học viện Ma Pháp?"
Tasia nói: "Đoàn học giả Gaya dự định sẽ ở Lorrain một khoảng thời gian nữa, ta muốn đến học viện Ma Pháp trải nghiệm một chút. . ."
Alice nhìn hai người trò chuyện vui vẻ, ánh mắt dừng lại trên mái tóc đen nhánh của Tasia hồi lâu.
Lần đầu tiên Tasia đến học viện, còn chưa quen thuộc nơi này. Giữa trưa sau khi tan học, Trần Lạc dẫn nàng đến nhà ăn.
Từ trước đến nay, Isabella luôn đi chung với Trần Lạc, lần này nàng cố ý rớt phía sau hắn rất xa, nàng nhìn Alice bên cạnh một chút, hỏi: "Tại sao nàng lại ở chỗ này?"
"Nàng là học sinh của lớp hệ Phong." Alice hỏi: "Cậu biết nàng sao?"
"Học sinh của lớp hệ Phong?" Isabella kinh ngạc hỏi: "Nàng không phải là công chúa của Gaya ư?"
Alice nói: "Trước kia tớ chưa từng gặp nàng trong học viện, tựa như hôm nay mới xuất hiện. Có điều, tại sao công chúa Gaya lại muốn đến học viện Ma Pháp ở Lorrain?"
Isabella lắc đầu, nói: "Tôi làm sao biết. . ."
Alice nói tiếp: "Cậu có thể không cần quan tâm nữ sinh khác, nhưng cậu nhất định phải cảnh giác Tasia."
Isabella nói: "Vì sao?"
Alice nói: "Bởi vì nàng có khả năng cướp Blair khỏi cậu."
Isabella giải thích: "Ai. . ."
"Tớ coi cậu là bạn nên mới nhắc nhở cậu. Nếu như cậu không thích Blair, coi như tớ chưa từng nói." Alice lắc đầu, nói: "Dù sao Tasia và Blair nhìn cũng giống là một đôi, bọn họ đều là tóc đen mắt đen. . ."
"Cô!"
"Đều đến bây giờ, cậu còn muốn phủ nhận à. . ."
"Tôi. . ."
"Tớ có thể giúp cậu, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu không thể cứ khăng khăng tự lừa mình. . ."
. . .
Trong ấn tượng của Trần Lạc, quan hệ của Isabella và Alice tựa hồ chưa từng giống như bây giờ.
Trước kia các nàng tựa như hai con cọp cái trên một ngọn núi, lúc nào cũng đối chọi gay gắt, nhưng bây giờ, quan hệ của các nàng thế mà thân mật tới nổi nắm tay cùng đi. Trần Lạc thân Isabella hơn Alice, nàng cũng chưa từng làm thế với mình.
Tình bạn giữa con gái nhiều khi thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng qua, đây đối với Trần Lạc mà nói, cũng là một chuyện tốt, điều này mang ý nghĩa hắn rốt cuộc không cần giữa các nàng đưa ra lựa chọn, đối mặt với Tu La tràng của hai người này.
Hơn nữa, không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, hắn luôn cảm thấy sau khi Isabella và Alice trở thành bạn tốt của nhau, dường như nàng cũng bị Alice ảnh hưởng, trở nên ôn nhu rất nhiều.
Những ngày gần đây, chuyện đáng giá cao hứng không ít, Isabella thay đổi xem như một chuyện. Một chuyện khác là sau một lần minh tưởng, Trần Lạc vô tình phóng xuất ra Băng Chùy Thuật.
Điều này mang ý nghĩa tinh thần lực của hắn đã đạt đến Ma Pháp sư cao cấp.
Từ giây phút đó trở đi, hắn mới chính thức có được thực lực đặt chân trên vùng đất này.