Thịnh tình của Đại Ma Đạo Sư Achilles không thể chối từ, Trần Lạc chỉ có thể ở lại thưởng thức một bữa tiệc rùa đen linh đình. Mặc dù thịt rùa đen rất bổ, hương vị cũng không tệ lắm, nhưng sau khi ăn xong rùa đen chưng, rùa đen nấu, còn uống một chén canh phục linh rùa đen rất to, Trần Lạc cảm giác ngày mai hắn ắt hẳn sẽ chảy máu mũi.
Có điều, cửa này của Achilles cuối cùng cũng qua trót lọt, hắn rốt cục có thể buông lỏng một hơi.
Mặc cho ai bị một vị Đại Ma Đạo Sư thời thời khắc khắc nhớ đến, trong lòng cũng sẽ không an tâm.
Sau khi trở lại vương cung nơi, Tasia cũng để người đưa ma pháp cao cấp và siêu giai từ hiệp hội Ma Pháp Gaya tới.
Trong đó, ma pháp cao cấp hiện tại Trần Lạc có thể học được. Bởi vì Ô Nha, trong này có hai ma pháp Trần Lạc đã học xong, về phần mặt khác, chất lượng cũng không cao, nhưng miễn cưỡng cũng có thể đưa đến một chút tác dụng.
Về phần mấy ma pháp siêu giai kia, Trần Lạc tạm thời không cần đến.
Mà Tasia cũng ngay ngày đầu tiên nhờ quốc vương giúp Trần Lạc mua tài nguyên hắn cần từ những nước thân thiết với Gaya.
Mặc kệ có thể mua được hay không, lần này Trần Lạc xem như thiếu nhân tình lớn. Lúc đầu, hắn chỉ tính toán giúp đỡ Gaya hệ thống lại kiến thức toán học, hiện tại xem ra, nếu như vẻn vẹn như vậy tựa hồ có chút hẹp hòi.
Có thể trong lúc nhất thời, hắn cũng không nghĩ ra cách báo đáp nàng, nhân tình không thể dùng cơ thể trả nhưng dù sao hắn cũng phải làm vài việc.
. . .
Tasia nhìn Trần Lạc, có chút kinh ngạc, hỏi: "Cải cách Y học?"
Trần Lạc khẽ gật đầu, nói: "Hiện nay lý thuyết và phương pháp y học tồn tại vấn đề rất lớn, có vài cách điều trị không chỉ không có tác dụng, ngược lại sẽ làm cho bệnh nặng hơn."
Cho dù Trần Lạc không hiểu y học, nhưng ít nhất hắn có thể phân rõ bác sĩ nào đang cứu người, bác sĩ nào đang giết người.
Đại lục Thần Ân có rất nhiều trường phái y học, mỗi trường phái có quan điểm khác nhau, phương pháp điều trị khác nhau. Trong đó, một bộ phận bác sĩ dựa vào rất nhiều thí nghiệm để tổng kết ra phương pháp điều trị chân chính cho bệnh đó, nhưng hầu hết bác sĩ đều đang mưu tài hại mệnh. Càng đáng sợ hơn bọn họ căn bản không ý thức được điểm này. Lúc ở Lorrain, Trần Lạc thường xuyên nói chuyện phiếm với Catherine, hắn đã từng muốn phổ biến cải cách chữa bệnh, nhưng phương án hắn và Catherine đưa lên giống như đá chìm đáy biển, lại không có tin tức.
Thứ nhất, Orlando vốn không coi trọng, có lẽ Trần Lạc có ít quyền uy trong giới toán học, nhưng nếu bàn về cống hiến cho y học, hắn chẳng qua chỉ phát minh ra ống nghe bệnh, trùng hợp chữa khỏi một trận dịch bệnh mà thôi, ở hiệp hội Y Học Lorrain cũng không có quá nhiều tiếng nói.
Thứ hai, giới y học nước rất sâu, không có học phái nào thừa nhận quan điểm của mình là sai lầm, trình độ khoa học hiện nay cũng hoàn toàn chính xác không thể chứng minh quan điểm của bọn họ là sai.
Dù sao, rất nhiều bệnh không cần điều trị cũng có thể tự khỏi, chỉ cần bệnh nhân không chết, đó chính là công lao của bác sĩ. Nếu như bệnh nhân chết, cũng không phải do bác sĩ sai, dù sao không phải tất cả bệnh đều có thể chữa hết, cũng không thể chứng minh phương pháp của bọn họ không hiệu quả, dù sao không phải còn có rất nhiều ví dụ chữa hết bệnh à?
Tasia lấy lại tinh thần, không tin chắc nói: "Blair còn hiểu y học sao?"
"Hiểu sơ sơ." Trần Lạc nói: "Nếu như điện hạ tin tưởng tôi, tôi có thể viết một phần phương án cải cách y học."
Trần Lạc cũng không nói thêm gì nữa, Tasia tin thì tin, không tin thì thôi. Hắn cũng có thể dùng phương thức khác để bồi thường.
Tasia nhìn hắn, không chút do dự nói: "Ta tin tưởng cậu."
Liên quan tới vấn để cải cách y học, Trần Lạc đã từng thảo luận với Catherine, lúc đó hắn cần một lý do để tiếp cận Catherine, y học chính là một cái cớ rất tốt. Đề án kia nói là cải cách, thật ra giống đánh giá hơn.
Mặc kệ bệnh nhân bị bệnh gì, vừa đến liền lấy máu khẳng định là không đúng, lấy máu là phương pháp thường thấy nhất của bác sĩ, nhất định phải hủy bỏ tư cách hành nghề y, nóng lòng khoan xương đầu của bệnh nhân, cả một đời cũng không cho phép lại làm nghề y. Về phần động một chút lại cho uống thuốc xổ, bôi phân bồ câu lên lòng bàn chân của bệnh nhân, cổ động bệnh nhân nuốt vàng uống thủy ngân, cũng không thể để tiếp tục diễn ra.
Ngoài ra, một ít phương pháp chữa bệnh phổ biến Trần Lạc cũng viết vào phía sau, quan trọng nhất chính là hắn tham khảo y học hiện đại, chỉ rõ cho những học giả nóng lòng kia hướng phát triển chân chính của y học.
Đề án cải cách này là kết tinh tâm huyết của hắn và Catherine. Nó có thể cứu vớt vô số sinh mệnh, đủ để trả lại ân tình của Tasia đối với hắn.
Vương cung, trong một tòa cung điện.
Quốc vương Evans lật ra quyển sách nhỏ trong tay, ông nhìn về phía Tasia, hỏi: "Hắn là học giả toán học, con cho rằng hắn có thể hiểu y học à?"
"Hắn chưa từng nói mình chỉ là học giả toán học." Tasia nói: "Nếu như ngay cả lời nói của thần cũng không thể tin được, chúng ta còn có thể tin tưởng ai?"
Evans trầm mặc một lát, hỏi: "Con chắc chắn hắn chính là thần sao?"
Tasia đáp: "Có phải hay không, xem những thứ này có hữu dụng hay không, chẳng phải sẽ biết ư?"
Evans khẽ gật đầu, nói: "Đưa những thứ này cho hội trưởng hiệp hội Y Học, xem bọn họ nói thế nào."
. . .
"Dựa vào cái gì nói chúng ta là sai lầm!"
"Hắn có căn cứ gì không?"
"Blair là ai, hắn có tư cách gì nói như vậy!"
"Ta cảm thấy hắn nói không sai, những quan điểm sai lầm kia của các ngươi đã sớm nên vứt bỏ!"
. . .
Đề án cải cách y học truyền đến từ vương cung để cho nội bộ hiệp hội Y Học Gaya nhao nhao cả lên.
Hội trưởng của Hiệp hội Y vươn tay, ngăn mọi người lại, sau đó bèn lên tiếng giải thích: "Blair là học giả toán học nổi tiếng ở đại lục. . ."
Một tên học giả phẫn nộ nói: "Học giả toán học thì sao, bọn họ biết cái quái gì về y học chứ!"
Hội trưởng của Hiệp hội Y Học nhìn mọi người một chút, tiếp tục nói: "Đồng thời, hắn cũng là người phát minh ra ống nghe bệnh, Bệnh "Lưỡi hái của Tử Thần" từng điên cuồng giết người ở những nước phương nam được cho rằng là bệnh bất trị, chính thuốc do Blair phát minh đã chữa khỏi căn bệnh này. . ."
"Cái gì, ống nghe bệnh đáng chết kia do hắn phát minh à?"
"Loại thần dược kia cũng là kiệt tác của hắn. . ."
. . .
Lời nói của hội trưởng Hiệp hội Y để phòng họp ồn ào tạm thời yên tĩnh một chút.
Mặc dù vẫn có không ít người căm hận Blair không cố gắng nghiên cứu toán học, lại chạy đến hiệp hội Y Học gây chuyện, nhưng mặc kệ là ống nghe bệnh hay thuốc chữa bệnh sốt rét, đây đều là phát minh vĩ đại của giới toán học trong mấy chục năm gần đây. Mà vị Ma Quỷ Toán Học tên là BLair này miễn cưỡng xem như nửa dân y.
Song, đề án cải cách y học kia lại phủ định toàn bộ quan điểm mà hầu hết học giả ở đây ủng hộ, coi như hắn có cống hiến rất lớn cho nền y học, mọi người cũng sẽ không để hắn tùy ý chửi bới học phái của mình.
"Nói quan điểm của chúng ta sai lầm, hắn phải đưa ra bằng chứng!"
"Coi như hắn rất có quyền uy trong giới toán học, nhưng nơi này là hiệp hội Y Học, hắn cần thể hiện bản lĩnh thật sự của mình!"
"Muốn để chúng ta tin tưởng, trừ phi hắn chứng minh cho chúng ta xem!"
Hội trưởng của hiệp hội Y Học duỗi hai tay ra, chờ bầu không khí xung quanh bình ổn lại, mới chậm rãi lên tiếng: "Chúng ta là học giả, học giả theo đuổi sự thật và chân lý. Đề án của ngài Blair đến cùng là chân lý hay sai lầm, cần phải được thử nghiệm. . ."
. . .
Sau đó trong vòng vài ngày, hiệp hội Y Học chọn rất nhiều bệnh nhân làm mẫu thí nghiệm.
Bọn họ chia bệnh nhân có triệu chứng tương tự nhau thành ba nhóm. Nhóm đầu tiên áp dụng phương pháp lấy máu, đồng thời bôi phân chim lên lòng bàn chân, nhóm thứ hai để họ uống thuốc do Blair chế tạo từ một loại cây nào đó. Về phần nhóm cuối cùng, không dùng phương pháp điều trị nào hết.
Kết quả là nhóm bệnh nhân uống thuốc, ngày thứ hai bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, mà nhóm bệnh nhân bị lấy máu, bệnh càng nặng hơn, so với nhóm người không được điều trị còn nghiêm trọng hơn.
Bọn họ làm thí nghiệm này rất nhiều lần. Điều để cho các học giả kinh ngạc và khó tin chính là phương pháp của Blair lại có hiệu quả rất rõ rệt.
Cùng nhau sao sánh, quan điểm của bọn họ thường thường sẽ chỉ dẫn đến tình trạng bệnh càng nghiêm trọng hơn.
Cũng có một bộ phận học giả có phương pháp điều trị có tác dụng. Song, trong đề án cải cách của Blair vốn khẳng định lại quan điểm của những học phái này, đồng thời chỉ ra phương hướng nghiên cứu và phát triển cho bọn họ...
Cuộc chiến của các trường phái y học đã kéo dài hơn mười năm, nhưng bọn họ làm sao cũng không nghĩ đến, cuối cùng kẻ đánh tan bọn họ lại là dân ngoài nghề!
Hội trưởng của hiệp hội Y Học nhìn đống số liệu trên tay, mặt mũi tràn đầy nghi ngờ nhìn về phía Tasia, hỏi: "Điện hạ, ngài Blair đây thật sự là nhà toán học sao?"
Lúc Tasia nhìn về phía Trần Lạc lần nữa, cung kính khom người với hắn, nói: "Blair, cám ơn cậu đã giúp nền y học Gaya phát triển."
"Không khách khí." Trần Lạc cười nói: "Ở quê tôi có một câu nói, tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo. Sau này nếu điện hạ còn cần giúp đỡ, cứ lên tiếng..."