Nhà của Đại Ma Đạo Sư Meryl, lão sư của cô Britney cũng không nằm trong Vương Đô.
Quốc vương đã từng xây dựng một tòa trang viên cho bà, nhưng bà cũng không nhận lấy.
Bà sống lẻ loi một mình trong một ngôi nhà bình thường nằm ở ngoại ô.
Trần Lạc, Britney, Kristen và Isabella bay khoảng 15 phút thì đến trước ngôi nhà nhỏ nằm dưới chân núi.
Đây là một căn nhà đơn độc tọa lạc dưới chân núi, không có hàng xóm khác, lưng tựa thanh sơn, xung quanh hoàn toàn thanh u.
Britney gõ cửa một cái, sau đó đẩy cửa đi vào.
Trần Lạc đi theo phía sau của nàng, chậm rãi bước vào. Bên trong có một cụ bà tóc bạc trắng, trên gương mặt chằng chịt nếp nhăn, đang ngồi trong sân phơi nắng.
Đại Ma Đạo Sư Meryl đã sớm qua tuổi sáu mươi, cho dù là Đại Ma Đạo Sư, cũng không cách nào chống lại sự tàn phá của thời gian, sinh mệnh giống như người bình thường. Bất luận nhìn từ góc độ nào, Trần Lạc cũng không thấy một chút khí tức cường giả nào trên người của bà. Đương nhiên, mặc kệ Đại Ma Đạo Sư hay Ma Pháp học đồ, trong tình huống không chủ động thể hiện tinh thần lực, đều rất khó nhìn ra cấp bậc của bọn họ.
Linh hồn của Trần Lạc mạnh hơn thường nhân bình thường, mặc dù không thấy, nhưng hắn có thể cảm nhận được trong thân thể gầy gò của cụ bà này ẩn chứa một loại lực lượng cực kỳ cường đại.
Britney chậm rãi đi qua, nàng khẽ nói: "Lão sư."
Trần Lạc và Isabella nói: "Xin chào Đại Ma Đạo Sư Meryl."
Bà lão mở to mắt, ánh mắt liếc nhìn một chút, cuối cùng dừng lại trên người của Trần Lạc và Isabella. "Đây chính là hai đứa bé mà ngươi nói đến?"
Britney khẽ gật đầu, nói: "Thiên phú ma pháp của hai người bọn họ rất tốt, cho nên con thỉnh cầu lão sư nhận bọn họ làm học trò."
Britney nói chính là "Hai người bọn họ", để Trần Lạc nghe vậy có chút ngoài ý muốn, từ vừa rồi bắt đầu, cảm xúc của Isabella không thế nào cao, nàng nghe vậy càng thêm sững sờ.
Meryl nhìn Trần Lạc một chút, nói ra: "Mười bảy tuổi Ma Pháp sư cao cấp, ta cũng không có gì có thể dạy ngươi. . ."
Nói xong, ánh mắt của bà lại nhìn phía Isabella, bà chậm rãi nói: "Gia tộc Kravis rất đáng gờm, nàng cũng không cần ta dạy."
Trần Lạc và Isabella đứng tại chỗ, không biết nên nói tiếp như thế nào.
Đại Ma Đạo Sư Meryl im lặng một lát, mới lần nữa lên tiếng: "Orlando làm quốc vương, có chút quá phận, nếu như các ngươi nguyện ý, có thể gọi ta một tiếng lão sư đi."
Trần Lạc giờ mới hiểu dụng ý của cô Britney.
Orlando kiêng kị gia tộc Stern, nhưng đối với vị Đại Ma Đạo Sư duy nhất của vương quốc, chỉ sợ cũng không chỉ là kiêng kị.
Đại Ma Đạo Sư Meryl chính là một cây đại thụ, chỉ cần gốc cây này không ngã xuống, không có người nào dám làm càn ở dưới.
Trần Lạc và Isabella trăm miệng một lời: "Lão sư!"
Trên người của Đại Ma Đạo Sư Meryl toát ra vẻ già nua, tựa hồ đối với chuyện gì đều không có hứng thú, bà không dạy ma pháp cho Trần Lạc và Isabella, cũng không nói thêm gì nữa. Lúc đầu Trần Lạc có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng hắn thấy lần này cũng không phải là thời cơ thích hợp.
Britney cũng đã nhận ra điều gì, trên đường trở về, nàng chủ động giải thích với Trần Lạc. "Trước kia lão sư không phải như thế."
Kristen nói: "Lần này lão sư đi du lịch là muốn tìm kiếm cơ hội đột phá Thánh Ma Đạo Sư, nhưng mới chỉ có một năm, bà đã trở về vương đô, hẳn là cũng không thuận lợi."
Nào chỉ là không thuận lợi, Trần Lạc có thể cảm nhận được Đại Ma Đạo Sư Meryl đã từ bỏ.
Đại lục Thần Ân rộng lớn bao nhiêu, Ma Pháp sư vô số, nhưng Thánh Ma Đạo Sư cũng chỉ có bốn vị.
Tính cả vị Thánh Giả Vu Sư kia cũng mới có năm vị mà thôi.
Nói cách khác, trên 95% Đại Ma Đạo Sư vĩnh viễn cũng không thể trở thành Thánh Ma Đạo Sư.
Thần sắc của Britney có phần thất lạc, nàng nói: "Lão sư nói, sinh mệnh của bà đã đến điểm cuối cùng, chẳng mấy chốc sẽ rời đi."
Kristen nhìn về phía nàng, hỏi: "Gia tộc Stern đã từng có năm vị Thánh Ma Đạo Sư, chẳng lẽ bọn họ không để lại manh mối gì để trở thành Thánh Ma Đạo Sư sao?"
Trần Lạc lấy làm kinh hãi, tinh thần lực bất ổn, suýt chút nữa từ trên trời đến rơi xuống.
Britney kịp thời nắm lấy cổ tay của hắn lại. "Blair, lúc đang sử dụng ma pháp cần phải tập trung, em lơ đãng như thế này sẽ rất nguy hiểm."
"Cám ơn cô. . .học tỷ Britney." Gọi "cô" lâu như vậy, bỗng nhiên đổi giọng, hắn vẫn cảm thấy chưa quen.
Song, đây cũng không phải chuyện quan trọng nhất, Trần Lạc nhìn Britney, hỏi: "Gia tộc Stern đã từng có nhiều Thánh Ma Đạo Sư như vậy sao?"
Britney khẽ gật đầu, nói: "Về manh mối của Thánh Ma Đạo Sư, gia tộc cũng không có ghi chép, nhưng có thể khẳng định để tấn cấp từ Đại Ma Đạo Sư lên Thánh Ma Đạo Sư cũng không cần phương pháp đặc biệt nào. Dường như liên quan đến tinh thần lực, nhưng Thánh Ma Đạo Sư yêu cầu tinh thần lực quá mức khổng lồ, rất nhiều Ma Pháp sư minh tưởng cả một đời cũng không cách nào đạt tới."
Trần Lạc hỏi: "Truyền thuyết Thánh Ma Đạo Sư có được sinh mệnh dài hơn, những Thánh Ma Đạo Sư kia của gia tộc Stern đâu, về sau bọn họ đi nơi nào?"
"Không biết." Britney lắc đầu, đáp: "Dựa vào bản ghi chép của gia tộc, sau khi bọn họ tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư dường như cũng đã rời khỏi đại lục Thần Ân, sau đó rốt cuộc chưa trở về."
Trong mắt của Trần Lạc lóe ra ánh sáng: "Bọn họ. . . Đi đến một không gian khác ư?"
Britney lần nữa lắc đầu, nói: "Đây chỉ có bọn họ mới biết được, sau khi tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư, vì truy tìm điểm cuối cùng trên con đường ma pháp, phần lớn Thánh Ma Đạo Sư cuối cùng đều lựa chọn rời đi."
Thế mà gia tộc Stern đã từng có năm vị Thánh Ma Đạo Sư. Lúc đầu Trần Lạc có rất nhiều vấn để muốn hỏi thăm Đại Ma Đạo Sư Meryl, nhưng có vẻ học tỷ Britney dường như biết nhiều hơn.
Mặc dù Đại Ma Đạo Sư cường đại, nhưng chỉ sợ còn không thể giải đáp thắc mắc của Trần Lạc.
Nếu như có thể có một vị Thánh Ma Đạo Sư ở trước mặt Trần Lạc giải thích tự nhiên là tốt nhất, như trong lòng Trần Lạc, tứ đại đền thờ thuộc về địa phương cực kỳ nguy hiểm. Đi đến tứ đại đền thờ để nói chuyện phiếm với Đại Thế Tự hiển nhiên không phải là lựa chọn sáng suốt.
Sau khi loại trừ tứ đại đền thờ, cũng chỉ còn Thánh Giả Vu Sư.
Mặc dù Trần Lạc nhận biết Hách Lý Diệp, nhưng Hách Lý Diệp cũng không nhận ra hắn, hơn nữa từ trước đến nay, tung tích của Thánh Giả đều là một điều bí ẩn, ngay cả Vu Sư cũng không tìm được hắn, huống chi là Trần Lạc.
Ba người Trần Lạc và Kristen tách nhau ra ở cửa thành, Trần Lạc phất tay với nàng, nói: "Cô Kristen, hẹn gặp lại."
"Về sau gọi ta là học tỷ"
"Học tỷ, hẹn gặp lại. . ."
. . .
Mặc dù Trần Lạc đã rất sớm dự đoán được có một ngày như vậy, nhưng gọi cô đã quen thuộc bỗng nhiên đổi giọng, vẫn còn có chút khó chịu. Thời điểm Trần Lạc gọi bọn nàng bằng cô, trong lòng hắn luôn cảm thấy vai vế của các nàng hơn mình rất nhiều, nhưng khi gọi bằng học tỷ, Trần Lạc mới ý thức được, thật ra các nàng chỉ lớn hơn mình một chút.
Isabella đi trên đường, nghi hoặc nhìn Britney, hỏi: "cô Britney, vì sao. . ."
"Về sau không cần gọi bằng cô." Britney mỉm cười, nói: "Em cũng không hy vọng Blair bảo em là chất nữ đi."
"Hắn dám!" Isabella hung ác trừng mắt dòm Trần Lạc một chút, sau đó nhìn Britney, thử thăm dò: "Vậy về sau em có thể gọi cô là chị không?"
Britney cười nói: "Đương nhiên có thể."
Isabella thân mật kéo cánh tay của nàng, trước kia xem như rất thân thiết, nhưng vì quan hệ giáo viên và học sinh, nàng cũng không dám biểu hiện quá mức thân mật, nhưng thật ra trong lòng của nàng đã sớm xem Britney như chỉ chị của mình.
Nàng kéo Britney, đắc y lườm Trần Lạc một chút. "Blair, về sau cậu lại phải gọi tớ là học tỷ."
Trần Lạc không để Isabella đang vênh váo đắc ý, hắn trầm mặc một lát, nhìn về phía Britney, nói: "Học tỷ, từ học kỳ kết tiếp bắt đầu, em muốn đi du lịch quốc gia khác. . ."